Nghiên cứu vai trò trung gian của hành vi công dân tổ chức trong mối quan hệ giữa thực tiễn quản lý nguồn nhân lực và ý định rời bỏ của nhân viên

Trường đại học

University of Economics

Người đăng

Ẩn danh

Thể loại

master thesis

2013

78
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Tóm tắt

I. Tổng Quan Vai Trò Trung Gian Của OCB Trong HRM Turnover

Nghiên cứu này tập trung vào vai trò trung gian của hành vi công dân tổ chức (OCB) trong mối quan hệ giữa thực tiễn quản lý nguồn nhân lực (HRM) được cảm nhận và ý định rời bỏ của nhân viên (Turnover Intention). Nhân viên là tài sản vô giá của tổ chức, và việc giữ chân họ là yếu tố then chốt. Ý định rời bỏ là một vấn đề được nghiên cứu rộng rãi do tác động tiêu cực của nó. Nghiên cứu này nhằm mục đích làm sáng tỏ cách HRM ảnh hưởng đến ý định rời bỏ thông qua OCB, đặc biệt trong bối cảnh Việt Nam. Nghiên cứu trước đây đã chỉ ra mối liên hệ giữa HRM và giữ chân nhân viên, nhưng ít nghiên cứu khám phá cơ chế trung gian này. OCB đóng vai trò quan trọng trong môi trường làm việc phức tạp, nơi sự đóng góp tự nguyện của nhân viên tạo ra sự khác biệt lớn.

1.1. Tầm quan trọng của nghiên cứu về OCB và HRM hiện nay

Trong bối cảnh kinh doanh ngày càng phức tạp, OCB trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Các tổ chức cần nhân viên chủ động, linh hoạt và sẵn sàng đóng góp vượt ra ngoài mô tả công việc. Nghiên cứu này giúp các nhà quản lý hiểu rõ hơn về cách thực tiễn HRM có thể thúc đẩy OCB, từ đó giảm ý định rời bỏ. Theo Organ (2006), các tổ chức cần nhân viên dự đoán và theo dõi những thay đổi nhanh chóng trong kinh doanh, đồng thời tìm ra cách đối phó với những thay đổi này để duy trì hoặc nâng cao hiệu quả.

1.2. Mục tiêu nghiên cứu vai trò trung gian của OCB trong HRM

Mục tiêu chính của nghiên cứu là kiểm tra vai trò trung gian của OCB trong mối quan hệ giữa HRM được cảm nhận và ý định rời bỏ. Nghiên cứu nhằm trả lời câu hỏi liệu OCB có thực sự đóng vai trò trung gian trong mối quan hệ này tại các tổ chức ở Việt Nam hay không. Kết quả nghiên cứu sẽ cung cấp thông tin chi tiết cho các nhà quản lý về cách sử dụng HRM để tác động đến OCB và giảm ý định rời bỏ của nhân viên.

II. Thách Thức Ý Định Rời Bỏ Của Nhân Viên Giải Pháp HRM

Một trong những thách thức lớn nhất đối với các tổ chức hiện nay là ý định rời bỏ của nhân viên. Chi phí tuyển dụng và đào tạo nhân viên mới rất cao, chưa kể đến sự gián đoạn trong hoạt động kinh doanh. Thực tiễn HRM hiệu quả có thể giúp giảm ý định rời bỏ, nhưng cần hiểu rõ cơ chế hoạt động của nó. Nghiên cứu này tập trung vào vai trò của OCB như một yếu tố trung gian, giúp giải thích tại sao một số thực tiễn HRM lại hiệu quả hơn những thực tiễn khác trong việc giữ chân nhân viên. Các yếu tố như đãi ngộ, đào tạo, và môi trường làm việc đều có thể ảnh hưởng đến OCBý định rời bỏ.

2.1. Tác động của HRM đến ý định rời bỏ của nhân viên

Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng HRM có tác động trực tiếp đến ý định rời bỏ. Ví dụ, đãi ngộ hấp dẫn có thể làm giảm ý định rời bỏ, trong khi thiếu cơ hội đào tạo và phát triển có thể làm tăng ý định rời bỏ. Tuy nhiên, tác động này không phải lúc nào cũng rõ ràng và có thể bị ảnh hưởng bởi các yếu tố khác. Nghiên cứu của Shaw et al. (1998) cho thấy việc sử dụng ba thực tiễn HRM phức tạp, cụ thể là lương cao, phúc lợi hấp dẫngiám sát điện tử, dẫn đến tỷ lệ hao hụt nhân viên thấp hơn.

