I. Quyền quản lý lao động của người sử dụng lao động
Quyền quản lý lao động là một khái niệm trung tâm trong luận án, được định nghĩa là quyền của người sử dụng lao động trong việc tổ chức, điều hành và kiểm soát hoạt động của người lao động trong đơn vị sản xuất kinh doanh. Luận án nhấn mạnh rằng quyền này không chỉ là công cụ để duy trì trật tự mà còn là yếu tố then chốt để nâng cao năng suất và hiệu quả lao động. Luật lao động Việt Nam đã quy định cụ thể về quyền này, bao gồm việc ban hành nội quy, ký kết hợp đồng lao động, và xử lý kỷ luật. Tuy nhiên, luận án cũng chỉ ra những hạn chế trong việc thực thi quyền này, đặc biệt là sự can thiệp quá sâu của nhà nước vào quan hệ lao động, làm giảm tính tự chủ của người sử dụng lao động.
1.1. Khái niệm và bản chất của quyền quản lý lao động
Luận án phân tích sâu về khái niệm và bản chất của quyền quản lý lao động, coi đây là quyền tự nhiên của người sử dụng lao động trong việc điều hành hoạt động sản xuất. Quyền này được xác định dựa trên cơ sở pháp lý và thực tiễn, đảm bảo sự cân bằng giữa lợi ích của người sử dụng lao động và người lao động. Luận án cũng nhấn mạnh rằng, trong bối cảnh kinh tế thị trường, quyền này cần được mở rộng để phù hợp với xu hướng toàn cầu hóa.
1.2. Cơ sở pháp lý của quyền quản lý lao động
Luận án đánh giá các quy định của Luật lao động Việt Nam về quyền quản lý lao động, đặc biệt là Bộ luật Lao động 2012. Các quy định này được coi là tiến bộ, nhưng vẫn còn nhiều bất cập, đặc biệt là việc thiếu tính khả thi trong thực tiễn. Luận án cũng so sánh với các quy định của ILO và pháp luật lao động các nước, từ đó đề xuất hướng hoàn thiện pháp luật Việt Nam.
II. Thực trạng pháp luật về quyền quản lý lao động tại Việt Nam
Luận án phân tích thực trạng pháp luật về quyền quản lý lao động tại Việt Nam, chỉ ra những ưu điểm và hạn chế trong các quy định hiện hành. Một trong những vấn đề nổi bật là sự lạm quyền của người sử dụng lao động, dẫn đến vi phạm quyền lợi của người lao động. Luận án cũng đề cập đến tình trạng phân biệt đối xử và việc chấm dứt hợp đồng lao động một cách tùy tiện, gây bức xúc trong xã hội.
2.1. Quyền thiết lập công cụ quản lý lao động
Luận án đánh giá thực trạng quyền thiết lập các công cụ quản lý như nội quy lao động, quy chế làm việc. Mặc dù pháp luật quy định rõ ràng, nhưng việc áp dụng trong thực tế còn nhiều bất cập, đặc biệt là sự thiếu đồng bộ giữa các văn bản pháp luật.
2.2. Quyền tổ chức và thực hiện quản lý lao động
Luận án chỉ ra rằng, việc tổ chức và thực hiện quản lý lao động còn nhiều hạn chế, đặc biệt là trong việc điều chuyển công việc và xử lý kỷ luật. Các quy định pháp luật chưa đủ mạnh để ngăn chặn tình trạng lạm quyền của người sử dụng lao động.
III. Hoàn thiện pháp luật về quyền quản lý lao động
Luận án đề xuất các giải pháp hoàn thiện pháp luật về quyền quản lý lao động, nhằm đảm bảo sự cân bằng giữa quyền lợi của người sử dụng lao động và người lao động. Các đề xuất bao gồm việc sửa đổi Bộ luật Lao động 2012, tăng cường tính tự chủ của người sử dụng lao động, đồng thời đảm bảo quyền lợi của người lao động.
3.1. Phương hướng hoàn thiện pháp luật
Luận án đề xuất hướng hoàn thiện pháp luật theo hướng mở rộng quyền tự chủ của người sử dụng lao động, đồng thời đảm bảo sự hài hòa giữa các bên. Các quy định cần được cụ thể hóa để tăng tính khả thi trong thực tiễn.
3.2. Đề xuất sửa đổi bổ sung quy định pháp luật
Luận án đưa ra các đề xuất cụ thể như sửa đổi quy định về ký kết hợp đồng lao động, điều chuyển công việc, và xử lý kỷ luật. Các đề xuất này nhằm đảm bảo tính công bằng và minh bạch trong quản lý lao động.