Tổng quan nghiên cứu
Cộng đồng người Hoa gốc Triều Châu tại TP. Hồ Chí Minh hiện chiếm khoảng 30% trong tổng số hơn 500.000 người Hoa sinh sống tại thành phố, tương đương khoảng 150.000 người. Đây là một trong những nhóm dân tộc thiểu số có ảnh hưởng sâu rộng về kinh tế, văn hóa và xã hội tại địa phương. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa và sự hội nhập văn hóa ngày càng mạnh mẽ, không gian sử dụng tiếng Triều Châu trong cộng đồng đang có dấu hiệu thu hẹp, đặc biệt là ở các thế hệ trẻ. Nghiên cứu nhằm mục tiêu khảo sát thực trạng sử dụng ngôn ngữ Triều Châu trong cộng đồng người Hoa gốc Triều Châu tại TP. Hồ Chí Minh, tập trung vào các môi trường giao tiếp như gia đình, trường học, hội quán và không gian buôn bán. Phạm vi nghiên cứu chủ yếu tại các quận 5, 6, 8, 10, 11 và một số khu vực lân cận, trong khoảng thời gian từ năm 2020 đến 2022. Kết quả nghiên cứu sẽ góp phần làm rõ xu hướng biến đổi ngôn ngữ trong cộng đồng, từ đó đề xuất các giải pháp bảo tồn và phát triển tiếng Triều Châu, đồng thời hỗ trợ hoạch định chính sách ngôn ngữ phù hợp trong bối cảnh đa dân tộc của Việt Nam.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Nghiên cứu dựa trên các lý thuyết ngôn ngữ học xã hội và mô hình tiếp xúc ngôn ngữ, trong đó nhấn mạnh vai trò của ngôn ngữ trong việc duy trì bản sắc văn hóa và sự hội nhập xã hội. Lý thuyết về đa ngôn ngữ và song ngữ được áp dụng để phân tích cách thức sử dụng và lựa chọn ngôn ngữ trong các ngữ cảnh giao tiếp khác nhau. Mô hình "không gian ngôn ngữ" được sử dụng để đánh giá phạm vi và mức độ sử dụng tiếng Triều Châu trong cộng đồng. Các khái niệm chính bao gồm: năng lực ngôn ngữ, thái độ ngôn ngữ, sự chuyển đổi ngôn ngữ, và bảo tồn ngôn ngữ dân tộc.
Phương pháp nghiên cứu
Nguồn dữ liệu chính được thu thập thông qua khảo sát xã hội học với 120 phiếu điều tra và 20 phỏng vấn sâu các hộ gia đình người Hoa gốc Triều Châu tại TP. Hồ Chí Minh. Cỡ mẫu được chọn theo phương pháp chọn mẫu thuận tiện và có chủ đích, nhằm đảm bảo đại diện cho các thế hệ và nhóm cư trú khác nhau trong cộng đồng. Phương pháp phân tích dữ liệu bao gồm thống kê mô tả, phân loại và so sánh tỷ lệ sử dụng ngôn ngữ trong các môi trường khác nhau. Quá trình nghiên cứu diễn ra trong vòng 18 tháng, từ đầu năm 2020 đến giữa năm 2021, kết hợp với quan sát thực địa và ghi âm các hoạt động giao tiếp trong cộng đồng. Phương pháp so sánh đối chiếu được sử dụng để đối chiếu kết quả khảo sát với các nghiên cứu trước đây về ngôn ngữ của người Hoa tại Việt Nam và các quốc gia Đông Nam Á khác.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
Năng lực sử dụng tiếng Triều Châu: Trong số 120 người khảo sát, có 76,7% có khả năng giao tiếp bằng tiếng Triều Châu khá tốt, 15% có thể nghe hiểu nhưng không nói được, và 8,3% hoàn toàn không sử dụng được tiếng Triều Châu. Điều này cho thấy tiếng Triều Châu vẫn được duy trì ở mức độ cao trong cộng đồng, nhưng có xu hướng giảm dần ở một bộ phận nhất định.
Sử dụng ngôn ngữ trong gia đình: Khoảng 65% các gia đình khảo sát ưu tiên sử dụng tiếng Triều Châu trong giao tiếp hàng ngày, đặc biệt là trong các gia đình có thế hệ lớn tuổi. Tuy nhiên, ở các gia đình có con cháu thế hệ trẻ, tỷ lệ sử dụng tiếng Việt trong giao tiếp gia đình tăng lên đến 40%, phản ánh sự chuyển đổi ngôn ngữ trong môi trường gia đình.