2.2. Vai trò của thái độ và hành vi của nhân viên trong HRM

Guest et al. (2003) lập luận rằng HRM thực sự có nguồn gốc từ tâm lý học tổ chức và được xây dựng dựa trên các lý thuyết hành vi như lý thuyết về cam kết và động lực. Những lý thuyết này chỉ ra một số mối quan hệ giữa thực tiễn HRMý định rời bỏ của nhân viên. Cần xem xét thái độ và hành vi của nhân viên như một yếu tố trung gian giữa HRMý định rời bỏ. OCB là một ví dụ về hành vi có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ này.

III. Phương Pháp Tăng Cường OCB Qua Đãi Ngộ Đào Tạo HRM

Nghiên cứu này tập trung vào hai thực tiễn HRM chính: đãi ngộ định hướng giữ chân và đào tạo chính thức. Đãi ngộ công bằng và cạnh tranh có thể tạo ra cảm giác được trân trọng và gắn bó với tổ chức, thúc đẩy OCB. Đào tạo giúp nhân viên phát triển kỹ năng và kiến thức, tăng cường sự tự tin và khả năng đóng góp cho tổ chức, cũng từ đó thúc đẩy OCB. Nghiên cứu này kiểm tra xem liệu hai thực tiễn HRM này có thực sự làm tăng OCB hay không, và liệu OCB có đóng vai trò trung gian trong việc giảm ý định rời bỏ hay không.

3.1. Tác động của đãi ngộ đến OCB và ý định rời bỏ

Nghiên cứu của Park et al. (1994) cho thấy đãi ngộ hấp dẫn có thể làm giảm ý định rời bỏ. Tuy nhiên, cần tìm hiểu rõ hơn về cách đãi ngộ liên kết chặt chẽ với ý định rời bỏ nếu mối quan hệ này dường như được trung gian bởi OCB. Đãi ngộ công bằng và cạnh tranh có thể tạo ra cảm giác được trân trọng và gắn bó với tổ chức, thúc đẩy OCB.

3.2. Mối liên hệ giữa đào tạo OCB và ý định rời bỏ

Đào tạo giúp nhân viên phát triển kỹ năng và kiến thức, tăng cường sự tự tin và khả năng đóng góp cho tổ chức, cũng từ đó thúc đẩy OCB. Nếu nhân viên cảm thấy được đầu tư vào sự phát triển của họ, họ có nhiều khả năng thể hiện OCB và ít có khả năng rời bỏ tổ chức hơn. Nghiên cứu này kiểm tra xem liệu đào tạo có thực sự làm tăng OCB hay không, và liệu OCB có đóng vai trò trung gian trong việc giảm ý định rời bỏ hay không.

IV. Ứng Dụng Kết Quả Nghiên Cứu Về OCB Giữ Chân Nhân Viên

Nghiên cứu này được thực hiện tại Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam, với mẫu gồm 182 nhân viên. Kết quả cho thấy OCB đóng vai trò trung gian trong mối quan hệ giữa đãi ngộ định hướng giữ chân và ý định rời bỏ của nhân viên. Tuy nhiên, không có mối quan hệ nào giữa đào tạo chính thức và OCB, do đó OCB không đóng vai trò trung gian trong mối quan hệ giữa đào tạoý định rời bỏ. Những phát hiện này cho thấy các chuyên gia HR nên theo dõi OCB để dự đoán tốt hơn ý định rời bỏ của nhân viên, nhằm điều chỉnh kịp thời hệ thống đãi ngộ định hướng giữ chân.

4.1. Phân tích kết quả nghiên cứu về vai trò trung gian của OCB

Kết quả nghiên cứu cho thấy OCB đóng vai trò trung gian quan trọng trong mối quan hệ giữa đãi ngộý định rời bỏ. Điều này có nghĩa là đãi ngộ công bằng và cạnh tranh có thể thúc đẩy OCB, từ đó giảm ý định rời bỏ. Tuy nhiên, kết quả cũng cho thấy đào tạo không có tác động trực tiếp đến OCB trong mẫu nghiên cứu này.

