I. Tổng quan tình hình nghiên cứu và phương pháp nghiên cứu
Phần này tổng hợp các nghiên cứu liên quan đến năng lực cạnh tranh và điểm đến du lịch, đặc biệt là Hạ Long và Quảng Ninh. Các nghiên cứu trước đây tập trung vào khái niệm, mô hình, và tiêu chí đánh giá năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch. Mô hình của Crouch và Ritchie (1999) và Dwyer và Kim (2003) được coi là nền tảng quan trọng. Tuy nhiên, chưa có mô hình nào phù hợp cho tất cả các điểm đến du lịch. Luận án sử dụng phương pháp định tính và định lượng, kết hợp ý kiến chuyên gia và khảo sát khách du lịch để đánh giá năng lực cạnh tranh của Hạ Long.
1.1. Tổng quan nghiên cứu về năng lực cạnh tranh
Các nghiên cứu về năng lực cạnh tranh tập trung vào việc xác định các yếu tố cấu thành và tiêu chí đánh giá. Mô hình của Crouch và Ritchie (1999) và Dwyer và Kim (2003) là hai mô hình nổi bật, được áp dụng rộng rãi. Tuy nhiên, mỗi điểm đến du lịch có đặc điểm riêng, nên cần điều chỉnh mô hình cho phù hợp. Luận án kế thừa và phát triển các mô hình này để đánh giá năng lực cạnh tranh của Hạ Long.
1.2. Phương pháp nghiên cứu
Luận án sử dụng phương pháp định tính và định lượng. Phương pháp định tính dựa trên ý kiến chuyên gia để xác định các yếu tố cấu thành năng lực cạnh tranh. Phương pháp định lượng sử dụng khảo sát khách du lịch để đo lường mức độ hài lòng và tác động của các yếu tố đến năng lực cạnh tranh. Mô hình hồi quy đa biến được áp dụng để phân tích dữ liệu.
II. Cơ sở lý luận và kinh nghiệm thực tiễn
Phần này trình bày cơ sở lý luận về năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch, bao gồm các yếu tố cấu thành và khung nghiên cứu. Luận án cũng phân tích kinh nghiệm từ các điểm đến du lịch như Phuket, Singapore, và Đà Nẵng để rút ra bài học cho Hạ Long. Các yếu tố như tài nguyên du lịch, nguồn nhân lực, và cơ sở hạ tầng được xem xét kỹ lưỡng.
2.1. Cơ sở lý luận về năng lực cạnh tranh
Năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch được xác định bởi các yếu tố như tài nguyên du lịch, nguồn nhân lực, sản phẩm du lịch, và cơ sở hạ tầng. Luận án đề xuất khung nghiên cứu với 10 tiêu chuẩn và 50 tiêu chí đánh giá, dựa trên mô hình của Dwyer và Kim (2003) và điều chỉnh cho phù hợp với Hạ Long.
2.2. Kinh nghiệm thực tiễn
Luận án phân tích kinh nghiệm từ Phuket, Singapore, và Đà Nẵng để rút ra bài học cho Hạ Long. Các yếu tố như quảng bá du lịch, phát triển sản phẩm du lịch, và quản lý điểm đến được xem xét. Các bài học này sẽ giúp Hạ Long nâng cao năng lực cạnh tranh và phát triển bền vững.
III. Thực trạng năng lực cạnh tranh của Hạ Long
Phần này đánh giá thực trạng năng lực cạnh tranh của Hạ Long trong giai đoạn 2010-2017. Các yếu tố như tài nguyên du lịch, nguồn nhân lực, sản phẩm du lịch, và cơ sở hạ tầng được phân tích chi tiết. Luận án cũng so sánh Hạ Long với Đà Nẵng để chỉ ra những điểm mạnh và hạn chế.
3.1. Khái quát thực trạng phát triển du lịch
Hạ Long có tiềm năng lớn về tài nguyên du lịch, đặc biệt là Vịnh Hạ Long được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên thế giới. Tuy nhiên, nguồn nhân lực và cơ sở hạ tầng còn nhiều hạn chế. Số lượng khách du lịch tăng đều nhưng chất lượng dịch vụ chưa tương xứng với tiềm năng.
3.2. Phân tích năng lực cạnh tranh
Luận án sử dụng khung nghiên cứu để đánh giá năng lực cạnh tranh của Hạ Long. Các yếu tố như tài nguyên du lịch, nguồn nhân lực, và cơ sở hạ tầng được phân tích chi tiết. Kết quả cho thấy Hạ Long có nhiều tiềm năng nhưng cần cải thiện nguồn nhân lực và quản lý điểm đến.
IV. Giải pháp nâng cao năng lực cạnh tranh
Phần này đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao năng lực cạnh tranh của Hạ Long. Các giải pháp tập trung vào phát triển nguồn nhân lực, đa dạng hóa sản phẩm du lịch, nâng cấp cơ sở hạ tầng, và quảng bá du lịch. Luận án cũng đưa ra các kiến nghị cho Chính phủ và các cơ quan quản lý.
4.1. Giải pháp phát triển nguồn nhân lực
Nguồn nhân lực là yếu tố quan trọng để nâng cao năng lực cạnh tranh. Luận án đề xuất đào tạo và nâng cao kỹ năng cho nhân viên du lịch, đặc biệt là hướng dẫn viên và nhân viên khách sạn. Cần xây dựng chương trình đào tạo chuyên nghiệp và thu hút nhân tài.
4.2. Giải pháp đa dạng hóa sản phẩm du lịch
Sản phẩm du lịch cần được đa dạng hóa để thu hút khách du lịch. Luận án đề xuất phát triển các tour du lịch mới, kết hợp văn hóa địa phương và trải nghiệm độc đáo. Cần đầu tư vào các sản phẩm du lịch cao cấp và bền vững.