Tổng quan nghiên cứu
Trong bối cảnh hội nhập kinh tế quốc tế ngày càng sâu rộng, hoạt động tín dụng của các ngân hàng thương mại (NHTM) đóng vai trò then chốt trong việc thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội. Tại Việt Nam, hoạt động tín dụng không chỉ là nguồn thu chính của các NHTM mà còn là công cụ tài trợ cho các ngành kinh tế mũi nhọn, góp phần hình thành cơ cấu kinh tế hợp lý và tăng trưởng bền vững. Tuy nhiên, rủi ro tín dụng luôn tiềm ẩn và có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng như vỡ nợ, phá sản ngân hàng. Theo ước tính, tỷ lệ nợ xấu của các tổ chức tín dụng khoảng 9,5%, cao gấp ba lần so với con số dưới 3% do Ngân hàng Nhà nước (NHNN) công bố. Tại Ngân hàng TMCP Á Châu (ACB), tổng dư nợ cho vay đến cuối năm 2017 đạt gần 196 nghìn tỷ đồng, trong đó tỷ lệ nợ quá hạn là 0,92%, nợ xấu chiếm 0,7%.
Mục tiêu nghiên cứu của luận văn là phân tích thực trạng quản lý rủi ro tín dụng tại ACB trong giai đoạn 2014-2017, từ đó đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả quản lý rủi ro tín dụng, đảm bảo an toàn vốn và phát triển bền vững. Phạm vi nghiên cứu tập trung vào hoạt động tín dụng đối với khách hàng cá nhân và doanh nghiệp nhỏ và vừa tại ACB, sử dụng dữ liệu thứ cấp từ báo cáo thường niên và danh mục tín dụng của ngân hàng trong 4 năm. Nghiên cứu có ý nghĩa thực tiễn quan trọng trong việc giúp ACB kiểm soát rủi ro tín dụng, giảm thiểu tổn thất và nâng cao năng lực cạnh tranh trong bối cảnh thị trường tài chính ngày càng phức tạp.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn dựa trên các lý thuyết và mô hình quản lý rủi ro tín dụng trong ngân hàng thương mại, bao gồm:
- Lý thuyết rủi ro tín dụng: Rủi ro tín dụng được định nghĩa là khả năng khách hàng không hoàn trả đầy đủ nợ gốc và lãi theo