LỜI CAM ĐOAN
LỜI CẢM ƠN
MỞ ĐẦU
0.1. Lý do chọn đề tài
0.2. Tình hình nghiên cứu
0.3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
0.4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
0.5. Phương pháp nghiên cứu
0.6. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn
0.7. Kết cấu, bố cục
1. CHƯƠNG 1: LÝ LUẬN CHUNG VỀ VẤN ĐỀ NGƯỜI YẾU THẾ TRÊN HỆ THỐNG TRUYỀN HÌNH ĐỊA PHƯƠNG
1.1. Một số khái niệm liên quan đến đề tài
1.2. Thông điệp, thông điệp báo chí. Người yếu thế
1.3. Chương trình truyền hình
1.4. Truyền hình địa phương
1.5. Vấn đề người yếu thế trong xã hội hiện nay và vai trò của báo chí, truyền hình đối với người yếu thế
1.6. Vai trò thông tin. Vai trò giáo dục, định hướng và tạo lập dư luận
1.7. Vai trò giám sát, phản biện xã hội
1.8. Vai trò liên kết, cầu nối giữa người yếu thế với nhà nước, với cộng đồng. Một số vai trò, tác động khác
1.9. Các nhóm nội dung thông điệp trọng tâm về người yếu thế trên báo chí, truyền hình
1.9.1. Thông điệp về truyền thông chính sách
1.9.2. Thông điệp mang mục tiêu tác động thay đổi hành vi
1.9.3. Thông điệp mang ý nghĩa giáo dục, lan toả tri thức, kinh nghiệm
1.9.4. Thông điệp mang ý nghĩa văn hoá, giải trí, thiện nguyện
1.9.5. Thông điệp dựa trên vai trò chủ thể của người yếu thế
1.10. Truyền thông về người yếu thế nhìn từ Lý thuyết Thiết lập chương trình nghị sự
1.11. Lý thuyết Thiết lập chương trình nghị sự
1.12. Truyền thông về người yếu thế từ nền tảng Lý thuyết Thiết lập chương trình nghị sự
1.13. Mô hình cơ chế tác động của thông điệp về người yếu thế trên báo chí, truyền hình
1.14. Tiêu chí đánh giá nội dung thông điệp về người yếu thế trên sóng truyền hình
1.15. Tiểu kết chương 1
2. CHƯƠNG 2: KHẢO SÁT THÔNG ĐIỆP VỀ NGƯỜI YẾU THẾ TRÊN SÓNG TRUYỀN HÌNH ĐỊA PHƯƠNG HIỆN NAY
2.1. Khái quát về các đài truyền hình, chương trình truyền hình trong phạm vi nghiên cứu
2.1.1. Đài PT-TH Vĩnh Long
2.1.2. Đài PTTH Bắc Kạn
2.1.3. Đài PT - TH Phú Yên
2.2. Khảo sát, phân tích nội dung thông điệp về người yếu thế trên sóng truyền hình địa phương hiện nay
2.2.1. Thông điệp về truyền thông chính sách
2.2.2. Thông điệp mang mục tiêu tác động thay đổi hành vi
2.2.3. Thông điệp mang ý nghĩa giáo dục, lan tỏa tri thức, kinh nghiệm
2.2.4. Thông điệp mang ý nghĩa văn hóa, giải trí, thiện nguyện
2.2.5. Thông điệp dựa trên vai trò chủ thể của người yếu thế
2.3. Đánh giá thực trạng nội dung của các chương trình
2.3.1. Về nội dung
2.3.2. Về hình thức thể hiện
2.3.3. Đánh giá những thành công và hạn chế
2.4. Tiểu kết chương 2
3. CHƯƠNG 3: GIẢI PHÁP NÂNG CAO CHẤT LƯỢNG, HIỆU QUẢ CHƯƠNG TRÌNH TRUYỀN HÌNH DÀNH CHO NGƯỜI YẾU THẾ
3.1. Bài học kinh nghiệm trong hoạt động sản xuất chương trình truyền hình về người yếu thế
3.2. Khảo sát đối tượng công chúng
3.3. Xây dựng hệ thống đề tài theo nhu cầu công chúng
3.4. Lựa chọn hình thức thể hiện phù hợp, sáng tạo. Đánh giá phản hồi của công chúng. Xu hướng phát triển các chương trình truyền hình về người yếu thế. Phát triển các chương trình với hình thức thể hiện mới
3.5. Xã hội hóa các chương trình truyền hình
3.6. Tiểu kết chương 3
TÀI LIỆU THAM KHẢO