Sử dụng ngôn ngữ trong trường học và hội quán: Tiếng Triều Châu được sử dụng phổ biến trong các hoạt động văn hóa, lễ hội tại Hội quán Nghĩa An và các trường do cộng đồng Triều Châu sáng lập. Tuy nhiên, trong môi trường học tập chính thức, tiếng Việt và tiếng Phổ thông Trung Quốc được ưu tiên sử dụng, với khoảng 70% học sinh học tiếng Phổ thông Trung Quốc và chỉ 30% học tiếng Triều Châu.
Sử dụng ngôn ngữ ngoài cộng đồng: Trong các không gian buôn bán và giao tiếp xã hội ngoài cộng đồng, tiếng Việt chiếm ưu thế với tỷ lệ sử dụng trên 80%, trong khi tiếng Triều Châu chỉ được sử dụng trong các nhóm nhỏ hoặc trong các trường hợp giao tiếp nội bộ.
Thảo luận kết quả
Nguyên nhân chính của sự thu hẹp không gian sử dụng tiếng Triều Châu là do sự hội nhập xã hội và áp lực đồng hóa ngôn ngữ từ môi trường đa văn hóa tại TP. Hồ Chí Minh. So với các nghiên cứu trước đây về cộng đồng người Hoa tại Việt Nam và Đông Nam Á, kết quả này tương đồng với xu hướng giảm dần việc sử dụng phương ngữ truyền thống trong các thế hệ trẻ. Việc sử dụng tiếng Việt và tiếng Phổ thông Trung Quốc ngày càng phổ biến phản ánh sự thích nghi với môi trường xã hội và giáo dục hiện đại. Tuy nhiên, tiếng Triều Châu vẫn giữ vai trò quan trọng trong việc duy trì bản sắc văn hóa và truyền thống, đặc biệt trong các hoạt động tín ngưỡng và lễ hội. Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ phân bố năng lực sử dụng tiếng Triều Châu theo độ tuổi và bảng so sánh tỷ lệ sử dụng ngôn ngữ trong các môi trường giao tiếp khác nhau, giúp minh họa rõ nét xu hướng chuyển đổi ngôn ngữ trong cộng đồng.
Đề xuất và khuyến nghị
Tăng cường giáo dục và truyền dạy tiếng Triều Châu: Khuyến khích các trường học do cộng đồng Triều Châu sáng lập mở rộng chương trình giảng dạy tiếng Triều Châu, đặc biệt dành cho thế hệ trẻ, nhằm nâng cao tỷ lệ sử dụng và năng lực ngôn ngữ trong vòng 3-5 năm tới.
Phát triển các hoạt động văn hóa cộng đồng: Tổ chức các lễ hội, câu lạc bộ văn hóa, và các sự kiện giao lưu nhằm tạo môi trường sử dụng tiếng Triều Châu trong thực tế, góp phần bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống, thực hiện liên tục hàng năm do các Hội quán và tổ chức cộng đồng đảm nhận.
Hỗ trợ truyền thông và xuất bản: Phát hành các ấn phẩm, báo chí, và tài liệu học tập bằng tiếng Triều Châu, đồng thời phát triển các kênh truyền thông đa phương tiện để thu hút sự quan tâm của giới trẻ, triển khai trong vòng 2 năm tới với sự phối hợp của các cơ quan truyền thông và nhà xuất bản.
Chính sách hỗ trợ từ Nhà nước: Đề xuất các chính sách ưu tiên hỗ trợ bảo tồn ngôn ngữ dân tộc thiểu số, trong đó có tiếng Triều Châu, thông qua các chương trình tài trợ, đào tạo và nghiên cứu khoa học, nhằm duy trì sự đa dạng ngôn ngữ trong xã hội đa dân tộc, thực hiện trong giai đoạn 5 năm tới với sự phối hợp của các cơ quan quản lý văn hóa và giáo dục.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
Các nhà nghiên cứu ngôn ngữ học và văn hóa dân tộc: Luận văn cung cấp dữ liệu thực tiễn và phân tích sâu sắc về tình hình sử dụng ngôn ngữ của cộng đồng người Hoa gốc Triều Châu, hỗ trợ nghiên cứu về bảo tồn ngôn ngữ và đa dạng văn hóa.
