Kết quả nghiên cứu can thiệp nội mạch trong điều trị tách thành động mạch chủ Stanford B

Chuyên ngành

Y học

Người đăng

Ẩn danh

Thể loại

luận văn

2023

201
0
0

Phí lưu trữ

50.000 VNĐ

Tóm tắt

I. Tổng quan tách thành ĐMC Stanford B cấp

Bệnh lý tách thành động mạch chủ (ĐMC) Stanford B cấp đang gia tăng với tỷ lệ khoảng 2-6 trường hợp trên 100.000 người. Tách thành ĐMC là hiện tượng rách lớp áo trong của ĐMC, dẫn đến dòng máu lóc vào lớp áo giữa, gây ra nhiều biến chứng nghiêm trọng như vỡ ĐMC hoặc thiếu máu vào các nhánh mạch tạng. Tỷ lệ tử vong trong 30 ngày đối với tách thành ĐMC Stanford B cấp khoảng 13,3%. Trước đây, điều trị chủ yếu là nội khoa, nhưng với sự phát triển của can thiệp nội mạch, phương pháp TEVAR (Thoracic Endovascular Aortic Repair) đã trở thành lựa chọn hiệu quả. TEVAR sử dụng hệ thống Stent graft để bảo vệ thành ĐMC và cải thiện tỷ lệ sống sót. Nghiên cứu cho thấy tỷ lệ thành công của TEVAR đạt trên 95% và tỷ lệ sống còn sau 1 năm là 89,9%.

1.1 Giải phẫu động mạch chủ

ĐMC được chia thành hai phần chính: ĐMC ngực và ĐMC bụng. ĐMC ngực bao gồm bốn phần: Quai ĐMC, ĐMC lên, ĐMC xuống và ĐMC bụng. Mỗi phần có cấu trúc và chức năng riêng, với các nhánh động mạch cung cấp máu cho các cơ quan khác nhau. Việc phân vùng giải phẫu động mạch chủ giúp trong việc xác định vị trí can thiệp và theo dõi tình trạng bệnh nhân. Sự hiểu biết về giải phẫu ĐMC là rất quan trọng trong việc thực hiện các thủ thuật can thiệp nội mạch.

II. Phương pháp nghiên cứu

Nghiên cứu được thực hiện tại Viện Tim mạch - Bệnh viện Bạch Mai với mục tiêu đánh giá kết quả sớm và trung hạn của TEVAR trong điều trị tách thành ĐMC Stanford B cấp. Đối tượng nghiên cứu được lựa chọn dựa trên tiêu chuẩn cụ thể, bao gồm các bệnh nhân có biến chứng. Phương pháp nghiên cứu bao gồm thiết kế nghiên cứu hồi cứu và phân tích số liệu thống kê. Các thông số lâm sàng và cận lâm sàng được thu thập và phân tích để đánh giá hiệu quả của can thiệp. Đạo đức trong nghiên cứu được đảm bảo thông qua việc xin phép và thông báo cho bệnh nhân về mục đích và quy trình nghiên cứu.

2.1 Đối tượng nghiên cứu

Đối tượng nghiên cứu bao gồm bệnh nhân được chẩn đoán tách thành ĐMC Stanford B cấp có biến chứng. Tiêu chuẩn lựa chọn bao gồm độ tuổi, tình trạng lâm sàng và các yếu tố nguy cơ. Tiêu chuẩn loại trừ bao gồm các bệnh lý kèm theo nghiêm trọng hoặc không đủ khả năng tham gia nghiên cứu. Việc lựa chọn đối tượng nghiên cứu cẩn thận giúp đảm bảo tính chính xác và độ tin cậy của kết quả nghiên cứu.

III. Kết quả nghiên cứu

Kết quả nghiên cứu cho thấy TEVAR mang lại hiệu quả cao trong điều trị tách thành ĐMC Stanford B cấp. Tỷ lệ thành công của thủ thuật đạt trên 95%, với tỷ lệ sống còn sau 1 năm là 89,9%. Các yếu tố liên quan đến kết quả điều trị bao gồm tình trạng lâm sàng trước can thiệp, kích thước và vị trí của tách thành. Biến chứng sớm sau thủ thuật được ghi nhận, bao gồm thiếu máu tạng và tai biến mạch não. Theo dõi trung hạn cho thấy sự cải thiện rõ rệt về tình trạng lâm sàng của bệnh nhân.

