I. Tác động của lamivudine và tenofovir trong ngăn ngừa lây truyền viêm gan B từ mẹ sang con
Viêm gan B là một trong những bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng, đặc biệt là trong bối cảnh lây truyền từ mẹ sang con. Lamivudine và tenofovir là hai loại thuốc kháng virus được sử dụng phổ biến trong điều trị viêm gan B. Nghiên cứu cho thấy, việc sử dụng thuốc kháng virus này trong giai đoạn cuối thai kỳ có thể giảm đáng kể tỷ lệ lây truyền vi rút từ mẹ sang con. Theo các nghiên cứu, tỷ lệ lây truyền viêm gan B từ mẹ sang con có thể giảm xuống dưới 5% khi thai phụ được điều trị bằng lamivudine hoặc tenofovir. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc can thiệp sớm và hiệu quả trong việc phòng ngừa lây truyền viêm gan B.
1.1. Cơ chế tác động của lamivudine và tenofovir
Cả lamivudine và tenofovir đều hoạt động bằng cách ức chế sự nhân lên của vi rút viêm gan B trong cơ thể. Lamivudine là một chất tương tự nucleoside, có khả năng gắn vào enzyme polymerase của vi rút, từ đó ngăn chặn quá trình sao chép DNA của vi rút. Trong khi đó, tenofovir là một nucleotide analog, có tác dụng mạnh hơn và thường được chỉ định cho những bệnh nhân có tải lượng vi rút cao. Việc sử dụng đồng thời hai loại thuốc này có thể tạo ra hiệu ứng cộng hưởng, giúp giảm tải lượng vi rút trong máu của thai phụ, từ đó giảm nguy cơ lây truyền cho trẻ sơ sinh.
1.2. Tác động đến sức khỏe của mẹ và trẻ sơ sinh
Việc điều trị bằng lamivudine và tenofovir không chỉ giúp ngăn ngừa lây truyền viêm gan B mà còn có tác động tích cực đến sức khỏe của thai phụ. Nghiên cứu cho thấy, những thai phụ được điều trị bằng thuốc kháng virus này có tỷ lệ biến chứng thấp hơn trong quá trình mang thai và sinh nở. Đối với trẻ sơ sinh, việc được sinh ra từ những bà mẹ đã được điều trị giúp giảm nguy cơ nhiễm vi rút viêm gan B, từ đó bảo vệ sức khỏe lâu dài cho trẻ. Tuy nhiên, cần theo dõi chặt chẽ các tác dụng phụ có thể xảy ra từ việc sử dụng thuốc, đặc biệt là trong giai đoạn nhạy cảm này.
1.3. Các yếu tố ảnh hưởng đến lây truyền viêm gan B từ mẹ sang con
Nhiều yếu tố có thể ảnh hưởng đến tỷ lệ lây truyền viêm gan B từ mẹ sang con, bao gồm tình trạng HBeAg của thai phụ, tải lượng HBV DNA trong máu và phương pháp sinh. Các nghiên cứu cho thấy, thai phụ có tình trạng HBeAg dương tính và tải lượng HBV DNA cao có nguy cơ lây truyền vi rút cho con cao hơn. Ngoài ra, phương pháp sinh cũng đóng vai trò quan trọng; sinh mổ có thể giảm nguy cơ lây truyền so với sinh thường. Việc tiêm vắc xin viêm gan B cho trẻ sơ sinh ngay sau khi sinh cũng là một biện pháp quan trọng để ngăn ngừa lây truyền.