Tổng quan nghiên cứu
Thành phố Cần Thơ, trung tâm vùng Đồng bằng sông Cửu Long, là nơi lưu giữ nhiều di tích lịch sử cách mạng quan trọng với 14 di tích trong tổng số 33 di tích được xếp hạng trên địa bàn. Những di tích này không chỉ là minh chứng sống động cho truyền thống đấu tranh kiên cường của nhân dân Cần Thơ mà còn là nguồn tài nguyên văn hóa quý giá phục vụ công tác giáo dục truyền thống và phát triển du lịch. Tuy nhiên, công tác quản lý các di tích lịch sử cách mạng tại Cần Thơ vẫn còn nhiều khó khăn, đặc biệt về nguồn lực tài chính, nhân sự và nghiên cứu khoa học.
Mục tiêu nghiên cứu nhằm đánh giá thực trạng công tác quản lý nhà nước đối với các di tích lịch sử cách mạng tại Cần Thơ từ năm 2010 đến tháng 10/2018, đồng thời đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả quản lý, bảo tồn và phát huy giá trị các di tích này. Phạm vi nghiên cứu tập trung vào 4 di tích tiêu biểu cấp thành phố gồm: Chiến thắng Ông Hào, Căn cứ Ban Chỉ huy Tổng tấn công và Nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968 (Căn cứ Vườn Mận), Địa điểm Chiến thắng của Đội Cảm tử - Quốc gia Tự vệ cuộc tỉnh Cần Thơ năm 1945 (Trận Lê Bình) và Địa điểm Chiến thắng của Tiểu đoàn Tây Đô tại rạch Ông Cửu năm 1968.
Nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc nâng cao nhận thức của các cấp lãnh đạo, chính quyền và cộng đồng về vai trò của di tích lịch sử cách mạng trong phát triển kinh tế - xã hội, đặc biệt là phát triển du lịch văn hóa. Qua đó, góp phần bảo tồn và phát huy giá trị di tích, đồng thời làm cơ sở khoa học cho công tác quản lý văn hóa tại địa phương.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn dựa trên lý thuyết quản lý tổ chức của Max Weber và Chester Irving Barnard để phân tích cơ cấu tổ chức, phân công lao động và quá trình ra quyết định trong công tác quản lý di tích lịch sử cách mạng. Theo Weber, quản lý tổ chức cần có sự phân công rõ ràng, hệ thống quyền lực và nội quy chính thức nhằm đảm bảo phối hợp hiệu quả. Barnard bổ sung về vai trò của các mối quan hệ chính thức và không chính thức, nghệ thuật ra quyết định và đạo đức người quản lý.
Ngoài ra, nghiên cứu áp dụng phương pháp tiếp cận liên ngành kết hợp quản lý văn hóa, bảo tàng học, sử học và xã hội học để đánh giá toàn diện các yếu tố ảnh hưởng đến công tác quản lý di tích. Các khái niệm chính bao gồm: quản lý nhà nước về di sản văn hóa, di tích lịch sử cách mạng, quản lý di tích lịch sử - văn hóa và vai trò cộng đồng trong bảo tồn di tích.
Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng phương pháp kết hợp định lượng và định tính.
Nguồn dữ liệu: Số liệu sơ cấp được thu thập qua khảo sát điền dã tại 4 di tích nghiên cứu trong 2 ngày, với sự hỗ trợ của cán bộ Ban Quản lý di tích thành phố và các quận, huyện. Dữ liệu thứ cấp được khai thác từ các cơ quan quản lý như Sở Văn hóa, Thể thao & Du lịch, Bảo tàng Cần Thơ, Ban Quản lý di tích thành phố và các quận, huyện.
Phương pháp phân tích: Phân tích thống kê mô tả số liệu nhân sự, nguồn lực, hoạt động quản lý; phân tích nội dung các văn bản pháp luật, quy hoạch, kế hoạch; phỏng vấn sâu cán bộ quản lý để làm rõ thực trạng và khó khăn trong công tác quản lý.
Cỡ mẫu: 15 nhân sự Ban Quản lý di tích thành phố, 5 nhân sự Ban Quản lý di tích huyện Phong Điền, 4 cán bộ Phòng Văn hóa - Thông tin quận Bình Thủy, 6 cán bộ Đội Tổng kết lịch sử Công an thành phố, cùng các nhân viên bảo vệ, thuyết minh tại các di tích.