3.1 Kết quả sớm

Kết quả sớm của TEVAR cho thấy sự cải thiện đáng kể về triệu chứng lâm sàng và các chỉ số sinh tồn. Bệnh nhân thường giảm đau ngực và cải thiện tình trạng huyết động. Tỷ lệ biến chứng sớm được ghi nhận là thấp, cho thấy TEVAR là phương pháp an toàn và hiệu quả. Các nghiên cứu trước đây cũng đã chỉ ra rằng TEVAR có thể giảm thiểu nguy cơ tử vong và cải thiện chất lượng cuộc sống cho bệnh nhân tách thành ĐMC.

IV. Bàn luận

Nghiên cứu đã chỉ ra rằng TEVAR là phương pháp điều trị hiệu quả cho bệnh nhân tách thành ĐMC Stanford B cấp. Các yếu tố như tuổi tác, tình trạng lâm sàng và kích thước tách thành có ảnh hưởng lớn đến kết quả điều trị. Hạn chế của nghiên cứu bao gồm kích thước mẫu nhỏ và thiếu theo dõi dài hạn. Tuy nhiên, kết quả cho thấy TEVAR có thể là lựa chọn tối ưu cho bệnh nhân có biến chứng. Cần có thêm các nghiên cứu lớn hơn để xác định rõ hơn về hiệu quả và an toàn của phương pháp này.

4.1 Các yếu tố liên quan đến kết quả

Các yếu tố liên quan đến kết quả điều trị bao gồm tình trạng lâm sàng trước can thiệp, kích thước và vị trí của tách thành. Nghiên cứu cho thấy bệnh nhân có tình trạng lâm sàng tốt hơn thường có kết quả điều trị tốt hơn. Việc theo dõi và đánh giá các yếu tố này có thể giúp cải thiện quy trình lựa chọn bệnh nhân và tối ưu hóa kết quả điều trị.

25/01/2025

TÀI LIỆU LIÊN QUAN

Luận án nghiên cứu kết quả sớm và trung hạn can thiệp nội mạch trong điều trị tách thành động mạch chủ stanford b cấp
Bạn đang xem trước tài liệu : Luận án nghiên cứu kết quả sớm và trung hạn can thiệp nội mạch trong điều trị tách thành động mạch chủ stanford b cấp

Để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút

Tải xuống

Bài viết "Kết quả nghiên cứu can thiệp nội mạch trong điều trị tách thành động mạch chủ Stanford B" trình bày những kết quả quan trọng từ nghiên cứu tại Viện Tim mạch - Bệnh viện Bạch Mai. Nghiên cứu này không chỉ cung cấp cái nhìn sâu sắc về hiệu quả của phương pháp can thiệp nội mạch trong điều trị tách thành động mạch chủ Stanford B mà còn đánh giá kết quả sớm và trung hạn, từ đó giúp các bác sĩ và nhà nghiên cứu có thêm thông tin quý giá trong việc điều trị bệnh lý này.

Để mở rộng thêm kiến thức về các phương pháp điều trị và nghiên cứu trong lĩnh vực y học, bạn có thể tham khảo bài viết Luận án tiến sĩ về công tác xã hội với trẻ vị thành niên điều trị tại Bệnh viện Nhi Trung ương, nơi nghiên cứu về sự hỗ trợ tâm lý cho bệnh nhân, hoặc Luận án tiến sĩ y học: Nghiên cứu điều trị bảo tồn ung thư nguyên bào võng mạc bằng laser diode, một nghiên cứu liên quan đến các phương pháp điều trị tiên tiến trong y học. Những tài liệu này sẽ giúp bạn có cái nhìn toàn diện hơn về các phương pháp điều trị hiện đại trong lĩnh vực y tế.

Tải xuống (201 Trang - 4.81 MB)