I. Năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch
Luận án tập trung phân tích năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch tỉnh Hòa Bình. Khái niệm năng lực cạnh tranh được xem xét dưới góc độ cạnh tranh sản phẩm du lịch, nhằm thu hút khách du lịch. Các yếu tố cấu thành bao gồm chất lượng dịch vụ, cơ sở hạ tầng, và quản lý điểm đến. Luận án cũng đề cập đến các mô hình nghiên cứu về năng lực cạnh tranh từ các học giả quốc tế như Dwyer và Kim (2003), Enright và Newton (2004).
1.1. Khái niệm và tiêu chí đánh giá
Luận án làm rõ khái niệm năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch, đồng thời đề xuất các tiêu chí đánh giá như chất lượng dịch vụ, sự đa dạng của sản phẩm du lịch, và hiệu quả quản lý. Các yếu tố này được xem xét trong bối cảnh cụ thể của Hòa Bình, một tỉnh có tiềm năng du lịch lớn nhưng còn nhiều hạn chế trong việc khai thác.
1.2. Nhân tố ảnh hưởng
Các nhân tố ảnh hưởng đến năng lực cạnh tranh bao gồm chính sách phát triển du lịch, đầu tư cơ sở hạ tầng, và chất lượng nguồn nhân lực. Luận án chỉ ra rằng Hòa Bình cần tập trung vào việc cải thiện các yếu tố này để nâng cao khả năng cạnh tranh so với các điểm đến khác như Đà Nẵng và Quảng Ninh.
II. Thực trạng năng lực cạnh tranh tại Hòa Bình
Luận án đánh giá thực trạng năng lực cạnh tranh của Hòa Bình trong giai đoạn 2015-2019. Kết quả cho thấy, mặc dù có tiềm năng lớn về tài nguyên du lịch, Hòa Bình vẫn chưa tận dụng hiệu quả các lợi thế này. Tỷ lệ tăng trưởng khách du lịch chỉ đạt 5.4%, thấp hơn so với các tỉnh khác.
2.1. Đánh giá tổng quan
Luận án phân tích các số liệu về doanh thu du lịch, lượng khách quốc tế và nội địa. Hòa Bình đạt doanh thu gấp 2.5 lần so với năm 2015, nhưng vẫn còn nhiều hạn chế trong việc thu hút khách quốc tế. Các điểm du lịch như Mai Châu và Kim Bôi được đánh giá cao nhưng chưa đủ sức cạnh tranh.
2.2. Nguyên nhân hạn chế
Nguyên nhân chính bao gồm thiếu đầu tư vào cơ sở hạ tầng, chất lượng dịch vụ chưa đồng đều, và thiếu chiến lược quảng bá hiệu quả. Luận án cũng chỉ ra sự cạnh tranh gay gắt từ các tỉnh lân cận như Sơn La và Phú Thọ.
III. Chiến lược phát triển du lịch bền vững
Luận án đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao năng lực cạnh tranh của Hòa Bình đến năm 2025 và tầm nhìn 2030. Các giải pháp tập trung vào phát triển nguồn nhân lực, hiện đại hóa cơ sở hạ tầng, và tạo sự khác biệt cho sản phẩm du lịch.
3.1. Phát triển nguồn nhân lực
Luận án nhấn mạnh việc đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao, đặc biệt là trong lĩnh vực quản lý và dịch vụ du lịch. Điều này sẽ giúp Hòa Bình cải thiện chất lượng dịch vụ và tăng sự hài lòng của khách du lịch.
3.2. Hiện đại hóa cơ sở hạ tầng
Đầu tư vào cơ sở hạ tầng du lịch là yếu tố then chốt để nâng cao năng lực cạnh tranh. Luận án đề xuất cải thiện hệ thống giao thông, nâng cấp các khu nghỉ dưỡng, và phát triển các dịch vụ hỗ trợ du lịch.
IV. Kết luận và đóng góp của luận án
Luận án đã góp phần phát triển cơ sở lý luận về năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch, đồng thời cung cấp các giải pháp thực tiễn cho Hòa Bình. Kết quả nghiên cứu có thể áp dụng cho các tỉnh có điều kiện tương tự, góp phần thúc đẩy sự phát triển bền vững của ngành du lịch Việt Nam.
4.1. Đóng góp lý luận
Luận án đã phát triển khung lý thuyết về năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch, tập trung vào việc thu hút khách du lịch. Đây là cơ sở quan trọng cho các nghiên cứu tiếp theo trong lĩnh vực này.
4.2. Đóng góp thực tiễn
Các giải pháp đề xuất trong luận án có tính khả thi cao, giúp Hòa Bình cải thiện vị thế cạnh tranh trên thị trường du lịch. Đồng thời, kết quả nghiên cứu cũng là tài liệu tham khảo hữu ích cho các địa phương khác.