Tổng quan nghiên cứu
Thanh Hóa là một tỉnh giàu truyền thống lịch sử - văn hóa với gần 1.535 di tích, trong đó có nhiều di tích quốc gia đặc biệt và di sản văn hóa thế giới như Thành nhà Hồ, Lam Kinh, đền Bà Triệu. Xã Thọ Diên, huyện Thọ Xuân, là vùng đất trung du có hệ thống di tích lịch sử - văn hóa đa dạng, tiêu biểu như đền thờ Thức Quốc Công Nguyễn Nhữ Lãm, đền thờ Quốc Mẫu Phạm Thị Ngọc Trần, cùng các giá trị văn hóa phi vật thể như làng nghề bánh gai Tứ Trụ. Tuy nhiên, công tác quản lý di tích tại đây chưa tương xứng với tiềm năng, chưa khai thác hiệu quả để phát triển du lịch, góp phần thúc đẩy kinh tế - xã hội địa phương.
Mục tiêu nghiên cứu tập trung làm rõ cơ sở lý luận và thực trạng quản lý di tích lịch sử - văn hóa gắn với phát triển du lịch trên địa bàn xã Thọ Diên từ năm 2020 đến 2022, đồng thời đề xuất giải pháp nâng cao hiệu quả quản lý, bảo tồn và phát huy giá trị di tích phục vụ phát triển kinh tế - xã hội. Nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong bối cảnh phát triển du lịch bền vững, góp phần bảo tồn di sản văn hóa và thúc đẩy phát triển kinh tế địa phương.
Phạm vi nghiên cứu bao gồm toàn bộ hệ thống di tích lịch sử - văn hóa trên địa bàn xã Thọ Diên, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa, trong giai đoạn từ năm 2020 (khi đền thờ Nguyễn Nhữ Lãm được trùng tu) đến năm 2022 (khi UBND tỉnh phê duyệt đề án phát triển du lịch huyện Thọ Xuân đến năm 2030). Nghiên cứu tập trung vào công tác quản lý di tích gắn với phát triển du lịch, nhằm nâng cao hiệu quả khai thác tiềm năng văn hóa và du lịch của địa phương.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn vận dụng các lý thuyết và mô hình quản lý di tích lịch sử - văn hóa, quản lý văn hóa và phát triển du lịch bền vững. Các khái niệm chính bao gồm:
Di tích lịch sử - văn hóa: Là các công trình, địa điểm, di vật có giá trị lịch sử, văn hóa, khoa học được pháp luật bảo vệ, bao gồm di tích kiến trúc, khảo cổ, danh lam thắng cảnh theo Luật Di sản Văn hóa năm 2001 và sửa đổi năm 2009.
Quản lý di tích lịch sử - văn hóa: Quá trình tác động có tổ chức của chủ thể quản lý (cơ quan nhà nước) lên đối tượng quản lý (di tích, tổ chức, cá nhân quản lý di tích) thông qua cơ chế, chính sách, pháp luật nhằm bảo tồn và phát huy giá trị di tích.
Phát triển du lịch bền vững: Hoạt động khai thác có quản lý các giá trị tài nguyên tự nhiên và nhân văn nhằm thỏa mãn nhu cầu đa dạng của khách du lịch, đảm bảo lợi ích kinh tế dài hạn, bảo tồn văn hóa và môi trường, nâng cao mức sống cộng đồng.
Quản lý văn hóa: Hoạt động của Nhà nước thông qua pháp luật, chính sách nhằm điều chỉnh và phát triển các hoạt động văn hóa, trong đó có quản lý di tích lịch sử - văn hóa.
Khung lý thuyết này giúp phân tích các yếu tố ảnh hưởng đến công tác quản lý di tích, đồng thời làm cơ sở đề xuất giải pháp nâng cao hiệu quả quản lý gắn với phát triển du lịch bền vững.
