Tổng quan nghiên cứu

Trí tuệ cảm xúc (TTCX) ngày càng được quan tâm trong lĩnh vực tâm lý học và giáo dục, đặc biệt đối với học sinh trung học phổ thông (THPT) – nhóm đối tượng đang trong giai đoạn phát triển toàn diện về nhận thức và cảm xúc. Theo ước tính, tại thành phố Đà Nẵng, học sinh THPT có mức độ TTCX chưa đồng đều, với nhiều biểu hiện cảm xúc chưa được hiểu và điều khiển hiệu quả. Nghiên cứu tập trung khảo sát TTCX của học sinh THPT quận Cẩm Lệ, thành phố Đà Nẵng, nhằm đánh giá thực trạng, xác định các thành tố TTCX và đề xuất chương trình rèn luyện phù hợp.

Mục tiêu nghiên cứu gồm: (1) khảo sát mức độ TTCX và các biểu hiện cảm xúc của học sinh THPT quận Cẩm Lệ; (2) xây dựng và thực nghiệm chương trình phát triển TTCX cho học sinh; (3) đề xuất giải pháp nâng cao TTCX trong môi trường giáo dục THPT. Phạm vi nghiên cứu tập trung vào 680 học sinh lớp 10, 11, 12 tại các trường THPT Cẩm Lệ và Hòa Vang trong năm học 2020-2021.

Ý nghĩa nghiên cứu thể hiện qua việc cung cấp cơ sở khoa học cho việc phát triển năng lực cảm xúc, góp phần nâng cao hiệu quả học tập, kỹ năng xã hội và phát triển nhân cách học sinh THPT. Kết quả nghiên cứu cũng hỗ trợ các nhà quản lý giáo dục, giáo viên và phụ huynh trong việc xây dựng môi trường giáo dục toàn diện, phát huy tối đa tiềm năng trí tuệ cảm xúc của học sinh.

Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu

Khung lý thuyết áp dụng

Nghiên cứu dựa trên định nghĩa TTCX theo mô hình thuần năng lực của Mayer và Salovey (1997): TTCX là năng lực nhận biết, biểu thị, hòa nhập, hiểu và điều khiển cảm xúc của bản thân và người khác. Mô hình này gồm bốn thành tố chính:

  • MEI (Ngoại nhân cách): Khả năng nhận biết và điều khiển cảm xúc người khác.
  • VEI (Nội nhân cách): Khả năng nhận biết và điều khiển cảm xúc bản thân.
  • PE (Hiểu cảm xúc): Khả năng hiểu các cảm xúc của bản thân và người khác.
  • UE (Điều khiển cảm xúc): Khả năng điều khiển cảm xúc của bản thân và người khác.

Ngoài ra, nghiên cứu tham khảo mô hình hỗn hợp của Goleman (1995) và Bar-On (1997) nhằm bổ sung các khía cạnh về kỹ năng xã hội, tự nhận thức và tự điều chỉnh cảm xúc.

Các khái niệm chuyên ngành được sử dụng gồm: trí tuệ cảm xúc, năng lực nhận biết cảm xúc, điều khiển cảm xúc, kỹ năng xã hội, tự nhận thức, tự điều chỉnh.

Phương pháp nghiên cứu

Nguồn dữ liệu chính gồm 680 học sinh lớp 10, 11, 12 tại các trường THPT Cẩm Lệ và Hòa Vang, Đà Nẵng. Mẫu nghiên cứu được chọn theo phương pháp chọn mẫu phân tầng ngẫu nhiên nhằm đảm bảo tính đại diện cho các lớp và trường.

Phương pháp thu thập dữ liệu bao gồm: bảng câu hỏi tự đánh giá TTCX theo thang đo EmIn (Liusin, 2004), phỏng vấn sâu, quan sát hành vi và thực nghiệm chương trình rèn luyện TTCX. Phân tích dữ liệu sử dụng phần mềm SPSS với các kỹ thuật thống kê mô tả, kiểm định t, phân tích phương sai (ANOVA) và so sánh nhóm.

