Tổng quan nghiên cứu
Trong bối cảnh du lịch ngày càng trở thành ngành kinh tế mũi nhọn, việc khai thác và bảo vệ tài nguyên du lịch tự nhiên (TNDLTN) đóng vai trò then chốt trong phát triển bền vững. Huyện Côn Đảo, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, với diện tích quần đảo khoảng 74 km², sở hữu hệ sinh thái biển đa dạng, các bãi biển đẹp và nhiều di tích lịch sử, được xem là điểm đến tiềm năng cho phát triển du lịch tự nhiên. Giai đoạn 2015 – 2019, lượng khách du lịch đến Côn Đảo tăng trưởng ổn định, doanh thu du lịch đạt mức khoảng 100 tỷ đồng/năm, góp phần thúc đẩy kinh tế địa phương. Tuy nhiên, sự phát triển nhanh chóng cũng đặt ra thách thức trong việc khai thác hiệu quả và bảo vệ tài nguyên thiên nhiên.
Mục tiêu nghiên cứu là đánh giá tiềm năng và thực trạng tài nguyên du lịch tự nhiên huyện Côn Đảo, từ đó đề xuất định hướng và giải pháp khai thác hiệu quả, bền vững đến năm 2025 và tầm nhìn 2030. Phạm vi nghiên cứu bao gồm toàn bộ lãnh thổ huyện Côn Đảo, tập trung phân tích các yếu tố địa hình, khí hậu, thủy văn, sinh vật và các điểm du lịch tự nhiên nổi bật như bãi tắm Vịnh Côn Sơn, Vườn Quốc gia Côn Đảo, hòn Bảy Cạnh. Nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc cung cấp cơ sở khoa học cho công tác quy hoạch, quản lý và phát triển du lịch tại địa phương, góp phần nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch và bảo tồn tài nguyên thiên nhiên.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn vận dụng bốn quan điểm lý thuyết chính: quan điểm hệ thống, quan điểm tổng hợp lãnh thổ, quan điểm lịch sử – viễn cảnh và quan điểm phát triển bền vững. Quan điểm hệ thống giúp nghiên cứu mối quan hệ biện chứng giữa các thành phần tài nguyên tự nhiên và nhân văn trong hệ thống lãnh thổ du lịch. Quan điểm tổng hợp lãnh thổ nhấn mạnh tính phân hóa không gian của tài nguyên, từ đó xác định đặc điểm riêng của tài nguyên du lịch tự nhiên Côn Đảo so với các vùng khác. Quan điểm lịch sử – viễn cảnh cho phép phân tích quá trình hình thành, khai thác và bảo tồn tài nguyên qua các giai đoạn, làm cơ sở dự báo xu hướng phát triển tương lai. Quan điểm phát triển bền vững đảm bảo khai thác tài nguyên hợp lý, không làm tổn hại đến môi trường và khả năng tái tạo tài nguyên.
Ba mô hình nghiên cứu được áp dụng gồm: mô hình đánh giá tài nguyên du lịch theo kiểu tâm lý – thẩm mỹ, mô hình đánh giá kỹ thuật dựa trên các chỉ tiêu sức chứa và khả năng tiếp cận, và mô hình phân tích SWOT để xác định điểm mạnh, điểm yếu, cơ hội và thách thức trong khai thác tài nguyên du lịch tự nhiên huyện Côn Đảo. Các khái niệm chính bao gồm tài nguyên du lịch tự nhiên, điểm du lịch, tuyến du lịch, sức chứa du lịch, khả năng tiếp cận và các loại hình du lịch như du lịch tham quan, du lịch sinh thái và du lịch nghỉ dưỡng.
Phương pháp nghiên cứu
Nguồn dữ liệu được thu thập đa dạng từ tài liệu sách báo, báo cáo ngành, số liệu thống kê của UBND huyện Côn Đảo, Ban Quản lý Vườn Quốc gia Côn Đảo, cùng các khảo sát thực địa tại các điểm tài nguyên nổi bật trong năm 2020 – 2021. Cỡ mẫu điều tra xã hội học gồm 120 phiếu khảo sát ý kiến du khách về mức độ hài lòng và đánh giá các điểm du lịch tự nhiên. Phương pháp chọn mẫu là chọn mẫu ngẫu nhiên tại các điểm du lịch trọng điểm nhằm đảm bảo tính đại diện.
Phân tích dữ liệu kết hợp phương pháp định tính và định lượng. Phân tích SWOT được sử dụng để đánh giá tổng thể các yếu tố nội tại và ngoại cảnh ảnh hưởng đến khai thác tài nguyên. Phương pháp GIS và bản đồ được áp dụng để thể hiện phân bố tài nguyên và các tuyến du lịch. Phương pháp thống kê mô tả và phân tích điểm trung bình được dùng để xử lý kết quả khảo sát xã hội học. Timeline nghiên cứu kéo dài từ tháng 1/2020 đến tháng 6/2021, bao gồm thu thập dữ liệu, khảo sát thực địa, phân tích và đề xuất giải pháp.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
Đặc điểm tài nguyên du lịch tự nhiên Côn Đảo: Địa hình chủ yếu là núi thấp chiếm 2/3 diện tích, với các đỉnh cao như núi Thánh Giá (577 m), núi Chúa (515 m). Khí hậu nhiệt đới biển, nhiệt độ trung bình năm khoảng 27°C, lượng mưa trung bình 2.500 mm/năm, tạo điều kiện thuận lợi cho du lịch quanh năm. Hệ sinh thái đa dạng với hơn 1.000 loài sinh vật biển và rừng nguyên sinh chiếm 70% diện tích đảo.