Phương pháp nghiên cứu
Nguồn dữ liệu: Tài liệu thứ cấp gồm các văn bản pháp luật (Luật Di sản Văn hóa 2001, 2009; Nghị định 70/2012/NĐ-CP; Quyết định 3276/QĐ-UBND năm 2022), báo cáo của Trung tâm Bảo tồn di sản văn hóa Thanh Hóa, các công trình nghiên cứu liên quan, tư liệu lịch sử địa phương. Dữ liệu sơ cấp thu thập qua khảo sát, phỏng vấn chuyên gia, cán bộ quản lý di tích, người dân địa phương.
Phương pháp chọn mẫu: Lấy mẫu phi xác suất theo phương pháp chọn mẫu thuận tiện và mẫu chuyên gia nhằm thu thập ý kiến từ các cán bộ quản lý, chuyên gia văn hóa, du lịch và cộng đồng dân cư có liên quan.
Phương pháp phân tích: Sử dụng phương pháp phân tích định tính để đánh giá thực trạng, ưu điểm, hạn chế trong công tác quản lý di tích; phương pháp thống kê mô tả để tổng hợp số liệu khảo sát; so sánh với các nghiên cứu tương tự để rút ra bài học kinh nghiệm.
Timeline nghiên cứu: Nghiên cứu tập trung trong giai đoạn 2020-2022, giai đoạn có sự kiện trùng tu đền thờ Nguyễn Nhữ Lãm và phê duyệt đề án phát triển du lịch huyện Thọ Xuân, đảm bảo tính cập nhật và phù hợp với thực tiễn địa phương.
Phương pháp nghiên cứu liên ngành kết hợp quản lý văn hóa, sử học, xã hội học và du lịch nhằm đảm bảo tính toàn diện, khoa học và thực tiễn cho luận văn.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
Cơ cấu tổ chức quản lý di tích lịch sử - văn hóa tại xã Thọ Diên còn phân tán, thiếu đồng bộ: Ban quản lý di tích xã phối hợp với các phòng ban huyện và Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Thanh Hóa nhưng chưa có sự liên kết chặt chẽ. Khoảng 60% cán bộ quản lý chưa được đào tạo chuyên sâu về quản lý di tích và du lịch.
Thực trạng bảo tồn và phát huy giá trị di tích còn nhiều hạn chế: Mặc dù đền thờ Nguyễn Nhữ Lãm được trùng tu từ 2020 đến 2022, nhưng các di tích khác như đền Hiến Nhân đã bị phá hủy hoàn toàn, chưa được phục hồi. Chỉ khoảng 40% di tích trên địa bàn được bảo vệ và khai thác hiệu quả phục vụ du lịch.
Công tác xây dựng quy hoạch và văn bản pháp quy chưa đồng bộ, thiếu tính khả thi: Quy hoạch bảo tồn di tích chưa được cập nhật thường xuyên, chưa có kế hoạch phát triển du lịch gắn với di tích cụ thể. Khoảng 30% các văn bản pháp lý liên quan chưa được triển khai đầy đủ tại địa phương.
Nguồn lực tài chính và nhân lực cho quản lý di tích còn hạn chế: Nguồn kinh phí chủ yếu dựa vào ngân sách nhà nước và xã hội hóa tập trung vào các di tích tôn giáo, tín ngưỡng. Nhân lực quản lý thiếu chuyên môn, chưa được đào tạo bài bản, ảnh hưởng đến hiệu quả quản lý và phát triển du lịch.
Thảo luận kết quả
Nguyên nhân của những hạn chế trên xuất phát từ việc cơ cấu tổ chức quản lý chưa đồng bộ, thiếu sự phối hợp liên ngành giữa các cấp chính quyền và các đơn vị quản lý di tích. So với các nghiên cứu tại các địa phương khác như huyện Mê Linh hay Thừa Thiên Huế, xã Thọ Diên còn thiếu các chính sách quản lý nhà nước cụ thể và nguồn lực đầu tư cho bảo tồn di tích.
Việc chưa xây dựng quy hoạch phát triển du lịch gắn với di tích một cách bài bản làm giảm khả năng khai thác tiềm năng du lịch lịch sử - văn hóa. Điều này cũng phản ánh qua tỷ lệ di tích được bảo vệ và phát huy giá trị còn thấp, ảnh hưởng đến việc thu hút khách du lịch và phát triển kinh tế địa phương.
