I. Cơ sở lý luận về vốn nhân lực và chất lượng vốn nhân lực
Chương này tập trung phân tích các khái niệm cơ bản về vốn nhân lực và chất lượng vốn nhân lực trong doanh nghiệp may. Các khái niệm như vốn nhân lực, nguồn nhân lực, và vốn vật chất được so sánh để làm rõ sự khác biệt. Các mô hình định lượng vốn nhân lực như mô hình đi học và mô hình đào tạo trong công việc của Mincer được trình bày chi tiết. Quá trình tạo vốn nhân lực thông qua đào tạo chính quy và không chính quy cũng được đề cập. Các tiêu chí đánh giá chất lượng vốn nhân lực như số năm đi học, kinh nghiệm, và thu nhập được phân tích để làm rõ tầm quan trọng của chất lượng vốn nhân lực trong ngành may mặc.
1.1. Khái niệm vốn nhân lực
Phần này định nghĩa vốn nhân lực là tài sản trí tuệ của doanh nghiệp, bao gồm kiến thức, kỹ năng, và kinh nghiệm của người lao động. Các thước đo vốn nhân lực như số năm đi học, đầu tư tài chính cho giáo dục, và kinh nghiệm làm việc được phân tích. Sự khác biệt giữa nguồn nhân lực và vốn nhân lực được làm rõ, trong đó vốn nhân lực tập trung vào giá trị kinh tế mà người lao động mang lại.
1.2. Mô hình định lượng vốn nhân lực
Các mô hình như mô hình đi học và mô hình đào tạo trong công việc của Mincer được trình bày. Mô hình đi học tập trung vào việc đo lường lợi ích kinh tế từ giáo dục, trong khi mô hình của Mincer nhấn mạnh vai trò của đào tạo trong công việc. Các mô hình này giúp đánh giá hiệu quả đầu tư vào vốn nhân lực và tác động của nó đến năng suất lao động.
II. Thực trạng vốn nhân lực và chất lượng vốn nhân lực trong doanh nghiệp may Việt Nam
Chương này phân tích thực trạng vốn nhân lực và chất lượng vốn nhân lực trong ngành may mặc Việt Nam. Các số liệu thống kê về số lượng lao động, trình độ học vấn, và kinh nghiệm làm việc được trình bày. Các vấn đề như tỷ lệ biến động lao động, năng suất lao động thấp, và thiếu hụt lao động có kỹ năng được đề cập. Các giải pháp hiện tại như đào tạo nội bộ và hợp tác với các cơ sở đào tạo được phân tích để đánh giá hiệu quả.
2.1. Tổng quan ngành công nghiệp may Việt Nam
Phần này cung cấp cái nhìn tổng quan về ngành may mặc Việt Nam, bao gồm số lượng doanh nghiệp, quy mô lao động, và kim ngạch xuất khẩu. Các thách thức như năng suất lao động thấp và thiếu hụt lao động có kỹ năng được nhấn mạnh. Các chiến lược phát triển ngành đến năm 2020 cũng được đề cập.
2.2. Thực trạng vốn nhân lực trong doanh nghiệp may
Phần này phân tích thực trạng vốn nhân lực trong các doanh nghiệp may, bao gồm trình độ học vấn, kinh nghiệm làm việc, và tỷ lệ biến động lao động. Các số liệu thống kê cho thấy sự thiếu hụt lao động có kỹ năng và trình độ chuyên môn cao, dẫn đến năng suất lao động thấp.
III. Giải pháp nâng cao chất lượng vốn nhân lực trong doanh nghiệp may Việt Nam
Chương này đề xuất các giải pháp nâng cao chất lượng vốn nhân lực trong doanh nghiệp may Việt Nam. Các giải pháp bao gồm hoàn thiện công tác đào tạo, xác lập chiến lược đầu tư tối ưu vào vốn nhân lực, và nâng cấp dữ liệu thành vốn thông tin. Các khuyến nghị đối với Nhà nước, Hiệp hội Dệt May, và các doanh nghiệp cũng được đưa ra để hỗ trợ thực hiện các giải pháp này.
3.1. Giải pháp hoàn thiện công tác đào tạo
Phần này đề xuất các giải pháp như tăng cường đào tạo nội bộ, hợp tác với các cơ sở đào tạo, và phát triển chương trình đào tạo phù hợp với nhu cầu thực tế của ngành may mặc. Các giải pháp này nhằm nâng cao kỹ năng và trình độ chuyên môn của người lao động.
3.2. Chiến lược đầu tư tối ưu vào vốn nhân lực
Phần này đề xuất chiến lược đầu tư tối ưu vào vốn nhân lực thông qua việc tăng cường đầu tư vào giáo dục và đào tạo. Các giải pháp như tăng ngân sách đào tạo, phát triển chương trình đào tạo chất lượng cao, và khuyến khích đào tạo liên tục được đề cập.