Cơ quan quản lý văn hóa và giáo dục: Thông tin trong luận văn giúp hoạch định chính sách giáo dục, bảo tồn ngôn ngữ dân tộc và phát triển các chương trình đào tạo phù hợp với đặc thù cộng đồng thiểu số.
Các tổ chức cộng đồng người Hoa: Luận văn là tài liệu tham khảo quan trọng để xây dựng các hoạt động văn hóa, giáo dục và truyền thông nhằm duy trì và phát huy tiếng Triều Châu trong cộng đồng.
Sinh viên và học viên chuyên ngành Đông phương học, ngôn ngữ học: Cung cấp kiến thức thực tiễn và phương pháp nghiên cứu xã hội học ngôn ngữ, giúp nâng cao hiểu biết về ngôn ngữ và văn hóa người Hoa tại Việt Nam.
Câu hỏi thường gặp
Tại sao tiếng Triều Châu lại bị thu hẹp trong cộng đồng người Hoa tại TP. Hồ Chí Minh?
Sự hội nhập xã hội và áp lực sử dụng tiếng Việt trong đời sống hàng ngày, cùng với xu hướng học tiếng Phổ thông Trung Quốc trong trường học, khiến tiếng Triều Châu dần ít được sử dụng, đặc biệt ở thế hệ trẻ.Tiếng Triều Châu có phải là một ngôn ngữ độc lập không?
Theo quan điểm ngôn ngữ học, tiếng Triều Châu có thể được xem là một ngôn ngữ độc lập do không thể thông hiểu với các phương ngữ khác như tiếng Quảng Đông, mặc dù thuộc cùng ngữ hệ Hán-Tạng.Các biện pháp nào đang được áp dụng để bảo tồn tiếng Triều Châu?
Các hoạt động văn hóa truyền thống, lễ hội tại Hội quán Nghĩa An, chương trình giảng dạy tiếng Triều Châu trong các trường do cộng đồng sáng lập, và sự phát hành báo chí tiếng Hoa là những biện pháp đang được duy trì.Tỷ lệ sử dụng tiếng Triều Châu trong gia đình hiện nay như thế nào?
Khoảng 65% gia đình người Hoa gốc Triều Châu vẫn sử dụng tiếng Triều Châu trong giao tiếp hàng ngày, nhưng tỷ lệ này giảm ở các gia đình có thế hệ trẻ, nơi tiếng Việt được sử dụng nhiều hơn.Tiếng Triều Châu có ảnh hưởng như thế nào đến bản sắc văn hóa của cộng đồng?
Tiếng Triều Châu là phương tiện quan trọng để truyền tải các giá trị văn hóa, tín ngưỡng và phong tục truyền thống, góp phần duy trì sự gắn kết cộng đồng và bản sắc dân tộc trong bối cảnh đa văn hóa.
Kết luận
- Tiếng Triều Châu vẫn được duy trì với năng lực sử dụng khá cao trong cộng đồng người Hoa gốc Triều Châu tại TP. Hồ Chí Minh, nhưng có xu hướng giảm dần ở thế hệ trẻ.
- Việc sử dụng tiếng Triều Châu trong gia đình, trường học và các hoạt động văn hóa truyền thống đóng vai trò quan trọng trong bảo tồn ngôn ngữ.
- Áp lực sử dụng tiếng Việt và tiếng Phổ thông Trung Quốc trong môi trường xã hội và giáo dục là nguyên nhân chính dẫn đến sự thu hẹp không gian sử dụng tiếng Triều Châu.
- Các giải pháp bảo tồn cần tập trung vào giáo dục, phát triển văn hóa cộng đồng, truyền thông và chính sách hỗ trợ từ Nhà nước.
- Nghiên cứu mở ra hướng đi cho các nghiên cứu tiếp theo về bảo tồn ngôn ngữ dân tộc thiểu số trong bối cảnh toàn cầu hóa và đa văn hóa tại Việt Nam.
Khuyến khích các tổ chức cộng đồng và cơ quan quản lý phối hợp triển khai các chương trình bảo tồn tiếng Triều Châu, đồng thời mở rộng nghiên cứu sang các nhóm người Hoa khác tại TP. Hồ Chí Minh và các vùng lân cận.