I. Kiến thức phòng bệnh tay chân miệng
Nghiên cứu đánh giá kiến thức phòng bệnh tay chân miệng của người chăm sóc trẻ dưới 5 tuổi tại xã Ba Cụm Bắc, Khánh Sơn, Khánh Hòa năm 2018. Kết quả cho thấy chỉ 20,6% người chăm sóc có kiến thức đạt về phòng bệnh. Kiến thức y tế cộng đồng về bệnh tay chân miệng còn hạn chế, đặc biệt ở nhóm dân tộc thiểu số. Nghiên cứu nhấn mạnh sự cần thiết của việc nâng cao hiểu biết về đường lây truyền, dấu hiệu nhận biết và biện pháp phòng ngừa bệnh.
1.1. Đường lây truyền và dấu hiệu nhận biết
Người chăm sóc trẻ hiểu biết chưa đầy đủ về đường lây truyền bệnh tay chân miệng. Chỉ 30% nhận thức được bệnh lây qua đường tiêu hóa và tiếp xúc trực tiếp. Dấu hiệu nhận biết như sốt, phỏng nước ở tay, chân, miệng cũng chưa được nhận diện rõ ràng. Điều này cho thấy sự cần thiết của các chương trình giáo dục sức khỏe cộng đồng.
1.2. Biện pháp phòng ngừa
Các biện pháp phòng ngừa như rửa tay với xà phòng, vệ sinh đồ chơi và môi trường sống chưa được thực hiện đúng cách. Phòng ngừa bệnh tay chân miệng đòi hỏi sự hiểu biết và thực hành đúng đắn từ người chăm sóc trẻ.
II. Thái độ phòng bệnh tay chân miệng
Nghiên cứu chỉ ra rằng 19,2% người chăm sóc trẻ có thái độ tích cực về phòng bệnh tay chân miệng. Thái độ y tế cộng đồng đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy các hành vi phòng ngừa. Tuy nhiên, nhiều người vẫn chủ quan, không coi bệnh là mối nguy hiểm nghiêm trọng.
2.1. Nhận thức về mức độ nghiêm trọng
Nhiều người chăm sóc trẻ chưa nhận thức đúng mức độ nghiêm trọng của bệnh tay chân miệng ở trẻ em. Họ thường xem nhẹ các triệu chứng ban đầu, dẫn đến chậm trễ trong việc điều trị và phòng ngừa.
2.2. Sự sẵn sàng tham gia phòng ngừa
Mặc dù có thái độ tích cực, nhưng sự sẵn sàng tham gia các hoạt động phòng chống dịch bệnh còn hạn chế. Cần có các biện pháp khuyến khích và hỗ trợ từ cộng đồng và y tế địa phương.
III. Thực hành phòng bệnh tay chân miệng
Chỉ 21,4% người chăm sóc trẻ có thực hành đạt về phòng bệnh tay chân miệng. Thực hành y tế cộng đồng như rửa tay, vệ sinh đồ chơi và môi trường sống chưa được thực hiện đều đặn. Nghiên cứu nhấn mạnh sự cần thiết của việc cải thiện thực hành phòng ngừa để giảm thiểu nguy cơ lây lan bệnh.
3.1. Vệ sinh cá nhân và môi trường
Việc rửa tay với xà phòng và vệ sinh đồ chơi chưa được thực hiện thường xuyên. Chăm sóc sức khỏe trẻ em đòi hỏi sự chú ý đến các yếu tố vệ sinh cá nhân và môi trường sống.
3.2. Chế độ ăn uống và sinh hoạt
Chế độ ăn uống và sinh hoạt của trẻ chưa được quan tâm đúng mức. Chăm sóc trẻ bị tay chân miệng cần đảm bảo dinh dưỡng và vệ sinh an toàn thực phẩm.
IV. Yếu tố liên quan đến thực hành phòng bệnh
Nghiên cứu xác định các yếu tố như trình độ học vấn, nghề nghiệp, kinh tế gia đình và tiếp cận thông tin ảnh hưởng đến thực hành phòng bệnh tay chân miệng. Người có trình độ học vấn cao và tiếp cận nhiều nguồn thông tin có thực hành tốt hơn.
4.1. Trình độ học vấn và nghề nghiệp
Người có trình độ học vấn từ trung học phổ thông trở lên và làm việc trong các ngành nghề như cán bộ, công nhân viên có thực hành phòng bệnh tốt hơn. Điều này cho thấy sự cần thiết của việc nâng cao trình độ học vấn và nhận thức cộng đồng.
4.2. Tiếp cận thông tin
Người tiếp cận từ 2 nguồn thông tin trở lên có thực hành phòng bệnh tốt hơn. Giáo dục sức khỏe cộng đồng cần được đẩy mạnh thông qua các phương tiện truyền thông đại chúng và hoạt động tại trạm y tế địa phương.