I. Tổng quan về luận án tiến sĩ quản lý văn hóa truyền thông
Luận án tiến sĩ này tập trung vào việc phân tích và đánh giá hoạt động quản lý văn hóa và văn hóa truyền thông tại Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch trong giai đoạn 2016-2021. Nghiên cứu nhằm làm rõ vai trò của truyền thông trong việc hỗ trợ quản lý nhà nước về văn hóa, đồng thời đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả công tác này. Luận án sử dụng lý thuyết Thiết lập chương trình nghị sự (Agenda setting) làm cơ sở phân tích, kết hợp với các phương pháp nghiên cứu liên ngành để đánh giá thực trạng và đề xuất hướng phát triển.
1.1. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu
Luận án dựa trên cơ sở lý luận về quản lý văn hóa và truyền thông chính sách, kết hợp với các phương pháp nghiên cứu định tính và định lượng. Cách tiếp cận liên ngành bao gồm khoa học quản lý, văn hóa học, và xã hội học giúp phân tích toàn diện các vấn đề liên quan đến truyền thông văn hóa. Lý thuyết Thiết lập chương trình nghị sự được áp dụng để đánh giá cách thức truyền thông định hướng dư luận và tác động đến nhận thức của công chúng.
1.2. Mục tiêu và đối tượng nghiên cứu
Mục tiêu chính của luận án là đánh giá thực trạng truyền thông văn hóa tại Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch giai đoạn 2016-2021, từ đó đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả. Đối tượng nghiên cứu bao gồm các hoạt động truyền thông về văn bản chính sách, sự kiện văn hóa, và các lĩnh vực cụ thể như di sản văn hóa, lễ hội, và điện ảnh.
II. Thực trạng truyền thông văn hóa giai đoạn 2016 2021
Luận án đánh giá thực trạng truyền thông văn hóa tại Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch trong giai đoạn 2016-2021, tập trung vào các hoạt động như phát ngôn, cung cấp thông tin cho báo chí, và truyền thông chính sách. Kết quả cho thấy, mặc dù đã có những nỗ lực trong việc nâng cao hiệu quả truyền thông, vẫn còn tồn tại nhiều hạn chế như thiếu chiến lược dài hạn, nguồn lực hạn chế, và sự tương tác kém giữa chủ thể truyền thông và công chúng.
2.1. Chủ thể và phương thức truyền thông
Chủ thể truyền thông bao gồm các cơ quan, đơn vị trực thuộc Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch, với các hoạt động chính như phát ngôn, tổ chức sự kiện, và truyền thông chính sách. Tuy nhiên, hiệu quả truyền thông còn hạn chế do thiếu sự chuyên nghiệp và nguồn lực tài chính không đủ đáp ứng nhu cầu.
2.2. Đối tượng tiếp nhận và hiệu quả truyền thông
Đối tượng tiếp nhận thông tin bao gồm người dân, các nhà quản lý văn hóa, và các nghệ sĩ. Mức độ tiếp nhận thông tin về văn bản chính sách và sự kiện văn hóa còn thấp, do thiếu sự tương tác và phản hồi từ phía công chúng. Điều này làm giảm hiệu quả của công tác truyền thông trong việc hỗ trợ quản lý nhà nước về văn hóa.
III. Giải pháp nâng cao hiệu quả truyền thông văn hóa
Luận án đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả truyền thông văn hóa, bao gồm việc tăng cường nguồn lực, xây dựng chiến lược truyền thông dài hạn, và nâng cao tính chuyên nghiệp của đội ngũ làm công tác truyền thông. Các giải pháp này nhằm đảm bảo sự tương tác hiệu quả giữa chủ thể truyền thông và công chúng, đồng thời hỗ trợ tốt hơn cho công tác quản lý nhà nước về văn hóa.
3.1. Tăng cường nguồn lực và chiến lược truyền thông
Giải pháp đầu tiên là tăng cường nguồn lực tài chính và nhân lực cho công tác truyền thông. Đồng thời, cần xây dựng chiến lược truyền thông dài hạn, phù hợp với từng lĩnh vực cụ thể như di sản văn hóa, lễ hội, và điện ảnh.
3.2. Nâng cao tính chuyên nghiệp và tương tác
Nâng cao tính chuyên nghiệp của đội ngũ làm công tác truyền thông thông qua đào tạo và bồi dưỡng kỹ năng. Đồng thời, tăng cường sự tương tác giữa chủ thể truyền thông và công chúng thông qua các kênh truyền thông đa dạng và hiện đại.