I. So sánh tiểu thuyết Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh với Phía tây không có gì lạ và Khói lửa
Tiểu thuyết 'Nỗi buồn chiến tranh' của Bảo Ninh là một tác phẩm đặc biệt trong văn học Việt Nam, được so sánh với hai tiểu thuyết nổi tiếng khác là 'Phía tây không có gì lạ' của Erich Maria Remarque và 'Khói lửa' của Henri Barbusse. Cả ba tác phẩm đều viết về đề tài chiến tranh, nhưng mỗi tác phẩm có cách nhìn và thể hiện riêng biệt.
1.1. Giới thiệu về ba tác phẩm
Tiểu thuyết 'Nỗi buồn chiến tranh' của Bảo Ninh được xuất bản năm 1987, 'Phía tây không có gì lạ' của Erich Maria Remarque được xuất bản năm 1929 và 'Khói lửa' của Henri Barbusse được xuất bản năm 1916. Cả ba tác phẩm đều được đánh giá cao về nội dung và nghệ thuật.
1.2. So sánh về đề tài chiến tranh
Cả ba tác phẩm đều viết về đề tài chiến tranh, nhưng mỗi tác phẩm có cách nhìn và thể hiện riêng biệt. 'Nỗi buồn chiến tranh' của Bảo Ninh tập trung vào thân phận con người trong chiến tranh, 'Phía tây không có gì lạ' của Erich Maria Remarque tập trung vào sự tàn khốc của chiến tranh và 'Khói lửa' của Henri Barbusse tập trung vào sự phản đối chiến tranh.
II. Thi pháp tiểu thuyết Nỗi buồn chiến tranh
Tiểu thuyết 'Nỗi buồn chiến tranh' của Bảo Ninh được đánh giá cao về thi pháp, đặc biệt là về cách xây dựng nhân vật và không gian nghệ thuật.
2.1. Xây dựng nhân vật
Nhân vật chính của tiểu thuyết là Kiên, một người lính trẻ tuổi tham gia chiến tranh. Bảo Ninh đã xây dựng nhân vật Kiên một cách sâu sắc, thể hiện được tâm lý và cảm xúc của nhân vật trong chiến tranh.
2.2. Không gian nghệ thuật
Không gian nghệ thuật của tiểu thuyết là chiến tranh, nhưng Bảo Ninh đã xây dựng không gian này một cách sâu sắc và đa dạng, thể hiện được sự tàn khốc và đau thương của chiến tranh.
III. So sánh về nghệ thuật trần thuật
Cả ba tác phẩm đều có nghệ thuật trần thuật riêng biệt, nhưng đều tập trung vào việc thể hiện sự tàn khốc và đau thương của chiến tranh.
3.1. Điểm nhìn trần thuật
Điểm nhìn trần thuật của 'Nỗi buồn chiến tranh' là điểm nhìn của nhân vật Kiên, trong khi điểm nhìn trần thuật của 'Phía tây không có gì lạ' và 'Khói lửa' là điểm nhìn của người kể chuyện.
3.2. Ngôn ngữ trần thuật
Ngôn ngữ trần thuật của 'Nỗi buồn chiến tranh' là ngôn ngữ sâu sắc và đa dạng, trong khi ngôn ngữ trần thuật của 'Phía tây không có gì lạ' và 'Khói lửa' là ngôn ngữ đơn giản và trực tiếp.
IV. Kết luận
Tiểu thuyết 'Nỗi buồn chiến tranh' của Bảo Ninh là một tác phẩm đặc biệt trong văn học Việt Nam, được đánh giá cao về nội dung và nghệ thuật. Tác phẩm này đã thể hiện được sự tàn khốc và đau thương của chiến tranh, và đã được so sánh với hai tiểu thuyết nổi tiếng khác là 'Phía tây không có gì lạ' của Erich Maria Remarque và 'Khói lửa' của Henri Barbusse.