Dữ liệu khảo sát có thể được trình bày qua biểu đồ cột thể hiện tỷ lệ di tích được bảo vệ, tỷ lệ cán bộ quản lý được đào tạo chuyên môn, và biểu đồ tròn phân bổ nguồn lực tài chính cho các loại di tích. Bảng tổng hợp các văn bản pháp lý và quy hoạch cũng giúp minh họa thực trạng triển khai chính sách.
Kết quả nghiên cứu khẳng định vai trò quan trọng của công tác quản lý nhà nước trong bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử - văn hóa, đồng thời nhấn mạnh sự cần thiết của việc liên kết phát triển du lịch bền vững gắn với di tích để thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội địa phương.
Đề xuất và khuyến nghị
Tăng cường công tác chỉ đạo, lãnh đạo quản lý di tích lịch sử - văn hóa: UBND xã Thọ Diên phối hợp chặt chẽ với các phòng ban huyện và Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch xây dựng bộ máy quản lý đồng bộ, rõ ràng. Mục tiêu nâng tỷ lệ cán bộ quản lý được đào tạo chuyên môn lên trên 80% trong vòng 2 năm.
Xây dựng và cập nhật quy hoạch bảo tồn di tích gắn với phát triển du lịch bền vững: Lập kế hoạch chi tiết phát triển du lịch dựa trên hệ thống di tích, ưu tiên các di tích có giá trị lịch sử - văn hóa đặc sắc. Thời gian hoàn thành quy hoạch trong 12 tháng, có sự tham gia của cộng đồng và chuyên gia.
Đa dạng hóa nguồn lực tài chính và nhân lực: Huy động nguồn vốn xã hội hóa, kêu gọi tài trợ từ các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước để đầu tư bảo tồn, tôn tạo di tích. Tổ chức đào tạo, bồi dưỡng nâng cao năng lực cho cán bộ quản lý và nhân viên phục vụ du lịch trong 3 năm tới.
Đẩy mạnh công tác tuyên truyền, quảng bá di tích và du lịch lịch sử - văn hóa: Sử dụng các phương tiện truyền thông, tổ chức sự kiện văn hóa, lễ hội gắn với di tích để thu hút khách du lịch. Mục tiêu tăng lượng khách du lịch đến xã Thọ Diên lên 20% mỗi năm trong 5 năm tới.
Tăng cường công tác thanh tra, kiểm tra và xử lý vi phạm: Thiết lập hệ thống giám sát, kiểm tra định kỳ việc bảo vệ di tích, xử lý nghiêm các hành vi vi phạm pháp luật về di tích. Thực hiện trong vòng 6 tháng đầu năm và duy trì thường xuyên.
Các giải pháp trên cần sự phối hợp đồng bộ giữa các cấp chính quyền, cơ quan quản lý, cộng đồng dân cư và các tổ chức liên quan nhằm nâng cao hiệu quả quản lý di tích lịch sử - văn hóa, phát huy giá trị di sản phục vụ phát triển du lịch và kinh tế - xã hội địa phương.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
Cán bộ quản lý văn hóa và du lịch địa phương: Luận văn cung cấp cơ sở khoa học và thực tiễn giúp nâng cao năng lực quản lý, xây dựng chính sách bảo tồn và phát triển du lịch gắn với di tích lịch sử - văn hóa.
Nhà nghiên cứu và sinh viên chuyên ngành quản lý văn hóa, du lịch: Tài liệu tham khảo hữu ích về phương pháp nghiên cứu, khung lý thuyết và thực trạng quản lý di tích tại địa phương, đồng thời cung cấp các giải pháp thực tiễn.
Các tổ chức, doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực du lịch: Hiểu rõ tiềm năng, giá trị di tích lịch sử - văn hóa tại xã Thọ Diên để đầu tư, khai thác phát triển sản phẩm du lịch phù hợp, góp phần phát triển kinh tế địa phương.
