Tổng quan nghiên cứu
Trong giai đoạn 2015-2019, lượng khách du lịch đến tham quan Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh, tỉnh Khánh Hòa dao động khoảng 50-150 khách/ngày, với tổng số liệu thống kê cho thấy sự tăng trưởng ổn định nhưng chưa tương xứng với tiềm năng lịch sử và văn hóa phong phú của khu vực. Thành cổ Diên Khánh, với lịch sử hơn 225 năm, là một quần thể kiến trúc quân sự có giá trị lịch sử, khảo cổ và kiến trúc mỹ thuật đặc sắc. Văn miếu Diên Khánh, biểu tượng của truyền thống hiếu học và tôn sư trọng đạo, lưu giữ nhiều tư liệu quý hiếm như sắc phong, hoành phi, câu đối và ngự bút vua ban.
Mục tiêu nghiên cứu tập trung vào việc gia tăng thu hút khách du lịch đến hai di tích này, góp phần phát triển du lịch tỉnh Khánh Hòa nói chung. Phạm vi nghiên cứu giới hạn trong toàn bộ khu vực Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh, huyện Diên Khánh, tỉnh Khánh Hòa, trong khoảng thời gian từ 2015 đến 2019, với các giải pháp đề xuất hướng tới năm 2030. Ý nghĩa nghiên cứu thể hiện qua việc khai thác hiệu quả các giá trị di sản văn hóa nhằm thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội địa phương, đồng thời bảo tồn và phát huy các giá trị lịch sử, văn hóa đặc trưng của vùng đất Khánh Hòa.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn dựa trên các lý thuyết và mô hình phát triển du lịch bền vững, trong đó nhấn mạnh vai trò của di sản văn hóa như một nguồn tài nguyên du lịch quan trọng. Khái niệm chính bao gồm:
- Di sản văn hóa: Theo UNESCO, là các hiện vật vật lý và thuộc tính phi vật thể được kế thừa từ các thế hệ trước, bao gồm tài sản văn hóa vật thể và phi vật thể.
- Phát triển du lịch bền vững: Sự phát triển đáp ứng đồng thời các yêu cầu kinh tế, xã hội và môi trường, bảo đảm lợi ích hài hòa giữa các chủ thể tham gia và không làm tổn hại đến khả năng đáp ứng nhu cầu du lịch trong tương lai.
- Điểm tham quan và sản phẩm du lịch đặc thù: Điểm tham quan là nơi có tài nguyên du lịch được đầu tư khai thác phục vụ khách, sản phẩm du lịch đặc thù dựa trên các giá trị văn hóa, lịch sử độc đáo tạo lợi thế cạnh tranh.
Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng kết hợp các phương pháp sau:
- Phương pháp thu thập và xử lý tài liệu thứ cấp: Tổng hợp số liệu từ các báo cáo của Sở Du lịch Khánh Hòa, Phòng Văn hóa Xã hội huyện Diên Khánh, các tài liệu nghiên cứu trước đây và các trang thông tin điện tử chuyên ngành.
- Phương pháp điều tra bằng bảng hỏi: Khảo sát 140 phiếu với ba nhóm đối tượng gồm khách du lịch (100 phiếu, trong đó 80 khách nội địa và 20 khách quốc tế), hướng dẫn viên du lịch (20 phiếu) và chuyên gia quản lý du lịch (20 phiếu). Mẫu được chọn dựa trên lưu lượng khách tham quan trung bình hàng ngày.
- Phương pháp thống kê: Phân tích định lượng các chỉ tiêu phát triển du lịch, đánh giá mức độ hấp dẫn và sự hài lòng của khách tham quan.
- Phương pháp thực địa: Kiểm tra, bổ sung tư liệu, đánh giá thực trạng cơ sở vật chất, môi trường và các yếu tố liên quan đến phát triển du lịch tại Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh.
Thời gian nghiên cứu kéo dài từ năm 2015 đến 2019, với các đề xuất giải pháp hướng tới năm 2030.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
Lượng khách tham quan tăng trưởng ổn định: Số liệu thống kê cho thấy lượng khách tham quan Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh tăng khoảng 10-15% mỗi năm trong giai đoạn 2015-2019, với tỷ lệ khách nội địa chiếm 80% và khách quốc tế chiếm 20%. Tuy nhiên, tổng lượng khách vẫn còn khiêm tốn so với tiềm năng.
