I. Lý luận cơ bản về việc làm và tạo việc làm cho người lao động
Chương này tập trung phân tích các khái niệm cơ bản về việc làm và sự cần thiết của việc tạo việc làm cho người lao động. Các khái niệm như việc làm chính, việc làm phụ, thất nghiệp, và thiếu việc làm được định nghĩa rõ ràng. Đồng thời, chương cũng đề cập đến các nguyên nhân dẫn đến thất nghiệp và hậu quả của nó đối với nền kinh tế - xã hội. Tạo việc làm được xem là một yếu tố quan trọng trong chiến lược phát triển kinh tế - xã hội, đặc biệt là trong bối cảnh Thừa Thiên Huế với tỷ lệ thất nghiệp cao.
1.1. Khái niệm về việc làm
Việc làm được định nghĩa là các hoạt động lao động tạo ra thu nhập, không bị pháp luật ngăn cấm. Theo ILO, việc làm bao gồm cả lao động được trả công bằng tiền hoặc hiện vật. Ở Việt Nam, Bộ Luật Lao Động cũng thừa nhận mọi hoạt động lao động tạo ra thu nhập đều được coi là việc làm. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc làm trong việc duy trì và phát triển đời sống kinh tế - xã hội.
1.2. Phân loại việc làm
Việc làm được phân loại dựa trên mức độ đầu tư thời gian và mức độ sử dụng thời gian lao động. Việc làm chính là công việc mà người lao động dành nhiều thời gian nhất, trong khi việc làm phụ là công việc được thực hiện sau việc làm chính. Ngoài ra, thiếu việc làm được hiểu là tình trạng người lao động không sử dụng hết thời gian lao động theo quy định hoặc có thu nhập thấp hơn mức lương tối thiểu.
II. Thực trạng tạo việc làm cho người lao động ở Thừa Thiên Huế
Chương này phân tích thực trạng tạo việc làm cho người lao động tại Thừa Thiên Huế trong những năm qua. Tỉnh này có đặc điểm tự nhiên và kinh tế - xã hội đặc thù, với nguồn lao động dồi dào nhưng tỷ lệ thất nghiệp và thiếu việc làm vẫn ở mức cao. Các yếu tố như phát triển kinh tế, chính sách việc làm, và đào tạo nghề được xem xét để đánh giá hiệu quả của các biện pháp tạo việc làm.
2.1. Tình hình lao động và việc làm
Thừa Thiên Huế có nguồn lao động trẻ và dồi dào, nhưng tỷ lệ thất nghiệp và thiếu việc làm vẫn cao, đặc biệt là ở khu vực nông thôn. Các ngành nghề chủ yếu tập trung vào nông nghiệp và dịch vụ, trong khi các ngành công nghiệp còn hạn chế. Điều này dẫn đến sự mất cân đối trong phân bổ lao động và việc làm.
2.2. Nguyên nhân thất nghiệp và thiếu việc làm
Nguyên nhân chính dẫn đến thất nghiệp và thiếu việc làm ở Thừa Thiên Huế bao gồm sự thiếu đồng bộ giữa đào tạo nghề và nhu cầu thị trường, cũng như sự hạn chế trong việc thu hút đầu tư phát triển kinh tế. Các biện pháp hỗ trợ lao động như đào tạo nghề và hỗ trợ vốn đã được triển khai nhưng chưa đạt hiệu quả cao.
III. Phương hướng và biện pháp tạo việc làm cho người lao động ở Thừa Thiên Huế đến năm 2010
Chương này đề xuất các phương hướng và biện pháp cụ thể để tạo việc làm cho người lao động tại Thừa Thiên Huế đến năm 2010. Các giải pháp bao gồm huy động vốn, đào tạo nguồn nhân lực, và phát triển kinh tế địa phương. Mục tiêu là giảm tỷ lệ thất nghiệp và tăng cơ hội việc làm cho người lao động, đặc biệt là ở khu vực nông thôn và các huyện miền núi.
3.1. Phương hướng tạo việc làm
Phương hướng chính là đa dạng hóa các hình thức tạo việc làm, bao gồm phát triển các ngành nghề mới, thu hút đầu tư vào các khu công nghiệp, và hỗ trợ lao động thông qua các chính sách việc làm. Đồng thời, cần tăng cường đào tạo nghề để nâng cao kỹ năng lao động, phù hợp với nhu cầu thị trường.
3.2. Biện pháp cụ thể
Các biện pháp cụ thể bao gồm hỗ trợ vốn cho các doanh nghiệp nhỏ và vừa, đào tạo nghề cho lao động nông thôn, và phát triển các trung tâm xúc tiến việc làm. Ngoài ra, cần thực hiện các chương trình quốc gia liên quan đến lao động và việc làm, nhằm tạo ra sự đồng bộ trong các chính sách hỗ trợ.