Đánh giá tâm lý – thẩm mỹ của du khách: Qua khảo sát 120 du khách, điểm trung bình đánh giá các tiêu chí tài nguyên du lịch tự nhiên như cảnh quan đẹp (4,2/5), đa dạng loại hình du lịch (4,0/5), chi phí hợp lý (3,8/5), dịch vụ bổ trợ (3,9/5), cơ sở hạ tầng (3,7/5). Khoảng 85% du khách hài lòng hoặc rất hài lòng với cảnh quan và dịch vụ tại các điểm du lịch tự nhiên.
Khả năng khai thác tài nguyên: Sức chứa tự nhiên các bãi tắm chính như Vịnh Côn Sơn đạt khoảng 6.500 người/ngày, sức chứa thực tế sau điều chỉnh là 5.200 người/ngày. Khả năng tiếp cận điểm du lịch được đánh giá ở mức trung bình đến tốt với khoảng cách trung bình từ trung tâm huyện đến các điểm du lịch dưới 15 km, đa dạng phương tiện giao thông (đường bộ, đường biển, đường hàng không), thời gian tiếp cận trung bình 45 – 90 phút.
Phân tích SWOT: Điểm mạnh gồm tài nguyên thiên nhiên phong phú, cảnh quan độc đáo, di tích lịch sử đa dạng; điểm yếu là cơ sở hạ tầng còn hạn chế, mùa mưa bão ảnh hưởng đến hoạt động du lịch; cơ hội đến từ chính sách phát triển du lịch quốc gia, tăng cường kết nối giao thông; thách thức là biến đổi khí hậu, áp lực bảo tồn tài nguyên và cạnh tranh từ các điểm du lịch khác trong khu vực.
Thảo luận kết quả
Kết quả đánh giá cho thấy tài nguyên du lịch tự nhiên huyện Côn Đảo có giá trị cao, phù hợp phát triển các loại hình du lịch tham quan, sinh thái và nghỉ dưỡng. Sự hài lòng của du khách phản ánh tích cực về cảnh quan và dịch vụ, góp phần nâng cao sức hấp dẫn điểm đến. Sức chứa và khả năng tiếp cận là những yếu tố then chốt quyết định quy mô phát triển du lịch, cần được quản lý chặt chẽ để tránh quá tải và suy thoái tài nguyên.
So sánh với các nghiên cứu tại các khu vực đảo khác như Phú Quốc hay Cát Bà, Côn Đảo có lợi thế về đa dạng sinh học và giá trị lịch sử, tuy nhiên cần cải thiện hạ tầng và dịch vụ để nâng cao trải nghiệm du khách. Việc áp dụng phương pháp đánh giá tổng hợp kết hợp định tính và định lượng giúp cung cấp cái nhìn toàn diện, hỗ trợ xây dựng các chính sách phát triển phù hợp. Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ điểm trung bình đánh giá các tiêu chí, bảng phân cấp sức chứa và bản đồ phân bố tài nguyên để minh họa rõ ràng hơn.
Đề xuất và khuyến nghị
Tăng cường quy hoạch và quản lý tài nguyên du lịch tự nhiên: Xây dựng kế hoạch quy hoạch chi tiết, phân vùng bảo tồn và phát triển du lịch phù hợp với đặc điểm địa hình và sinh thái. Mục tiêu nâng cao sức chứa cho phép lên 6.000 khách/ngày trong vòng 3 năm tới. Chủ thể thực hiện: UBND huyện phối hợp Ban Quản lý Vườn Quốc gia.
Đầu tư nâng cấp cơ sở hạ tầng và dịch vụ du lịch: Cải thiện hệ thống giao thông đường bộ, mở rộng cảng biển, nâng cấp sân bay Côn Đảo để tăng khả năng tiếp cận. Phát triển các dịch vụ bổ trợ như lưu trú, ăn uống, giải trí đạt chuẩn quốc tế trong 5 năm tới. Chủ thể thực hiện: Sở Du lịch, các nhà đầu tư tư nhân.
Phát triển nguồn nhân lực du lịch chuyên nghiệp: Tổ chức đào tạo, bồi dưỡng kỹ năng phục vụ, hướng dẫn viên du lịch, quản lý môi trường cho cán bộ và người dân địa phương. Mục tiêu nâng tỷ lệ lao động du lịch có trình độ chuyên môn lên 70% trong 3 năm. Chủ thể thực hiện: Trung tâm đào tạo nghề du lịch, UBND huyện.
