I. Tổng quan về luận án và bối cảnh nghiên cứu
Luận án tiến sĩ "Hoạt động công tác xã hội với trẻ vị thành niên điều trị nội trú tại Bệnh viện Nhi Trung ương" của NCS Nguyễn Thu Hà, dưới sự hướng dẫn của GS. Đặng Cảnh Khanh, khảo sát một lĩnh vực còn khá mới mẻ tại Việt Nam. Xuất phát từ thực tế hoạt động công tác xã hội (CTXH) trong bệnh viện đã phát triển mạnh mẽ trên thế giới từ cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, luận án nhấn mạnh sự cần thiết của việc phát triển CTXH tại Việt Nam, đặc biệt trong bối cảnh hoạt động này chỉ mới được chính thức công nhận vào năm 2011. Luận án chỉ ra rằng, trong khi nhiều nước đã có hệ thống CTXH bệnh viện chuyên nghiệp, tại Việt Nam, hoạt động này còn đơn giản, chủ yếu tập trung vào hỗ trợ vật chất như dinh dưỡng, quà tặng, mà chưa chú trọng đến các can thiệp chuyên sâu như tư vấn, kết nối khám chữa bệnh. Chính vì vậy, nghiên cứu này lựa chọn Bệnh viện Nhi Trung ương làm điển hình để khảo sát thực trạng và nhu cầu CTXH cho trẻ vị thành niên (VTN) điều trị nội trú, từ đó đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả hoạt động CTXH trong bệnh viện. "Sự du nhập hoạt động CTXH vào môi trường y tế cho phép luận án tiến hành nghiên cứu 'Hoạt động CTXH với trẻ vị thành niên điều trị nội trú tại bệnh viện Nhi Trung ương' như một trường hợp điển cứu." - trích dẫn từ luận án cho thấy rõ mục tiêu nghiên cứu.
II. Nhu cầu và thực trạng CTXH cho trẻ VTN tại Bệnh viện Nhi Trung ương
Luận án đã tiến hành khảo sát nhu cầu CTXH của trẻ VTN điều trị nội trú tại Bệnh viện Nhi Trung ương. Kết quả cho thấy, trẻ có nhu cầu cao trong việc được hỗ trợ thủ tục hành chính, tư vấn về khám chữa bệnh, kết nối với y bác sĩ. Tuy nhiên, thực tế triển khai CTXH tại bệnh viện lại chưa đáp ứng được đầy đủ những nhu cầu này. Hoạt động CTXH vẫn còn mang tính chất đơn giản, tập trung vào hỗ trợ dinh dưỡng và quà tặng, chưa có nhiều can thiệp chuyên sâu. "Luận án đã nêu ra được trẻ VTN điều trị nội trú có nhu cầu cao tiếp cận hoạt động CTXH để được hỗ trợ thủ tục hành chính, được tư vấn khám/chữa bệnh, được kết nối khám/chữa bệnh với y, bác sỹ và để được hỗ trợ dinh dưỡng, trao quà." - trích dẫn từ luận án khẳng định điều này. Chính sự chênh lệch giữa nhu cầu và thực tế đã dẫn đến việc nhiều trẻ VTN chưa cảm thấy hài lòng với hoạt động CTXH hiện tại và đánh giá hoạt động này là chưa cần thiết. Điều này cũng ảnh hưởng đến hiệu quả khám chữa bệnh, khi y bác sĩ chưa nhận thấy được tác động tích cực từ CTXH. Tuy nhiên, luận án cũng chỉ ra rằng, nhu cầu mở rộng hoạt động CTXH được ủng hộ bởi nhiều phía, bao gồm trẻ VTN, người chăm sóc, nhân viên y tế, nhân viên CTXH và ban lãnh đạo bệnh viện.
III. Thực nghiệm mô hình CTXH nhóm
Nhằm tìm kiếm giải pháp nâng cao hiệu quả CTXH, luận án đã thực nghiệm mô hình CTXH nhóm với trẻ VTN điều trị nội trú. Quá trình thực nghiệm bao gồm các bước: thành lập nhóm, lựa chọn thành viên, xây dựng quy tắc hoạt động, tổ chức hoạt động "phá băng", nhận diện vấn đề ưu tiên, lập kế hoạch can thiệp và đánh giá kết quả. Các hoạt động can thiệp nhóm tập trung vào việc giảm thiểu lo lắng cho trẻ về bệnh tật, việc chữa bệnh, kết nối trẻ với y bác sĩ, và hỗ trợ trẻ an tâm học tập trong quá trình điều trị. "Luận án cũng phân tích được vai trò tích cực và những hạn chế của hoạt động thực nghiệm CTXH nhóm trong trợ giúp trẻ giảm thiểu cảm giác lo lắng về bệnh và về việc chữa bệnh, trong kết nối trẻ với y, bác sỹ để được tư vấn về bệnh và về việc chữa bệnh, và trong việc hỗ trợ trẻ giảm bớt lo lắng về việc học tập để an tâm chữa bệnh." - trích dẫn từ luận án cho thấy mục tiêu của thực nghiệm. Kết quả thực nghiệm cho thấy mô hình CTXH nhóm được đánh giá cao về tính cần thiết và mang lại sự hài lòng cho trẻ VTN tham gia. Y bác sĩ và người chăm sóc cũng ghi nhận những tác động tích cực của mô hình này đến quá trình khám chữa bệnh. Tuy nhiên, luận án cũng thẳng thắn chỉ ra những hạn chế của thực nghiệm, từ đó đề xuất các giải pháp cải thiện và hoàn thiện mô hình.
IV. Đánh giá kết luận và khuyến nghị
Luận án đã phân tích và đánh giá toàn diện thực trạng, nhu cầu và hiệu quả của hoạt động CTXH cho trẻ VTN điều trị nội trú tại Bệnh viện Nhi Trung ương. Nghiên cứu này có giá trị thực tiễn cao, góp phần cung cấp bằng chứng khoa học cho việc xây dựng và phát triển mô hình CTXH chuyên nghiệp trong bệnh viện. Luận án cũng đề xuất một hệ thống giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động CTXH, bao gồm: đào tạo nâng cao năng lực cho đội ngũ nhân viên CTXH, xây dựng quy trình CTXH bài bản, tăng cường hợp tác giữa nhân viên CTXH, y bác sĩ và người nhà bệnh nhân, đẩy mạnh công tác truyền thông nâng cao nhận thức về CTXH. "Luận án cũng đề xuất được hệ thống giải pháp phù hợp với thực tiễn hiện nay tại bệnh viện Nhi Trung ương nhằm nâng cao hiệu quả khám/chữa bệnh cho người bệnh nơi đây dưới góc độ CTXH." - trích dẫn từ luận án cho thấy tính ứng dụng của nghiên cứu. Tóm lại, luận án này là một đóng góp quan trọng cho sự phát triển của lĩnh vực CTXH trong y tế tại Việt Nam, mở ra hướng nghiên cứu mới và cung cấp cơ sở khoa học cho việc cải thiện chất lượng dịch vụ chăm sóc sức khỏe cho trẻ em.