4.2. Đề xuất quản lý dựa trên kết quả nghiên cứu về OCB

Dựa trên kết quả nghiên cứu, các nhà quản lý nên tập trung vào việc xây dựng hệ thống đãi ngộ công bằng và cạnh tranh để thúc đẩy OCB. Đồng thời, cần xem xét các yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến OCB, chẳng hạn như môi trường làm việcvăn hóa tổ chức. Việc theo dõi OCB có thể giúp dự đoán ý định rời bỏ và đưa ra các biện pháp can thiệp kịp thời.

V. Kết Luận Tương Lai Của Nghiên Cứu Về OCB Trong HRM

Nghiên cứu này đã cung cấp thêm bằng chứng về vai trò quan trọng của OCB trong mối quan hệ giữa HRMý định rời bỏ. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều câu hỏi cần được giải đáp. Các nghiên cứu trong tương lai có thể tập trung vào việc khám phá các yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến OCB, cũng như tác động của OCB đến các kết quả khác của tổ chức, chẳng hạn như hiệu suất và sự hài lòng của khách hàng. Nghiên cứu cũng có thể được mở rộng sang các ngành nghề và quốc gia khác để tăng tính tổng quát.

5.1. Hạn chế của nghiên cứu và hướng nghiên cứu tiếp theo

Nghiên cứu này có một số hạn chế, chẳng hạn như kích thước mẫu nhỏ và phạm vi địa lý hạn chế. Các nghiên cứu trong tương lai nên sử dụng mẫu lớn hơn và đa dạng hơn để tăng tính tổng quát của kết quả. Ngoài ra, cần xem xét các yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến OCB, chẳng hạn như lãnh đạovăn hóa tổ chức.

5.2. Tầm quan trọng của OCB trong quản lý nguồn nhân lực hiện đại

OCB ngày càng trở nên quan trọng trong quản lý nguồn nhân lực hiện đại. Các tổ chức cần tạo ra một môi trường làm việc khuyến khích OCB để thu hút và giữ chân nhân tài. Việc hiểu rõ vai trò của OCB trong mối quan hệ giữa HRMý định rời bỏ là rất quan trọng để xây dựng các chính sách nhân sự hiệu quả.

27/05/2025

TÀI LIỆU LIÊN QUAN

Luận văn examine the mediating role of organizational citizenship behaviour in the relationship between perceived human resource management practices and intention to leave of employees
Bạn đang xem trước tài liệu : Luận văn examine the mediating role of organizational citizenship behaviour in the relationship between perceived human resource management practices and intention to leave of employees

Để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút

Tải xuống

Tài liệu "Vai trò trung gian của hành vi công dân tổ chức trong mối quan hệ giữa thực tiễn quản lý nguồn nhân lực và ý định rời bỏ của nhân viên" khám phá cách mà hành vi công dân tổ chức (OCB) có thể ảnh hưởng đến sự gắn bó của nhân viên với tổ chức và ý định rời bỏ của họ. Nghiên cứu chỉ ra rằng OCB không chỉ giúp cải thiện môi trường làm việc mà còn tạo ra sự kết nối mạnh mẽ giữa nhân viên và tổ chức, từ đó giảm thiểu tỷ lệ nghỉ việc.

Đối với những người làm trong lĩnh vực quản lý nguồn nhân lực, tài liệu này cung cấp cái nhìn sâu sắc về cách thức mà các hành vi tích cực của nhân viên có thể được khuyến khích để nâng cao sự gắn bó và hiệu suất làm việc. Để mở rộng thêm kiến thức về chủ đề này, bạn có thể tham khảo tài liệu Giải pháp nâng cao sự gắn bó của người lao động tại công ty trách nhiệm hữu hạn millennium furniture, nơi cung cấp các giải pháp cụ thể để tăng cường sự gắn bó của nhân viên.

Ngoài ra, tài liệu Ảnh hưởng của văn hóa doanh nghiệp đến sự gắn kết với tổ chức của người lao động tại công ty cổ phần bê tông và xây dựng thừa thiên huế cũng sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về vai trò của văn hóa doanh nghiệp trong việc duy trì sự gắn bó của nhân viên.

Cuối cùng, tài liệu Giải pháp nâng cao chất lượng nguồn nhân lực tại công ty xăng dầu quảng ngãi sẽ cung cấp thêm thông tin về các phương pháp cải thiện chất lượng nguồn nhân lực, từ đó góp phần vào việc giảm thiểu ý định rời bỏ của nhân viên. Những tài liệu này sẽ giúp bạn có cái nhìn toàn diện hơn về các yếu tố ảnh hưởng đến sự gắn bó và hiệu suất làm việc của nhân viên trong tổ chức.