Timeline nghiên cứu: Tập trung đánh giá giai đoạn từ năm 2010 đến tháng 10/2018, gắn với các chính sách, quy hoạch và hoạt động quản lý di tích trong thời gian này.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
Nguồn nhân lực quản lý di tích: Ban Quản lý di tích thành phố có 15 nhân sự, trong đó 80% là nữ, 47% dưới 30 tuổi, 33% từ 31-45 tuổi, 20% trên 46 tuổi. Trình độ chuyên môn chủ yếu là cử nhân đại học (87%) và thạc sĩ (7%). Các Ban quản lý cấp huyện/quận có nhân sự kiêm nhiệm, chuyên môn chưa hoàn toàn phù hợp, ví dụ Ban Quản lý di tích huyện Phong Điền có 5 người, 100% đại học nhưng chủ yếu chuyên ngành hướng dẫn du lịch, hành chính, kế toán.
Cơ cấu quản lý phân cấp: 3 di tích do Ban Quản lý di tích thành phố phối hợp với Ban quản lý cấp huyện/quận quản lý, riêng di tích Trận Lê Bình do Công an thành phố quản lý trực tiếp. Sự phân cấp này tạo thuận lợi trong quản lý nhưng cũng gây chồng chéo, nhất là khi các Ban quản lý cấp huyện/quận có nhân sự kiêm nhiệm, thiếu chuyên môn sâu.
Sự tham gia của cộng đồng: Người dân địa phương tham gia bảo vệ, trông coi di tích với các tổ bảo vệ tự quản, hợp đồng bảo vệ. Ví dụ, tại di tích Chiến thắng Ông Hào có 2 người dân địa phương làm bảo vệ, tại di tích Vườn Mận có sự hỗ trợ dọn vệ sinh và tuyên truyền từ cộng đồng. Tuy nhiên, nhân sự bảo vệ phần lớn tuổi cao, chưa được đào tạo chuyên môn và kỹ năng phòng cháy chữa cháy, tiềm ẩn rủi ro cho di tích.
Hoạt động quản lý và bảo tồn: Từ năm 2006 đến 2018, các di tích được trùng tu, tôn tạo toàn diện theo quy hoạch phát triển văn hóa của thành phố. Kế hoạch bảo tồn và phát huy di tích giai đoạn 2016-2020 đặt mục tiêu hoàn chỉnh hồ sơ khoa học, xếp hạng thêm di tích cấp quốc gia và thành phố, đồng thời phát triển du lịch gắn với di tích. Tuy nhiên, nguồn lực tài chính và nhân sự vẫn là thách thức lớn.
Thảo luận kết quả
Kết quả cho thấy công tác quản lý di tích lịch sử cách mạng tại Cần Thơ đã đạt được nhiều thành tựu về tổ chức bộ máy, đào tạo nhân sự và triển khai các kế hoạch bảo tồn. Tuy nhiên, sự phân cấp quản lý còn chưa rõ ràng, dẫn đến chồng chéo và thiếu hiệu quả trong phối hợp. Việc sử dụng nhân sự kiêm nhiệm tại các Ban quản lý cấp huyện/quận làm giảm chất lượng công tác chuyên môn.
Sự tham gia của cộng đồng là điểm sáng trong quản lý di tích, giúp tăng cường bảo vệ và duy trì di tích, nhưng cần nâng cao đào tạo, trang bị kỹ năng cho lực lượng này để giảm thiểu rủi ro. So sánh với các nghiên cứu trong nước cho thấy, việc thiếu nguồn lực tài chính và nhân sự chuyên môn là vấn đề phổ biến trong quản lý di tích lịch sử cách mạng, đòi hỏi sự quan tâm đầu tư hơn nữa từ chính quyền và xã hội.
Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ phân bố độ tuổi, trình độ nhân sự Ban quản lý di tích, bảng tổng hợp các hoạt động bảo tồn và nguồn lực tài chính theo năm, giúp minh họa rõ nét thực trạng và xu hướng phát triển công tác quản lý.
Đề xuất và khuyến nghị
Tăng cường đào tạo và chuyên môn hóa nhân sự quản lý di tích: Tổ chức các khóa bồi dưỡng chuyên sâu về quản lý di tích, bảo tồn và thuyết minh lịch sử cho cán bộ Ban quản lý di tích các cấp, đặc biệt là nhân sự kiêm nhiệm tại cấp huyện/quận. Mục tiêu nâng cao trình độ chuyên môn và kỹ năng trong vòng 1-2 năm, do Sở Văn hóa, Thể thao & Du lịch phối hợp với các trường đại học thực hiện.
Rà soát, hoàn thiện cơ chế phân cấp quản lý: Xác định rõ chức năng, nhiệm vụ và quyền hạn của Ban quản lý di tích thành phố và các Ban quản lý cấp huyện/quận để tránh chồng chéo, nâng cao hiệu quả phối hợp. Thực hiện trong 6-12 tháng, do UBND thành phố chủ trì phối hợp với các cơ quan liên quan.
Phát huy vai trò cộng đồng trong bảo vệ di tích: Tăng cường đào tạo, tập huấn kỹ năng phòng cháy chữa cháy, bảo vệ di tích cho lực lượng bảo vệ địa phương; xây dựng chính sách hỗ trợ, khuyến khích người dân tham gia quản lý di tích. Thời gian triển khai 1 năm, do Ban Quản lý di tích thành phố phối hợp với UBND các quận, huyện thực hiện.