Chất lượng cơ sở vật chất còn hạn chế: Khảo sát ý kiến khách du lịch cho thấy khoảng 65% đánh giá cơ sở vật chất phục vụ lưu trú và ăn uống tại khu vực chưa đáp ứng tốt nhu cầu, đặc biệt về đa dạng sản phẩm và tiện nghi hiện đại. Cơ sở vật chất kỹ thuật phục vụ vận chuyển và dịch vụ bổ sung cũng chưa đồng bộ.
Sản phẩm du lịch chưa đa dạng và hấp dẫn: Du lịch tham quan di tích chiếm ưu thế với 70% khách lựa chọn, trong khi các sản phẩm du lịch ẩm thực, lễ hội và làng nghề truyền thống chỉ thu hút khoảng 30%. Các sản phẩm như bánh ướt Diên Khánh, nai khô và nem chả chợ Thành chưa được quảng bá rộng rãi.
Nhân lực du lịch thiếu chuyên môn và đào tạo bài bản: Khoảng 60% hướng dẫn viên và nhân viên phục vụ chưa được đào tạo chuyên sâu về kiến thức lịch sử, văn hóa và kỹ năng phục vụ khách du lịch, ảnh hưởng đến trải nghiệm của du khách.
Thảo luận kết quả
Nguyên nhân của các hạn chế trên xuất phát từ việc quy hoạch phát triển du lịch chưa đồng bộ, thiếu sự đầu tư bài bản về cơ sở hạ tầng và nhân lực. So sánh với các nghiên cứu về phát triển du lịch di sản tại các địa phương khác như Thành nhà Hồ (Thanh Hóa) và quần thể Angkor (Campuchia) cho thấy, việc bảo tồn di sản gắn liền với phát triển du lịch bền vững, có quy hoạch rõ ràng và chính sách quản lý chặt chẽ là yếu tố then chốt để thu hút khách và nâng cao giá trị du lịch.
Việc thiếu đa dạng sản phẩm du lịch và dịch vụ bổ sung làm giảm thời gian lưu trú và chi tiêu của khách, ảnh hưởng đến doanh thu du lịch địa phương. Đồng thời, chất lượng nhân lực chưa đáp ứng yêu cầu cũng làm giảm sự hài lòng và khả năng quay lại của khách. Dữ liệu khảo sát có thể được trình bày qua biểu đồ phân bố khách theo loại sản phẩm du lịch ưa thích và bảng đánh giá mức độ hài lòng về cơ sở vật chất, dịch vụ.
Đề xuất và khuyến nghị
Phát triển đa dạng sản phẩm du lịch đặc thù: Tăng cường khai thác các giá trị văn hóa, lịch sử của Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh để xây dựng các sản phẩm du lịch mới như tour trải nghiệm văn hóa, du lịch ẩm thực đặc sản địa phương, du lịch lễ hội truyền thống. Mục tiêu tăng thời gian lưu trú trung bình lên 1,5 ngày trong vòng 3 năm tới. Chủ thể thực hiện: Sở Du lịch Khánh Hòa phối hợp với các doanh nghiệp lữ hành.
Nâng cấp cơ sở vật chất kỹ thuật phục vụ du lịch: Đầu tư cải thiện hệ thống lưu trú, nhà hàng, phương tiện vận chuyển và dịch vụ bổ sung nhằm nâng cao chất lượng phục vụ, đáp ứng tiêu chuẩn quốc tế. Mục tiêu tăng tỷ lệ hài lòng của khách lên 80% trong 5 năm. Chủ thể thực hiện: UBND huyện Diên Khánh, các nhà đầu tư du lịch.
Đào tạo và nâng cao chất lượng nguồn nhân lực du lịch: Tổ chức các khóa đào tạo chuyên sâu về kiến thức lịch sử, văn hóa, kỹ năng phục vụ và ngoại ngữ cho hướng dẫn viên và nhân viên phục vụ. Mục tiêu đào tạo ít nhất 100 nhân sự trong 2 năm. Chủ thể thực hiện: Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Sở Lao động - Thương binh và Xã hội.
