I. Cơ sở lý luận và thực tiễn về phát triển du lịch
Luận văn bắt đầu bằng việc tổng hợp cơ sở lý luận và thực tiễn về phát triển du lịch, tập trung vào các khái niệm cơ bản như tài nguyên du lịch, quy hoạch du lịch, và chính sách du lịch. Tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đánh giá các điều kiện tự nhiên và nhân văn trong phát triển du lịch. Du lịch bền vững và du lịch sinh thái được xem là xu hướng chính trong bối cảnh toàn cầu. Luận văn cũng phân tích các hình thức tổ chức lãnh thổ du lịch và các tiêu chí đánh giá sự phát triển du lịch, đặc biệt là trong bối cảnh Việt Nam và vùng Đồng bằng sông Hồng.
1.1. Khái niệm và điều kiện phát triển du lịch
Phần này định nghĩa các khái niệm cơ bản như du lịch, tài nguyên du lịch, và quy hoạch du lịch. Tác giả nhấn mạnh rằng tài nguyên du lịch bao gồm cả tài nguyên tự nhiên và nhân văn, là yếu tố then chốt để phát triển du lịch. Các điều kiện như cơ sở hạ tầng, nguồn nhân lực, và chính sách hỗ trợ cũng được xem xét kỹ lưỡng. Du lịch bền vững được đề cao như một mô hình phát triển lâu dài, đảm bảo cân bằng giữa kinh tế, xã hội và môi trường.
1.2. Các hình thức tổ chức lãnh thổ du lịch
Luận văn phân tích các hình thức tổ chức lãnh thổ du lịch, bao gồm các khu du lịch, điểm du lịch, và tuyến du lịch. Tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc quy hoạch không gian du lịch để tối ưu hóa việc khai thác tài nguyên. Các ví dụ cụ thể từ Việt Nam và vùng Đồng bằng sông Hồng được sử dụng để minh họa. Quy hoạch du lịch được xem là công cụ quan trọng để phát triển du lịch một cách bền vững và hiệu quả.
II. Hiện trạng phát triển du lịch tỉnh Ninh Bình giai đoạn 2010 2017
Phần này tập trung phân tích hiện trạng phát triển du lịch của tỉnh Ninh Bình trong giai đoạn 2010-2017. Tác giả đánh giá các yếu tố như tài nguyên du lịch, cơ sở hạ tầng, và nguồn nhân lực. Du lịch văn hóa và du lịch sinh thái được xem là thế mạnh của Ninh Bình, với các điểm đến nổi tiếng như Tràng An, chùa Bái Đính, và Cố đô Hoa Lư. Tuy nhiên, luận văn cũng chỉ ra những hạn chế như thiếu sự đa dạng trong sản phẩm du lịch và chất lượng dịch vụ chưa cao.
2.1. Tài nguyên du lịch và cơ sở hạ tầng
Tác giả đánh giá chi tiết tài nguyên du lịch của Ninh Bình, bao gồm cả tài nguyên tự nhiên và nhân văn. Tràng An được xem là điểm nhấn quan trọng với danh hiệu Di sản Thiên nhiên Thế giới. Cơ sở hạ tầng du lịch như hệ thống giao thông, cơ sở lưu trú, và dịch vụ hỗ trợ cũng được phân tích. Mặc dù có nhiều tiềm năng, cơ sở hạ tầng vẫn còn nhiều hạn chế, đặc biệt là ở các khu vực nông thôn.
2.2. Thực trạng phát triển du lịch
Luận văn trình bày số liệu về lượng khách du lịch, doanh thu du lịch, và lao động trong ngành du lịch của Ninh Bình giai đoạn 2010-2017. Du lịch văn hóa và du lịch tâm linh là hai loại hình chính thu hút khách du lịch. Tuy nhiên, sản phẩm du lịch chưa đa dạng, và chất lượng dịch vụ cần được cải thiện. Tác giả cũng đề cập đến các thách thức như cạnh tranh với các tỉnh lân cận và tác động của biến đổi khí hậu.
III. Định hướng và giải pháp phát triển du lịch tỉnh Ninh Bình
Phần cuối của luận văn đề xuất các định hướng và giải pháp để phát triển du lịch Ninh Bình giai đoạn 2020-2025, tầm nhìn đến 2030. Tác giả nhấn mạnh việc phát triển du lịch bền vững và du lịch cộng đồng như những hướng đi chính. Các giải pháp cụ thể bao gồm cải thiện cơ sở hạ tầng, đa dạng hóa sản phẩm du lịch, và tăng cường quảng bá du lịch. Du lịch sinh thái và du lịch văn hóa tiếp tục được xem là thế mạnh cần được khai thác hiệu quả.
3.1. Định hướng phát triển
Tác giả đề xuất các định hướng phát triển du lịch Ninh Bình, tập trung vào du lịch bền vững và du lịch cộng đồng. Du lịch sinh thái và du lịch văn hóa được xem là hai trụ cột chính. Luận văn cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo tồn tài nguyên và phát triển du lịch một cách có trách nhiệm. Các mục tiêu cụ thể như tăng lượng khách du lịch và nâng cao chất lượng dịch vụ cũng được đề cập.
3.2. Giải pháp cụ thể
Luận văn đưa ra các giải pháp cụ thể để phát triển du lịch Ninh Bình, bao gồm cải thiện cơ sở hạ tầng, đa dạng hóa sản phẩm du lịch, và tăng cường quảng bá du lịch. Du lịch sinh thái và du lịch văn hóa tiếp tục được ưu tiên. Tác giả cũng đề xuất các giải pháp đột phá như phát triển du lịch nông thôn và tăng cường hợp tác với các tỉnh lân cận. Các giải pháp này nhằm mục tiêu phát triển du lịch Ninh Bình một cách bền vững và hiệu quả.