Timeline nghiên cứu kéo dài trong 12 tháng, gồm các giai đoạn: khảo sát thực trạng (3 tháng), xây dựng chương trình rèn luyện (2 tháng), thực nghiệm chương trình (4 tháng), thu thập và phân tích dữ liệu (3 tháng).

Kết quả nghiên cứu và thảo luận

Những phát hiện chính

  1. Mức độ TTCX của học sinh THPT quận Cẩm Lệ ở mức trung bình thấp: Điểm trung bình TTCX của học sinh tại trường THPT Cẩm Lệ thấp hơn nhẹ so với trường THPT Hòa Vang, tuy nhiên sự khác biệt không có ý nghĩa thống kê (p > 0,05). Cụ thể, điểm trung bình TTCX nhóm Cẩm Lệ là khoảng 3,2/5, nhóm Hòa Vang là 3,3/5.

  2. Khả năng điều khiển cảm xúc tốt hơn khả năng hiểu cảm xúc: Học sinh có khả năng điều khiển cảm xúc bản thân và người khác cao hơn khả năng nhận biết và hiểu cảm xúc. Điểm trung bình điều khiển cảm xúc đạt 3,5/5, trong khi điểm hiểu cảm xúc chỉ đạt 3,0/5.

  3. Không có sự khác biệt đáng kể về TTCX theo giới tính và trường học: Phân tích thống kê cho thấy TTCX giữa nam và nữ, cũng như giữa các trường THPT không có sự khác biệt có ý nghĩa (p > 0,05).

  4. Chương trình rèn luyện TTCX có tác động tích cực: Sau khi tham gia chương trình thực nghiệm, nhóm học sinh thực nghiệm có sự tăng điểm TTCX trung bình lên 3,8/5, tăng 18% so với trước khi thực hiện, đặc biệt ở các năng lực hiểu và điều khiển cảm xúc. Nhóm đối chứng không có sự thay đổi đáng kể.

Thảo luận kết quả

Kết quả cho thấy học sinh THPT quận Cẩm Lệ có mức độ TTCX trung bình thấp, tương đồng với các nghiên cứu trong nước và quốc tế về TTCX học sinh ở lứa tuổi thanh thiếu niên. Khả năng điều khiển cảm xúc vượt trội hơn khả năng hiểu cảm xúc có thể do học sinh được rèn luyện kỹ năng tự kiểm soát trong môi trường học tập và gia đình, nhưng thiếu kỹ năng nhận biết và phân tích cảm xúc sâu sắc.

Việc không có sự khác biệt TTCX theo giới tính và trường học phù hợp với báo cáo của một số nghiên cứu gần đây, cho thấy TTCX là năng lực phát triển đồng đều trong môi trường giáo dục hiện đại. Sự gia tăng TTCX sau chương trình rèn luyện chứng minh tính hiệu quả của các biện pháp tác động tích cực như thảo luận nhóm, thực hành tình huống và tập luyện kỹ năng cảm xúc.

Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ cột so sánh điểm TTCX trung bình trước và sau thực nghiệm giữa nhóm thực nghiệm và đối chứng, cũng như bảng phân tích chi tiết các thành tố TTCX.

Đề xuất và khuyến nghị

  1. Xây dựng và triển khai chương trình giáo dục TTCX tích hợp trong chương trình học THPT: Tập trung phát triển kỹ năng nhận biết và điều khiển cảm xúc, kỹ năng xã hội, tự nhận thức. Thời gian thực hiện: 1 năm. Chủ thể: Sở Giáo dục và Đào tạo, các trường THPT.

  2. Tổ chức tập huấn nâng cao năng lực TTCX cho giáo viên: Giúp giáo viên hiểu và áp dụng các phương pháp giáo dục TTCX hiệu quả trong giảng dạy và quản lý lớp học. Thời gian: 6 tháng. Chủ thể: Trung tâm bồi dưỡng giáo viên, các trường THPT.

  3. Phối hợp với phụ huynh trong việc giáo dục và rèn luyện TTCX cho học sinh tại gia đình: Tổ chức hội thảo, cung cấp tài liệu hướng dẫn kỹ năng hỗ trợ phát triển TTCX cho học sinh. Thời gian: liên tục. Chủ thể: Ban đại diện cha mẹ học sinh, nhà trường.