Đa dạng hóa nguồn lực tài chính: Khuyến khích xã hội hóa, huy động nguồn lực từ doanh nghiệp, tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước để đầu tư bảo tồn, tôn tạo di tích; đồng thời tăng cường quản lý, sử dụng hiệu quả ngân sách nhà nước. Triển khai liên tục, do Sở Tài chính phối hợp với Sở Văn hóa, Thể thao & Du lịch và Ban Quản lý di tích thực hiện.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
Cán bộ quản lý văn hóa và di tích: Luận văn cung cấp cơ sở khoa học và thực tiễn để nâng cao năng lực quản lý, xây dựng chính sách bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng.
Nhà nghiên cứu lịch sử và văn hóa: Tài liệu tham khảo quý giá về các di tích lịch sử cách mạng tiêu biểu tại Cần Thơ, giúp hiểu sâu sắc về truyền thống đấu tranh cách mạng và giá trị văn hóa địa phương.
Sinh viên ngành quản lý văn hóa, bảo tàng học: Cung cấp kiến thức thực tiễn về công tác quản lý di tích, phương pháp nghiên cứu và phân tích thực trạng quản lý di sản văn hóa.
Các tổ chức, doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực du lịch văn hóa: Giúp nhận diện tiềm năng phát triển du lịch gắn với di tích lịch sử cách mạng, từ đó xây dựng các sản phẩm du lịch phù hợp, góp phần phát triển kinh tế địa phương.
Câu hỏi thường gặp
Công tác quản lý di tích lịch sử cách mạng tại Cần Thơ hiện nay gặp những khó khăn gì?
Khó khăn chính gồm thiếu nguồn lực tài chính, nhân sự chuyên môn chưa đồng đều, sự phân cấp quản lý chưa rõ ràng và thiếu sự đào tạo bài bản cho lực lượng bảo vệ di tích. Ví dụ, nhiều nhân sự cấp huyện/quận kiêm nhiệm, không chuyên sâu về quản lý di tích.Vai trò của cộng đồng trong quản lý di tích được thể hiện như thế nào?
Cộng đồng địa phương tham gia trực tiếp bảo vệ, trông coi và duy trì di tích, giúp xử lý kịp thời các công việc thường nhật. Tuy nhiên, họ cần được đào tạo kỹ năng chuyên môn để đảm bảo an toàn và hiệu quả bảo tồn.Các di tích lịch sử cách mạng tiêu biểu được nghiên cứu trong luận văn là gì?
Bao gồm Chiến thắng Ông Hào, Căn cứ Vườn Mận, Trận Lê Bình và Chiến thắng tại rạch Ông Cửu. Đây là những di tích thuần túy cách mạng, không gắn với yếu tố văn hóa tộc người hay kiến trúc nghệ thuật.Phương pháp nghiên cứu được sử dụng trong luận văn là gì?
Kết hợp phương pháp định lượng (khảo sát, thống kê số liệu) và định tính (phỏng vấn sâu, phân tích văn bản pháp luật), nhằm đánh giá toàn diện thực trạng công tác quản lý di tích.Giải pháp nào được đề xuất để nâng cao hiệu quả quản lý di tích?
Tăng cường đào tạo chuyên môn, hoàn thiện cơ chế phân cấp, phát huy vai trò cộng đồng, đa dạng hóa nguồn lực tài chính và xã hội hóa công tác bảo tồn di tích.
Kết luận
- Thành phố Cần Thơ sở hữu hệ thống di tích lịch sử cách mạng phong phú, có giá trị lịch sử và văn hóa to lớn, góp phần giáo dục truyền thống và phát triển du lịch.
- Công tác quản lý di tích đã đạt được nhiều kết quả tích cực về tổ chức bộ máy và bảo tồn, nhưng còn tồn tại hạn chế về nguồn lực, phân cấp và chuyên môn nhân sự.
- Sự tham gia của cộng đồng là yếu tố quan trọng trong bảo vệ di tích, cần được nâng cao thông qua đào tạo và hỗ trợ kỹ năng.
- Luận văn đề xuất các giải pháp cụ thể nhằm nâng cao hiệu quả quản lý, bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng tại Cần Thơ trong giai đoạn tới.
- Các bước tiếp theo bao gồm triển khai đào tạo chuyên môn, hoàn thiện cơ chế quản lý, huy động nguồn lực tài chính và tăng cường hợp tác xã hội hóa, nhằm bảo đảm sự phát triển bền vững của di tích lịch sử cách mạng trên địa bàn.
Hành động ngay hôm nay để bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng Cần Thơ – nguồn tài sản vô giá của dân tộc!