Nghiên cứu nồng độ bilirubin toàn phần và các yếu tố ảnh hưởng đến tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2

2021

94
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Mục lục chi tiết

LỜI CAM ĐOAN

1. CHƯƠNG 1: TỔNG QUAN

1.1. Đặc điểm chung bệnh thận do đái tháo đường

1.2. Cơ chế bệnh sinh biến chứng thận do đái tháo đường

1.3. Rối loạn huyết động

1.4. Rối loạn chuyển hóa

1.5. Yếu tố di truyền

1.6. Phân chia giai đoạn tổn thương thận do đái tháo đường

1.7. Biến đổi mô bệnh học bệnh thận do đái tháo đường

1.8. Triệu chứng bệnh thận đái tháo đường. Triệu chứng lâm sàng và xét nghiệm

1.9. Các tổn thương khác của bệnh thận do đái tháo đường

1.10. Nguyên tắc dự phòng và làm chậm biến chứng tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường

1.11. Dự phòng biến chứng thận ở bệnh nhân đái tháo đường

1.12. Điều trị bệnh nhân đái tháo đường týp 2 tổn thương thận

1.13. Bilirubin và mối liên quan với bệnh thận đái tháo đường

1.14. Quá trình thoái hóa hemoglobin tạo bilirubin

1.15. Vai trò của bilirubin

1.16. Một số nghiên cứu về bilirubin toàn phần huyết tương ở bệnh nhân đái tháo đường có tổn thương thận

1.17. Nghiên cứu của các tác giả nước ngoài

1.18. Nghiên cứu trong nước

2. CHƯƠNG 2: ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU

2.1. Đối tượng nghiên cứu

2.2. Tiêu chuẩn chọn bệnh nhân nhóm nghiên cứu

2.3. Tiêu chuẩn loại trừ đối tượng nghiên cứu

2.4. Thời gian và địa điểm nghiên cứu

2.5. Phương pháp nghiên cứu

2.6. Thiết kế nghiên cứu

2.7. Kỹ thuật chọn mẫu

2.8. Chỉ số, biến số nghiên cứu

2.9. Các chỉ số, biến số về đặc điểm chung của bệnh nhân nghiên cứu

2.10. Các chỉ số, biến số cho mục tiêu 1

2.11. Các chỉ số, biến số cho mục tiêu 2

2.12. Vật liệu nghiên cứu

2.13. Kỹ thuật thu thập số liệu

2.14. Khám lâm sàng

2.15. Khám cận lâm sàng

2.16. Tiêu chuẩn đánh giá biến số nghiên cứu

2.17. Xử lý số liệu

2.18. Vấn đề đạo đức trong nghiên cứu

3. CHƯƠNG 3: KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU

3.1. Đặc điểm chung của bệnh nhân nghiên cứu

3.2. Nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương và một số đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng của bệnh nhân nghiên cứu tại Bệnh viện Nội tiết trung ương

3.3. Mối liên quan nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương với một số đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng và mức độ tổn thương thận

4. CHƯƠNG 4: BÀN LUẬN

4.1. Đặc điểm chung bệnh nhân đái tháo đường týp 2 có tổn thương thận

4.2. Một số đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng của bệnh nhân đái tháo đường týp 2 có tổn thương thận tại Bệnh viện Nội tiết Trung ương

4.3. BMI và huyết áp

4.4. Về đặc điểm cận lâm sàng của các đối tượng nghiên cứu

4.5. Phân loại thể tổn thương thận theo MLCT và tình trạng albumin niệu

4.6. Kết quả kiểm soát đường máu ở đối tượng nghiên cứu

4.7. Đặc điểm nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương của các đối tượng nghiên cứu

4.8. Mối liên quan giữa nồng độ bilirubin toàn phần với một số đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng và mức độ tổn thương thận ở các đối tượng nghiên cứu

4.9. Liên quan giữa nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương và tình trạng tổn thương thận của các đối tượng nghiên cứu

4.10. Liên quan giữa nồng độ bilirubin toàn phần với tình trạng huyết áp, thời gian mắc bệnh, kiểm soát đường máu và albumin niệu ở nhóm có tổn thương thận

4.11. Liên quan giữa nồng độ bilirubin toàn phần trung bình với phân loại bệnh thận và mức lọc cầu thận của các đối tượng nghiên cứu

4.12. Tương quan giữa nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương với các yếu tố khác ở các bệnh nhân có tổn thương thận

TÀI LIỆU THAM KHẢO

PHỤ LỤC

Tóm tắt

I. Đặc điểm chung bệnh thận do đái tháo đường

Bệnh thận do đái tháo đường là một biến chứng phổ biến và nghiêm trọng của bệnh đái tháo đường typ 2. Tổn thương thận thường xảy ra sau một thời gian dài mắc bệnh, với triệu chứng lâm sàng ban đầu là các dấu hiệu của bệnh đái tháo đường. Tổn thương mô bệnh học đặc trưng bởi sự tích tụ chất rỉ và hình thành hạch ở cầu thận, dẫn đến hyalin hóa và xơ hóa. Tỉ lệ bệnh nhân mắc bệnh thận do đái tháo đường dao động từ 20% đến 40%, tùy thuộc vào từng đối tượng nghiên cứu. Theo thống kê, tỉ lệ bệnh nhân tiến triển từ không có albumin niệu sang có albumin niệu khoảng 2% mỗi năm. Suy thận mạn tính giai đoạn cuối do đái tháo đường là nguyên nhân hàng đầu dẫn đến điều trị thay thế. Điều này cho thấy sự cần thiết phải kiểm soát tốt các yếu tố nguy cơ như huyết áp và glucose máu để giảm thiểu tổn thương thận.