Tăng cường công tác quản lý, quy hoạch và bảo tồn di sản: Xây dựng quy hoạch phát triển du lịch bền vững, bảo vệ các giá trị cốt lõi của di tích, đồng thời kiểm soát lượng khách tham quan để tránh quá tải. Mục tiêu hoàn thiện quy hoạch đến năm 2025. Chủ thể thực hiện: Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Khánh Hòa, UBND huyện Diên Khánh.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
Cơ quan quản lý nhà nước về du lịch và văn hóa: Nhận diện các giải pháp phát triển du lịch bền vững gắn với bảo tồn di sản, từ đó xây dựng chính sách phù hợp.
Doanh nghiệp lữ hành và nhà đầu tư du lịch: Tìm hiểu tiềm năng và các sản phẩm du lịch đặc thù để phát triển tour, dịch vụ hấp dẫn khách trong và ngoài nước.
Nhà nghiên cứu và sinh viên ngành du lịch, văn hóa: Nắm bắt cơ sở lý luận, phương pháp nghiên cứu và thực trạng phát triển du lịch tại các điểm di sản văn hóa.
Cộng đồng địa phương và các tổ chức xã hội: Hiểu rõ vai trò và trách nhiệm trong việc bảo tồn di sản và phát triển du lịch, từ đó tham gia tích cực vào các hoạt động liên quan.
Câu hỏi thường gặp
Tại sao Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh chưa thu hút nhiều khách du lịch?
Do cơ sở vật chất còn hạn chế, sản phẩm du lịch chưa đa dạng và thiếu quảng bá hiệu quả. Ngoài ra, nhân lực phục vụ chưa được đào tạo bài bản, ảnh hưởng đến trải nghiệm khách.Các sản phẩm du lịch đặc thù nào có thể phát triển tại đây?
Du lịch tham quan di tích kết hợp trải nghiệm văn hóa, ẩm thực đặc sản như bánh ướt Diên Khánh, nem chả chợ Thành, du lịch lễ hội truyền thống và làng nghề truyền thống.Làm thế nào để bảo tồn di sản trong khi phát triển du lịch?
Cần quy hoạch phát triển bền vững, kiểm soát lượng khách, đầu tư bảo tồn kiến trúc và cảnh quan, đồng thời giáo dục ý thức bảo vệ di sản cho cộng đồng và du khách.Vai trò của cộng đồng địa phương trong phát triển du lịch là gì?
Cộng đồng đóng vai trò quan trọng trong việc bảo tồn văn hóa, cung cấp dịch vụ du lịch và tạo môi trường thân thiện, góp phần nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch.Có thể áp dụng kinh nghiệm phát triển du lịch từ địa phương khác không?
Có thể học hỏi kinh nghiệm từ Thành nhà Hồ (Thanh Hóa) và quần thể Angkor (Campuchia) về quy hoạch, quản lý, đào tạo nhân lực và kiểm soát khách tham quan để phát triển bền vững.
Kết luận
- Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh là hai di tích lịch sử văn hóa có giá trị đặc sắc, tiềm năng phát triển du lịch lớn nhưng chưa được khai thác hiệu quả.
- Nghiên cứu đã đánh giá thực trạng, chỉ ra các hạn chế về cơ sở vật chất, sản phẩm du lịch và nhân lực phục vụ.
- Đề xuất các giải pháp phát triển đa dạng sản phẩm, nâng cấp cơ sở hạ tầng, đào tạo nhân lực và quản lý quy hoạch bền vững.
- Kết quả nghiên cứu góp phần làm rõ hướng đi phát triển du lịch tại địa phương, đồng thời bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa.
- Khuyến nghị các bước tiếp theo gồm hoàn thiện quy hoạch, tăng cường đầu tư và đào tạo, đồng thời nâng cao nhận thức cộng đồng nhằm thúc đẩy phát triển du lịch bền vững đến năm 2030.
Hãy cùng chung tay bảo tồn và phát triển du lịch tại Thành cổ và Văn miếu Diên Khánh để góp phần quảng bá giá trị văn hóa Việt Nam đến bạn bè quốc tế.