I. Phong cách lãnh đạo chuyển dạng và tác động đến cam kết cảm xúc
Phong cách lãnh đạo chuyển dạng được xem là yếu tố then chốt trong việc thúc đẩy cam kết cảm xúc của giảng viên. Nghiên cứu chỉ ra rằng, khi nhà lãnh đạo áp dụng phong cách này, họ tạo ra sự tin tưởng và quan tâm đến cá nhân, từ đó gia tăng sự gắn kết cảm xúc của giảng viên với tổ chức. Cam kết cảm xúc không chỉ là sự kết nối tình cảm mà còn là động lực để giảng viên thực hiện các hành vi vượt trội. Điều này đặc biệt quan trọng trong bối cảnh giáo dục đại học tại TP.HCM, nơi mà sự cạnh tranh và áp lực ngày càng gia tăng.
1.1. Mối quan hệ giữa lãnh đạo chuyển dạng và cam kết cảm xúc
Nghiên cứu khẳng định rằng phong cách lãnh đạo chuyển dạng có tác động tích cực đến cam kết cảm xúc. Cụ thể, khi nhà lãnh đạo thể hiện sự truyền cảm hứng và quan tâm đến sự phát triển của giảng viên, họ sẽ cảm thấy được trân trọng và có động lực để cống hiến nhiều hơn. Điều này phù hợp với các nghiên cứu trước đây của Kim (2014) và Nohe (2017), nhấn mạnh vai trò của lãnh đạo trong việc xây dựng sự gắn kết tình cảm với tổ chức.
II. Hành vi công dân tổ chức và yếu tố ảnh hưởng
Hành vi công dân tổ chức (OCB) là một khái niệm quan trọng trong nghiên cứu này, đặc biệt trong bối cảnh giáo dục đại học. OCB bao gồm các hành vi tự nguyện của giảng viên, không được yêu cầu bởi nhiệm vụ chính thức nhưng lại góp phần vào sự phát triển của tổ chức. Nghiên cứu chỉ ra rằng, cam kết cảm xúc và sự vượt qua cái tôi là hai yếu tố chính thúc đẩy OCB. Khi giảng viên cảm thấy gắn bó với tổ chức và có tinh thần vì cộng đồng, họ sẽ sẵn lòng thực hiện các hành vi vượt trội.
2.1. Vai trò của cam kết cảm xúc trong OCB
Cam kết cảm xúc được xem là cầu nối giữa phong cách lãnh đạo chuyển dạng và hành vi công dân tổ chức. Khi giảng viên cảm thấy được trân trọng và có sự gắn kết tình cảm với tổ chức, họ sẽ có xu hướng thực hiện các hành vi vượt trội mà không cần sự thúc ép. Điều này phù hợp với nghiên cứu của Zeinabadi (2010), nhấn mạnh rằng cam kết cảm xúc là yếu tố then chốt trong việc thúc đẩy OCB.
III. Sự vượt qua cái tôi và tác động đến hành vi công dân tổ chức
Sự vượt qua cái tôi là một khái niệm mới được đưa vào nghiên cứu, nhấn mạnh vào tinh thần vì cộng đồng và lòng nhân từ của giảng viên. Nghiên cứu chỉ ra rằng, khi giảng viên có tinh thần vượt qua cái tôi, họ sẽ sẵn lòng thực hiện các hành vi vì lợi ích chung của tổ chức. Điều này đặc biệt quan trọng trong bối cảnh giáo dục đại học tại TP.HCM, nơi mà sự cạnh tranh và áp lực ngày càng gia tăng.
3.1. Mối quan hệ giữa sự vượt qua cái tôi và OCB
Nghiên cứu khẳng định rằng sự vượt qua cái tôi có tác động tích cực đến hành vi công dân tổ chức. Cụ thể, khi giảng viên có tinh thần vì cộng đồng và lòng nhân từ, họ sẽ sẵn lòng thực hiện các hành vi vượt trội mà không cần sự thúc ép. Điều này phù hợp với nghiên cứu của Liu và Cohen (2010), nhấn mạnh rằng sự vượt qua cái tôi là yếu tố then chốt trong việc thúc đẩy OCB.
IV. Ý nghĩa thực tiễn của nghiên cứu
Nghiên cứu này không chỉ có ý nghĩa lý luận mà còn mang lại giá trị thực tiễn cao. Việc áp dụng phong cách lãnh đạo chuyển dạng trong các trường đại học tại TP.HCM sẽ giúp tăng cường cam kết cảm xúc và hành vi công dân tổ chức của giảng viên. Điều này góp phần nâng cao chất lượng giáo dục và tạo ra lợi thế cạnh tranh cho các trường. Nghiên cứu cũng mở ra hướng đi mới cho các nghiên cứu tiếp theo trong lĩnh vực giáo dục đại học.
4.1. Đề xuất cho quản lý giáo dục
Nghiên cứu đề xuất rằng các nhà quản lý giáo dục nên áp dụng phong cách lãnh đạo chuyển dạng để thúc đẩy cam kết cảm xúc và hành vi công dân tổ chức của giảng viên. Điều này không chỉ giúp nâng cao hiệu suất làm việc mà còn tạo ra môi trường làm việc tích cực và gắn kết. Các trường đại học tại TP.HCM cần xây dựng chiến lược quản lý nhân sự phù hợp để tận dụng tối đa lợi ích từ nghiên cứu này.