II. Cơ chế bệnh sinh biến chứng thận do đái tháo đường

Cơ chế bệnh sinh của bệnh thận do đái tháo đường liên quan đến ba yếu tố chính: rối loạn huyết động, rối loạn chuyển hóa và yếu tố di truyền. Rối loạn huyết động, đặc biệt là tăng huyết áp, là yếu tố quan trọng trong sự phát triển của tổn thương thận. Tăng huyết áp làm tăng áp lực trong cầu thận, dẫn đến tổn thương màng đáy cầu thận và thải albumin ra nước tiểu. Rối loạn chuyển hóa, bao gồm sự nhiễm độc glucose và quá trình glycat hóa protein, cũng góp phần vào sự phát triển của bệnh thận. Yếu tố di truyền có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh thận ở những bệnh nhân có tiền sử gia đình mắc bệnh đái tháo đường. Những yếu tố này tương tác với nhau, tạo thành vòng xoắn bệnh lý, làm gia tăng nguy cơ tổn thương thận.

III. Nồng độ bilirubin toàn phần và mối liên quan đến tổn thương thận

Nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương có thể đóng vai trò quan trọng trong việc đánh giá tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2. Nghiên cứu cho thấy, nồng độ bilirubin cao có thể liên quan đến sự giảm nguy cơ mắc bệnh thận mạn tính. Bilirubin hoạt động như một chất chống oxy hóa, giúp bảo vệ tế bào khỏi stress oxy hóa, một yếu tố chính trong cơ chế bệnh sinh của tổn thương thận. Các nghiên cứu lâm sàng đã chỉ ra rằng nồng độ bilirubin toàn phần có thể là một chỉ số dự đoán hữu ích cho mức độ tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường. Việc theo dõi nồng độ bilirubin có thể giúp các bác sĩ trong việc quản lý và điều trị bệnh nhân, từ đó cải thiện chất lượng cuộc sống cho họ.

IV. Ứng dụng thực tiễn của nghiên cứu

Nghiên cứu về nồng độ bilirubin toàn phần và tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2 có giá trị thực tiễn cao. Kết quả nghiên cứu có thể giúp các bác sĩ trong việc phát hiện sớm và quản lý hiệu quả các biến chứng thận ở bệnh nhân đái tháo đường. Việc xác định mối liên quan giữa nồng độ bilirubin và mức độ tổn thương thận có thể dẫn đến các phương pháp điều trị mới, nhằm cải thiện tình trạng sức khỏe của bệnh nhân. Hơn nữa, nghiên cứu này cũng góp phần nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của việc kiểm soát nồng độ bilirubin trong việc phòng ngừa và điều trị bệnh thận do đái tháo đường.

01/03/2025
Luận văn thạc sĩ nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương và một số yếu tố liên quan với mức độ tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2

Bạn đang xem trước tài liệu:

Luận văn thạc sĩ nồng độ bilirubin toàn phần huyết tương và một số yếu tố liên quan với mức độ tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2

Nồng độ bilirubin toàn phần và yếu tố liên quan đến tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2 là một nghiên cứu chuyên sâu về mối liên hệ giữa nồng độ bilirubin và nguy cơ tổn thương thận ở bệnh nhân đái tháo đường typ 2. Tài liệu này cung cấp những hiểu biết quan trọng về cơ chế bệnh sinh, giúp các nhà nghiên cứu và bác sĩ đưa ra các biện pháp phòng ngừa và điều trị hiệu quả hơn. Đây là nguồn thông tin hữu ích cho những ai quan tâm đến các biến chứng của bệnh đái tháo đường và cách thức đánh giá nguy cơ thông qua các chỉ số sinh hóa.

Để mở rộng kiến thức về các nghiên cứu liên quan đến đái tháo đường typ 2, bạn có thể tham khảo Luận án tiến sĩ nghiên cứu nồng độ serp5 rbp4 il18 huyết thanh ở bệnh nhân đái tháo đường týp 2, nghiên cứu này tập trung vào các chỉ số sinh hóa khác và mối liên hệ với bệnh lý. Ngoài ra, Luận án tiến sĩ đánh giá kết quả điều trị biến chứng bệnh đa dây thần kinh ở người đái tháo đường typ 2 cung cấp thêm góc nhìn về các biến chứng thần kinh ở nhóm bệnh nhân này. Cuối cùng, Luận án tiến sĩ nghiên cứu giá trị của fetal fibronectin âm đạo và interleukin 8 cổ tử cung trong tiên đoán đẻ non là một tài liệu thú vị về ứng dụng các chỉ số sinh hóa trong dự đoán bệnh lý khác.

Mỗi liên kết là cơ hội để bạn khám phá sâu hơn về các chủ đề liên quan, từ đó nâng cao hiểu biết và ứng dụng trong thực tiễn.