Cộng đồng dân cư và các tổ chức xã hội: Nâng cao nhận thức về vai trò của di tích lịch sử - văn hóa trong phát triển du lịch bền vững, khuyến khích tham gia bảo tồn, phát huy giá trị di sản văn hóa.
Luận văn giúp các nhóm đối tượng trên có cái nhìn toàn diện về quản lý di tích lịch sử - văn hóa gắn với phát triển du lịch, từ đó đóng góp hiệu quả vào công tác bảo tồn và phát triển kinh tế - xã hội địa phương.
Câu hỏi thường gặp
Quản lý di tích lịch sử - văn hóa là gì?
Quản lý di tích lịch sử - văn hóa là quá trình tác động có tổ chức của cơ quan nhà nước lên các di tích và các tổ chức, cá nhân quản lý di tích nhằm bảo tồn và phát huy giá trị di tích theo quy định pháp luật. Ví dụ, việc xây dựng quy hoạch bảo tồn và tổ chức trùng tu di tích là hoạt động quản lý di tích.Tại sao phải gắn quản lý di tích với phát triển du lịch?
Việc gắn quản lý di tích với phát triển du lịch giúp khai thác hiệu quả giá trị văn hóa, lịch sử của di tích, tạo nguồn thu kinh tế, đồng thời nâng cao nhận thức cộng đồng về bảo tồn di sản. Thực tế cho thấy nhiều địa phương phát triển du lịch thành công nhờ bảo tồn và quảng bá di tích lịch sử.Những khó khăn chính trong quản lý di tích tại xã Thọ Diên là gì?
Khó khăn gồm cơ cấu tổ chức quản lý chưa đồng bộ, thiếu nguồn lực tài chính và nhân lực chuyên môn, quy hoạch chưa cập nhật, công tác tuyên truyền chưa hiệu quả, và một số di tích chưa được bảo vệ tốt. Điều này làm giảm hiệu quả khai thác du lịch từ di tích.Làm thế nào để nâng cao hiệu quả quản lý di tích lịch sử - văn hóa?
Cần tăng cường đào tạo cán bộ quản lý, xây dựng quy hoạch phát triển du lịch gắn với di tích, đa dạng hóa nguồn lực tài chính, đẩy mạnh tuyên truyền quảng bá, và tăng cường thanh tra, kiểm tra xử lý vi phạm. Các giải pháp này đã được áp dụng thành công tại nhiều địa phương khác.Phát triển du lịch bền vững có ý nghĩa gì đối với di tích lịch sử - văn hóa?
Phát triển du lịch bền vững đảm bảo khai thác giá trị di tích mà không làm suy thoái môi trường, văn hóa và xã hội địa phương, góp phần bảo tồn lâu dài di sản cho các thế hệ tương lai. Đây là xu hướng phát triển du lịch được nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế khuyến khích.
Kết luận
- Luận văn làm rõ cơ sở lý luận và pháp lý về quản lý di tích lịch sử - văn hóa gắn với phát triển du lịch tại xã Thọ Diên, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa.
- Đánh giá thực trạng cho thấy nhiều hạn chế về tổ chức quản lý, nguồn lực, quy hoạch và bảo tồn di tích, ảnh hưởng đến phát triển du lịch địa phương.
- Đề xuất các giải pháp đồng bộ như tăng cường chỉ đạo, xây dựng quy hoạch, đa dạng hóa nguồn lực, nâng cao năng lực cán bộ và đẩy mạnh tuyên truyền quảng bá.
- Nghiên cứu góp phần cung cấp luận cứ khoa học và thực tiễn cho công tác quản lý di tích và phát triển du lịch bền vững tại địa phương trong giai đoạn 2020-2022 và những năm tiếp theo.
- Khuyến nghị các cấp chính quyền, cơ quan quản lý và cộng đồng phối hợp thực hiện các giải pháp nhằm bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử - văn hóa, thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội bền vững.
Hành động ngay hôm nay để bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa, góp phần phát triển du lịch bền vững tại xã Thọ Diên!