I. Nghệ Thuật Tổ Chức Cốt Truyện
Luận văn thạc sĩ này tập trung phân tích nghệ thuật kể chuyện trong tiểu thuyết Trò Chuyện Trong Quán La Catedral của Mario Vargas Llosa. Phần đầu tiên khám phá cốt truyện phân rã – lồng khung, một kỹ thuật độc đáo giúp tác phẩm trở nên đa tầng và phức tạp. Cốt truyện song hành – tịnh tiến được sử dụng để tạo ra sự đan xen giữa các tuyến truyện, làm nổi bật mối quan hệ giữa các nhân vật. Sự giao nhau giữa các tuyến truyện và lối đón trước là những yếu tố then chốt giúp Llosa xây dựng một cấu trúc tiểu thuyết chặt chẽ và hấp dẫn.
1.1 Cốt Truyện Phân Rã Lồng Khung
Kỹ thuật cốt truyện phân rã – lồng khung được Llosa sử dụng để tạo ra một cấu trúc đa tầng, nơi các mảnh ghép của câu chuyện được kể từ nhiều góc nhìn khác nhau. Điều này không chỉ làm tăng tính phức tạp của tác phẩm mà còn giúp người đọc khám phá sâu hơn về bối cảnh xã hội và tâm lý nhân vật.
1.2 Cốt Truyện Song Hành Tịnh Tiến
Cốt truyện song hành – tịnh tiến là một kỹ thuật kể chuyện đặc trưng của Llosa, giúp tạo ra sự đan xen giữa các tuyến truyện. Kỹ thuật này không chỉ làm nổi bật mối quan hệ giữa các nhân vật mà còn tạo ra một dòng chảy liên tục, giúp người đọc dễ dàng theo dõi và cảm nhận sự phát triển của câu chuyện.
II. Phương Thức Kể Chuyện
Phần này tập trung vào phương thức kể chuyện trong tiểu thuyết. Người kể chuyện ngôi thứ nhất và người kể chuyện ngôi thứ ba được sử dụng linh hoạt, tạo ra sự đa dạng trong cách kể. Sự đan xen linh hoạt giữa các ngôi kể giúp tác phẩm trở nên sống động và chân thực. Điểm nhìn bên trong và điểm nhìn bên ngoài được sử dụng để khám phá tâm lý nhân vật và bối cảnh xã hội. Sự di động điểm nhìn là một kỹ thuật độc đáo giúp Llosa tạo ra một câu chuyện đa chiều và sâu sắc.
2.1 Người Kể Chuyện Ngôi Thứ Nhất
Người kể chuyện ngôi thứ nhất được Llosa sử dụng để tạo ra sự gần gũi và chân thực. Kỹ thuật này giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật và hiểu sâu hơn về tâm lý của họ. Đây là một trong những yếu tố làm nên sức hút của tác phẩm.
2.2 Sự Đan Xen Linh Hoạt Giữa Các Ngôi Kể
Sự đan xen linh hoạt giữa các ngôi kể là một kỹ thuật độc đáo của Llosa, giúp tạo ra sự đa dạng trong cách kể chuyện. Kỹ thuật này không chỉ làm tăng tính hấp dẫn của tác phẩm mà còn giúp người đọc khám phá sâu hơn về bối cảnh xã hội và tâm lý nhân vật.
III. Thời Gian Và Không Gian Nghệ Thuật
Phần cuối cùng khám phá thời gian nghệ thuật và không gian nghệ thuật trong tiểu thuyết. Thời gian đồng hiện đa tầng và thời gian kéo căng – dồn nén được sử dụng để tạo ra một cấu trúc thời gian phức tạp, giúp tác phẩm trở nên sâu sắc và đa chiều. Không gian bên ngoài và không gian bên trong được sử dụng để khám phá bối cảnh xã hội và tâm lý nhân vật. Không gian đồng hiện đa tầng là một kỹ thuật độc đáo giúp Llosa tạo ra một câu chuyện đa chiều và sâu sắc.
3.1 Thời Gian Đồng Hiện Đa Tầng
Thời gian đồng hiện đa tầng là một kỹ thuật độc đáo của Llosa, giúp tạo ra một cấu trúc thời gian phức tạp. Kỹ thuật này không chỉ làm tăng tính hấp dẫn của tác phẩm mà còn giúp người đọc khám phá sâu hơn về bối cảnh xã hội và tâm lý nhân vật.
3.2 Không Gian Đồng Hiện Đa Tầng
Không gian đồng hiện đa tầng là một kỹ thuật độc đáo của Llosa, giúp tạo ra một câu chuyện đa chiều và sâu sắc. Kỹ thuật này không chỉ làm tăng tính hấp dẫn của tác phẩm mà còn giúp người đọc khám phá sâu hơn về bối cảnh xã hội và tâm lý nhân vật.