  4. Xây dựng hệ thống đánh giá và theo dõi TTCX học sinh định kỳ: Sử dụng các công cụ đo lường chuẩn hóa để đánh giá sự tiến bộ và điều chỉnh chương trình phù hợp. Thời gian: hàng năm. Chủ thể: Nhà trường, Sở Giáo dục.

Đối tượng nên tham khảo luận văn

  1. Nhà quản lý giáo dục: Sử dụng kết quả nghiên cứu để xây dựng chính sách phát triển năng lực cảm xúc trong trường học, nâng cao chất lượng giáo dục toàn diện.

  2. Giáo viên THPT: Áp dụng các phương pháp rèn luyện TTCX trong giảng dạy, hỗ trợ học sinh phát triển kỹ năng cảm xúc và xã hội.

  3. Phụ huynh học sinh: Hiểu rõ vai trò của TTCX trong sự phát triển của con em, phối hợp cùng nhà trường giáo dục kỹ năng cảm xúc tại gia đình.

  4. Nghiên cứu sinh và sinh viên ngành tâm lý học, giáo dục: Tham khảo cơ sở lý thuyết, phương pháp và kết quả nghiên cứu để phát triển các đề tài liên quan về trí tuệ cảm xúc và giáo dục.

Câu hỏi thường gặp

  1. TTCX là gì và tại sao quan trọng với học sinh THPT?
    TTCX là năng lực nhận biết, hiểu và điều khiển cảm xúc của bản thân và người khác. Nó giúp học sinh quản lý stress, cải thiện quan hệ xã hội và nâng cao hiệu quả học tập, từ đó góp phần phát triển toàn diện.

  2. Các thành tố chính của TTCX gồm những gì?
    Bao gồm khả năng nhận biết cảm xúc, sử dụng cảm xúc hỗ trợ tư duy, hiểu cảm xúc và điều khiển cảm xúc bản thân cũng như người khác. Mỗi thành tố đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển kỹ năng cảm xúc.

  3. Làm thế nào để đo lường TTCX của học sinh?
    Có thể sử dụng các thang đo chuẩn như EmIn (Liusin, 2004) hoặc MSCEIT (Mayer, Salovey, Caruso, 2002). Ngoài ra, kết hợp quan sát, phỏng vấn và tự đánh giá giúp đánh giá toàn diện hơn.

  4. Chương trình rèn luyện TTCX gồm những hoạt động nào?
    Bao gồm thảo luận nhóm, thực hành tình huống, tập luyện kỹ năng nhận biết và điều khiển cảm xúc, trò chơi phát triển kỹ năng xã hội và tự nhận thức.

  5. TTCX có thể được phát triển ở tuổi thanh thiếu niên không?
    Hoàn toàn có thể. TTCX phát triển theo kinh nghiệm và giáo dục, có thể được rèn luyện và nâng cao thông qua các chương trình giáo dục phù hợp và môi trường hỗ trợ.

Kết luận

  • Trí tuệ cảm xúc là năng lực phức hợp gồm nhận biết, hiểu và điều khiển cảm xúc bản thân và người khác, có vai trò quan trọng trong phát triển học sinh THPT.
  • Học sinh THPT quận Cẩm Lệ có mức độ TTCX trung bình thấp, khả năng điều khiển cảm xúc tốt hơn khả năng hiểu cảm xúc.
  • Chương trình rèn luyện TTCX đã chứng minh hiệu quả trong việc nâng cao năng lực cảm xúc của học sinh.
  • Các giải pháp giáo dục TTCX cần được triển khai đồng bộ, liên tục tại trường học và gia đình.
  • Nghiên cứu mở ra hướng phát triển tiếp theo trong việc xây dựng chương trình đào tạo giáo viên và hệ thống đánh giá TTCX học sinh.

Hành động tiếp theo: Các nhà quản lý giáo dục và trường học nên phối hợp triển khai chương trình rèn luyện TTCX, đồng thời tổ chức tập huấn cho giáo viên và phối hợp với phụ huynh để phát huy tối đa hiệu quả.