I. Bản chất của tổn thất tinh thần
Luận văn thạc sĩ luật học này tập trung vào vấn đề tổn thất tinh thần và phương thức bù đắp. Tác giả chỉ ra sự cần thiết của việc nghiên cứu này xuất phát từ thực tiễn các vụ kiện bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng ngày càng phức tạp, đặc biệt là trong việc xác định thiệt hại về tinh thần. Luận văn phân tích khái niệm "tổn thất tinh thần", nhấn mạnh sự khác biệt giữa "tổn thất" và "thiệt hại" trong pháp luật. Theo đó, "thiệt hại" mang tính chất vật chất, có thể định lượng được, trong khi "tổn thất" bao hàm cả những mất mát trừu tượng, khó định lượng, như tổn thất tinh thần. Luận văn cũng đề cập đến sự mập mờ trong việc sử dụng hai thuật ngữ này trong Bộ luật Dân sự 2005, dẫn đến khó khăn trong áp dụng thực tiễn. Tổn thất tinh thần được hiểu là những đau khổ, mất mát về mặt tinh thần do hành vi trái pháp luật gây ra, ảnh hưởng đến đời sống nội tâm của con người. Tuy nhiên, việc định nghĩa chính xác tổn thất tinh thần là rất khó khăn. Luận văn trích dẫn một số quan điểm và ví dụ về tổn thất tinh thần, bao gồm đau đớn về thể xác và tinh thần, tổn hại danh dự, nhân phẩm, uy tín, rối loạn tâm lý, tình cảm… Qua đó, luận văn khẳng định tính phức tạp và đa dạng của tổn thất tinh thần.
II. Phương thức bù đắp tổn thất tinh thần và những vướng mắc
Chương 2 của luận văn đi sâu vào phân tích phương thức bù đắp tổn thất tinh thần, bao gồm các nguyên tắc chung như nguyên tắc suy đoán tổn thất tinh thần, nguyên tắc tôn trọng sự thỏa thuận của các bên và nguyên tắc bù đắp bằng tiền. Luận văn cũng xem xét các đối tượng được bù đắp, bao gồm người trực tiếp chịu thiệt hại và người thân thích. Về mức bù đắp, luận văn phân tích các trường hợp xâm phạm sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín và thi thể, đồng thời chỉ ra những vướng mắc trong việc xác định mức bù đắp cụ thể. Ví dụ, việc quy định mức bù đắp tối đa trong một số trường hợp chưa thực sự bảo vệ quyền lợi của người bị hại. Ngoài ra, luận văn cũng thảo luận về phương thức thanh toán, bao gồm số lần thanh toán, người nhận thanh toán, vấn đề lãi suất khi chậm thanh toán và phân chia tiền bù đắp khi có nhiều chủ thể được hưởng. Cuối cùng, chương này đề cập đến các biện pháp khác đi kèm với bù đắp tổn thất tinh thần như chấm dứt hành vi vi phạm, xin lỗi và cải chính công khai.
III. Hoàn thiện pháp luật về tổn thất tinh thần
Chương 3 tập trung vào đề xuất các giải pháp hoàn thiện pháp luật về tổn thất tinh thần. Luận văn đề xuất áp dụng triệt để nguyên tắc suy đoán tổn thất tinh thần, xem xét lại mức tiền bù đắp, đặc biệt là mức tối đa, sao cho phù hợp với thực tiễn và bảo vệ tốt hơn quyền lợi của người bị hại. Luận văn cũng nhấn mạnh việc cần xác định rõ mức độ tổn thất tinh thần, cũng như quy định rõ ràng về hành vi và hậu quả của việc xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín. Một điểm quan trọng khác được đề cập là phương thức thanh toán tiền bù đắp và phân chia tiền bù đắp khi có nhiều chủ thể được hưởng. Cuối cùng, luận văn đề xuất cần quy định rõ hình thức công khai xin lỗi để đảm bảo tính răn đe và hiệu quả của việc bù đắp tổn thất tinh thần.
IV. Đánh giá chung
Luận văn thạc sĩ này có giá trị thực tiễn cao khi phân tích sâu sắc vấn đề tổn thất tinh thần và bù đắp, một vấn đề còn nhiều vướng mắc trong thực tiễn áp dụng pháp luật. Việc đề xuất các giải pháp hoàn thiện pháp luật giúp cho việc bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của cá nhân được tốt hơn. Điểm mạnh của luận văn là phân tích có hệ thống, logic, kết hợp lý luận với thực tiễn, đồng thời có sự tham khảo, so sánh với các quy định của pháp luật nước ngoài. Tuy nhiên, luận văn có thể được bổ sung thêm bằng việc phân tích cụ thể hơn các trường hợp thực tế, các án lệ để minh họa cho các luận điểm. Nhìn chung, đây là một công trình nghiên cứu có giá trị khoa học và thực tiễn, đóng góp vào việc hoàn thiện pháp luật về bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng, đặc biệt là trong lĩnh vực tổn thất tinh thần.