Xúc tiến quảng bá và xây dựng thương hiệu du lịch Côn Đảo: Triển khai các chiến dịch truyền thông đa kênh, hợp tác với các hãng lữ hành trong và ngoài nước, tổ chức sự kiện du lịch sinh thái và văn hóa. Mục tiêu tăng lượng khách quốc tế lên 30% trong 5 năm. Chủ thể thực hiện: Sở Du lịch, Ban Quản lý Khu du lịch quốc gia.
Bảo vệ tài nguyên và ứng phó biến đổi khí hậu: Thiết lập hệ thống giám sát môi trường, tăng cường công tác bảo tồn đa dạng sinh học, xây dựng các phương án phòng chống thiên tai, bão lũ. Chủ thể thực hiện: Ban Quản lý Vườn Quốc gia, Sở Tài nguyên và Môi trường.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
Cơ quan quản lý nhà nước về du lịch và môi trường: Sử dụng kết quả nghiên cứu để xây dựng chính sách, quy hoạch phát triển du lịch bền vững, bảo vệ tài nguyên thiên nhiên tại Côn Đảo và các khu vực tương tự.
Nhà đầu tư và doanh nghiệp du lịch: Tham khảo các đánh giá về sức chứa, khả năng tiếp cận và nhu cầu du khách để phát triển sản phẩm, dịch vụ phù hợp, tối ưu hóa hiệu quả kinh doanh.
Các nhà nghiên cứu và học viên ngành địa lý, du lịch: Là tài liệu tham khảo khoa học về phương pháp đánh giá tài nguyên du lịch tự nhiên, mô hình phát triển du lịch sinh thái và nghỉ dưỡng tại vùng đảo.
Cộng đồng dân cư địa phương và tổ chức bảo tồn: Hiểu rõ giá trị tài nguyên, vai trò của mình trong phát triển du lịch bền vững, tham gia bảo vệ môi trường và phát triển kinh tế địa phương.
Câu hỏi thường gặp
Tại sao cần đánh giá tài nguyên du lịch tự nhiên ở Côn Đảo?
Đánh giá giúp xác định giá trị, tiềm năng và hạn chế của tài nguyên, từ đó xây dựng kế hoạch khai thác hợp lý, bảo vệ môi trường và phát triển du lịch bền vững, tránh khai thác quá mức gây suy thoái tài nguyên.Phương pháp nào được sử dụng để đánh giá tài nguyên du lịch?
Luận văn kết hợp phương pháp định tính (đánh giá tâm lý – thẩm mỹ qua khảo sát du khách) và định lượng (đánh giá kỹ thuật về sức chứa, khả năng tiếp cận), cùng phân tích SWOT và GIS để có cái nhìn toàn diện.Các loại hình du lịch nào phù hợp với tài nguyên Côn Đảo?
Du lịch tham quan, du lịch sinh thái và du lịch nghỉ dưỡng là các loại hình phù hợp nhất, tận dụng được cảnh quan thiên nhiên, hệ sinh thái biển và khí hậu ôn hòa quanh năm.Làm thế nào để đảm bảo phát triển du lịch bền vững tại Côn Đảo?
Cần quy hoạch hợp lý, đầu tư cơ sở hạ tầng đồng bộ, phát triển nguồn nhân lực, tăng cường bảo vệ môi trường, ứng phó biến đổi khí hậu và xây dựng thương hiệu du lịch có trách nhiệm.Ai là đối tượng hưởng lợi chính từ nghiên cứu này?
Cơ quan quản lý, nhà đầu tư, cộng đồng dân cư và các nhà nghiên cứu đều có thể sử dụng kết quả để phát triển du lịch hiệu quả, bảo tồn tài nguyên và nâng cao chất lượng cuộc sống địa phương.
Kết luận
- Đánh giá tài nguyên du lịch tự nhiên huyện Côn Đảo cho thấy tiềm năng lớn với đa dạng địa hình, khí hậu thuận lợi và hệ sinh thái phong phú.
- Kết quả khảo sát du khách phản ánh mức độ hài lòng cao về cảnh quan và dịch vụ, góp phần nâng cao sức hấp dẫn điểm đến.
- Sức chứa và khả năng tiếp cận là yếu tố quyết định quy mô phát triển, cần được quản lý chặt chẽ để bảo vệ tài nguyên.
- Phân tích SWOT giúp nhận diện điểm mạnh, điểm yếu, cơ hội và thách thức, làm cơ sở xây dựng chiến lược phát triển bền vững.
- Đề xuất các giải pháp quy hoạch, đầu tư, đào tạo, xúc tiến và bảo vệ môi trường nhằm khai thác hiệu quả tài nguyên du lịch tự nhiên đến năm 2025 và tầm nhìn 2030.
Luận văn cung cấp cơ sở khoa học quan trọng cho các nhà quản lý, nhà đầu tư và cộng đồng trong việc phát triển du lịch huyện Côn Đảo một cách bền vững. Các bước tiếp theo bao gồm triển khai các giải pháp đề xuất, giám sát thực hiện và cập nhật đánh giá định kỳ. Để góp phần phát triển du lịch bền vững, các bên liên quan cần phối hợp chặt chẽ và cam kết bảo vệ tài nguyên thiên nhiên quý giá của Côn Đảo.