I. Cơ sở lý luận về gắn kế hoạch phát triển kinh tế xã hội 5 năm với kế hoạch đầu tư công trung hạn
Chương này tập trung phân tích mối quan hệ giữa kế hoạch phát triển kinh tế xã hội (KH PTKTXH) và kế hoạch đầu tư công (KH ĐTC). KH PTKTXH đóng vai trò là mục đích, trong khi KH ĐTC là phương tiện để thực hiện các mục tiêu phát triển. Các nguyên tắc cơ bản để đảm bảo sự gắn kết bao gồm quản lý theo kết quả và quản lý tài chính công. Quản lý theo kết quả giúp liên kết giữa mục tiêu phát triển và nguồn lực tài chính, trong khi quản lý tài chính công đảm bảo hiệu quả phân bổ và sử dụng nguồn lực. Sự gắn kết được thể hiện qua việc liên kết mục tiêu phát triển với các dự án đầu tư, ưu tiên ngành với phân bổ vốn, và hệ thống theo dõi đánh giá.
1.1. Mối quan hệ giữa KH PTKTXH và KH ĐTC
KH PTKTXH và KH ĐTC có mối quan hệ mục đích - phương tiện. KH PTKTXH xác định mục tiêu phát triển, trong khi KH ĐTC xây dựng các dự án đầu tư để thực hiện các mục tiêu đó. Sự gắn kết này đòi hỏi KH PTKTXH phải đi trước một bước trong việc xác định mục tiêu, từ đó KH ĐTC sẽ căn cứ vào đó để xây dựng danh mục dự án phù hợp.
1.2. Nguyên tắc quản lý theo kết quả
Quản lý theo kết quả là nguyên tắc quan trọng để đảm bảo sự gắn kết giữa KH PTKTXH và KH ĐTC. Nguyên tắc này yêu cầu việc xây dựng kế hoạch phải dựa trên các mục tiêu cụ thể và đánh giá hiệu quả dựa trên kết quả đạt được. Điều này giúp tạo ra sự liên kết chặt chẽ giữa mục tiêu phát triển và nguồn lực tài chính.
II. Thực trạng gắn kết giữa KH PTKTXH và KH ĐTC tại huyện Xuân Trường
Chương này đánh giá thực trạng gắn kết giữa KH PTKTXH và KH ĐTC tại huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Kết quả cho thấy sự gắn kết còn lỏng lẻo, cả về nội dung và quy trình. Về nội dung, một số mục tiêu phát triển chưa được cụ thể hóa thành các dự án đầu tư, và việc phân bổ vốn chưa phù hợp với ưu tiên ngành. Về quy trình, hai bản kế hoạch được lập song song mà không có sự liên kết chặt chẽ.
2.1. Gắn kết về nội dung
Sự gắn kết về nội dung giữa KH PTKTXH và KH ĐTC tại huyện Xuân Trường còn hạn chế. Một số mục tiêu phát triển trong KH PTKTXH chưa được cụ thể hóa thành các dự án đầu tư trong KH ĐTC. Việc phân bổ vốn đầu tư cũng chưa phù hợp với các ưu tiên ngành được đề ra trong KH PTKTXH.
2.2. Gắn kết về quy trình
Quy trình lập KH PTKTXH và KH ĐTC tại huyện Xuân Trường diễn ra song song mà không có sự liên kết chặt chẽ. Điều này dẫn đến việc hai bản kế hoạch không có sự đồng bộ, gây khó khăn trong việc thực hiện các mục tiêu phát triển.
III. Định hướng tăng cường sự gắn kết giữa KH PTKTXH và KH ĐTC
Chương này đề xuất các giải pháp nhằm tăng cường sự gắn kết giữa KH PTKTXH và KH ĐTC tại huyện Xuân Trường. Các giải pháp bao gồm thay đổi kết cấu và nội dung của hai bản kế hoạch, đẩy mạnh cơ chế phối hợp thông tin, và nâng cao năng lực của cán bộ địa phương. Đồng thời, luận văn cũng đưa ra các kiến nghị đối với cơ quan quản lý nhà nước để thực hiện hiệu quả việc gắn kết.
3.1. Thay đổi kết cấu và nội dung kế hoạch
Để tăng cường sự gắn kết, cần thay đổi kết cấu và nội dung của KH PTKTXH và KH ĐTC. KH PTKTXH cần chuyển từ bản kế hoạch báo cáo thành tích sang bản kế hoạch phân tích khoa học, đưa ra các lựa chọn ưu tiên có cơ sở. KH ĐTC cần bổ sung các phần như mục tiêu phát triển kinh tế - xã hội và hệ thống theo dõi đánh giá.
3.2. Nâng cao năng lực cán bộ địa phương
Nâng cao năng lực của cán bộ địa phương là yếu tố quan trọng để đảm bảo sự gắn kết giữa KH PTKTXH và KH ĐTC. Cần tổ chức các khóa đào tạo để nâng cao kỹ năng lập kế hoạch và quản lý đầu tư công cho cán bộ địa phương.