I. Luận án tiến sĩ về kịch bản tuồng Đào Tấn
Luận án tiến sĩ này tập trung vào việc nghiên cứu kịch bản tuồng Đào Tấn, một trong những tác giả tiêu biểu của nghệ thuật tuồng Việt Nam. Đào Tấn được coi là Hậu tổ của nghệ thuật tuồng, với hơn 40 kịch bản được biên soạn và nhuận sắc. Luận án nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phân tích nội dung và nghệ thuật trong các kịch bản tuồng của ông, đặt chúng trong bối cảnh văn học trung đại Việt Nam từ nửa cuối thế kỷ XVIII đến hết thế kỷ XIX. Mục tiêu của luận án là đánh giá vị trí và vai trò của Đào Tấn trong lịch sử văn học và văn hóa dân tộc.
1.1. Phân tích nội dung kịch bản tuồng
Luận án đi sâu vào phân tích nội dung của các kịch bản tuồng Đào Tấn, tập trung vào các yếu tố như tư tưởng, chủ đề, và cảm hứng nghệ thuật. Các kịch bản của Đào Tấn không chỉ phản ánh tư tưởng Nho giáo mà còn thể hiện sự chuyển biến trong nhận thức xã hội và văn hóa thời kỳ đó. Luận án cũng so sánh các tác phẩm của Đào Tấn với tuồng cổ và tuồng pho để làm rõ sự phát triển của thể loại tuồng.
1.2. Nghệ thuật tuồng trong kịch bản Đào Tấn
Nghệ thuật tuồng trong các kịch bản của Đào Tấn được phân tích qua các yếu tố như kết cấu, ngôn ngữ, và nhân vật. Luận án chỉ ra những cách tân trong nghệ thuật biểu diễn và kịch bản, giúp làm phong phú thêm di sản văn hóa của tuồng Việt Nam. Đặc biệt, luận án nhấn mạnh vai trò của Đào Tấn trong việc định hình và phát triển nghệ thuật tuồng.
II. Nghiên cứu văn học và văn hóa nghệ thuật
Luận án không chỉ tập trung vào nghiên cứu văn học mà còn mở rộng sang lĩnh vực văn hóa nghệ thuật, đặc biệt là nghệ thuật tuồng. Đào Tấn được coi là một nhân vật quan trọng trong việc bảo tồn và phát triển tuồng cổ truyền. Luận án cũng đề cập đến việc nghiên cứu tuồng trong bối cảnh văn học dân gian và văn học trung đại, giúp làm rõ vai trò của tuồng trong tiến trình văn hóa dân tộc.
2.1. Tuồng cổ truyền và di sản văn hóa
Tuồng cổ truyền là một phần không thể thiếu trong di sản văn hóa Việt Nam. Luận án khẳng định giá trị của tuồng trong việc giáo dục và truyền bá tư tưởng văn hóa. Đào Tấn, với các kịch bản của mình, đã góp phần quan trọng trong việc bảo tồn và phát triển nghệ thuật tuồng, giúp nó trở thành một phần của quốc kịch Việt Nam.
2.2. Nghệ thuật biểu diễn và kịch bản văn học
Luận án phân tích mối quan hệ giữa nghệ thuật biểu diễn và kịch bản văn học trong tuồng. Các kịch bản của Đào Tấn không chỉ là tác phẩm văn học mà còn là cơ sở cho các buổi biểu diễn sân khấu. Luận án chỉ ra cách Đào Tấn kết hợp giữa yếu tố văn học và nghệ thuật biểu diễn để tạo nên những tác phẩm tuồng độc đáo.
III. Phương pháp nghiên cứu và đóng góp của luận án
Luận án sử dụng các phương pháp nghiên cứu liên ngành, bao gồm phân tích nghệ thuật, nghiên cứu văn học, và văn hóa học, để đánh giá toàn diện các kịch bản tuồng của Đào Tấn. Luận án cũng đóng góp vào việc khẳng định vị trí của Đào Tấn trong lịch sử văn học và văn hóa Việt Nam, đồng thời làm phong phú thêm hiểu biết về nghệ thuật tuồng.
3.1. Phương pháp nghiên cứu theo thể loại
Luận án tiếp cận kịch bản tuồng dưới góc nhìn thể loại, phân tích các yếu tố thi pháp và nghệ thuật. Phương pháp này giúp làm rõ bản chất và tính lịch sử của kịch bản tuồng, cũng như vị trí của Đào Tấn trong dòng chảy văn học trung đại.
3.2. Đóng góp của luận án
Luận án đóng góp vào việc khẳng định tài năng và những đóng góp của Đào Tấn trong lĩnh vực văn học và nghệ thuật. Nó cũng chỉ ra xu hướng chuyển dịch và tự đổi mới trong các sáng tác tuồng của Đào Tấn, giúp làm phong phú thêm hiểu biết về nghệ thuật tuồng Việt Nam.