I. Thực trạng đào tạo thực hành cử nhân điều dưỡng
Nghiên cứu đánh giá thực trạng đào tạo thực hành cử nhân điều dưỡng tại 5 cơ sở đại học năm 2014, bao gồm Trường Đại học Y Hà Nội, Trường Đại học Điều dưỡng Nam Định, Trường Đại học Y Dược Thái Nguyên, Trường Đại học Y Dược Huế, và Đại học Y Dược TP.Hồ Chí Minh. Kết quả cho thấy, chất lượng đào tạo chưa đáp ứng được các chuẩn năng lực nghề nghiệp, đặc biệt là kỹ năng thực hành. Sinh viên gặp nhiều khó khăn trong việc thực hành các kỹ năng phức tạp do thiếu cơ hội thực hành và hướng dẫn từ giảng viên.
1.1. Mức độ thực hành kỹ năng điều dưỡng
Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng, 58/60 kỹ năng điều dưỡng có tỷ lệ sinh viên chưa được thực hành tại bệnh viện. Chỉ 32.2% sinh viên thực hiện được 50-60 kỹ năng, trong khi 37% chỉ thực hiện được 40-49 kỹ năng. Các kỹ năng khó và phức tạp như hồi sức tích cực và nội khoa được thực hành ít hơn, dẫn đến khả năng thực hiện kém hơn.
1.2. Yếu tố ảnh hưởng đến đào tạo thực hành
Các yếu tố chính ảnh hưởng đến đào tạo thực hành bao gồm thời gian đào tạo chưa phù hợp, thiếu giảng viên, và phương pháp đánh giá chưa hiệu quả. Cơ sở vật chất như phòng thực hành và mô hình học cụ còn hạn chế, không đáp ứng được nhu cầu thực tập của sinh viên. Số lượng sinh viên quá đông cũng là một rào cản lớn.
II. Cải tiến đào tạo thực hành điều dưỡng
Nghiên cứu đề xuất các giải pháp cải tiến đào tạo thực hành để nâng cao chất lượng đào tạo cử nhân điều dưỡng. Cần tăng cường cơ hội thực hành, cải thiện phương pháp giảng dạy, và đầu tư vào cơ sở vật chất. Đồng thời, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các cơ sở đào tạo và bệnh viện để đảm bảo sinh viên được thực hành đầy đủ các kỹ năng lâm sàng.
2.1. Đầu tư cơ sở vật chất và giảng viên
Cần đầu tư vào cơ sở vật chất như phòng thực hành và mô hình học cụ để đáp ứng nhu cầu thực tập của sinh viên. Đồng thời, tăng số lượng và chất lượng giảng viên hướng dẫn thực hành để đảm bảo sinh viên được hỗ trợ tốt nhất.
2.2. Phối hợp giữa cơ sở đào tạo và bệnh viện
Cần có quy định rõ ràng về trách nhiệm và quyền lợi của các cơ sở đào tạo và bệnh viện trong việc đào tạo thực hành. Điều này bao gồm việc xác định tiêu chí bệnh viện thực hành và chế độ đãi ngộ phù hợp cho giảng viên hướng dẫn.
III. Ý nghĩa và ứng dụng thực tiễn
Nghiên cứu cung cấp bằng chứng quan trọng để cải thiện chất lượng đào tạo cử nhân điều dưỡng, đáp ứng nhu cầu xã hội về nguồn nhân lực y tế chất lượng cao. Các khuyến nghị từ nghiên cứu có thể được áp dụng để nâng cao hệ thống giáo dục điều dưỡng tại Việt Nam, đảm bảo sinh viên tốt nghiệp có đủ năng lực chuyên môn và kỹ năng thực hành để đáp ứng yêu cầu của ngành y tế.
3.1. Đóng góp cho giáo dục điều dưỡng
Nghiên cứu đóng góp vào việc đổi mới chương trình đào tạo và phương pháp giảng dạy, giúp sinh viên điều dưỡng phát triển toàn diện cả về kiến thức và kỹ năng thực hành.
3.2. Ứng dụng trong thực tiễn
Các khuyến nghị từ nghiên cứu có thể được áp dụng để cải thiện chất lượng đào tạo tại các cơ sở đại học, đảm bảo sinh viên tốt nghiệp đáp ứng được các chuẩn năng lực nghề nghiệp và yêu cầu của ngành y tế.