I. Phê phán báo chí
Luận văn thạc sĩ của Nguyễn Văn Vĩnh tập trung vào việc phê phán báo chí trong bối cảnh xã hội Việt Nam đầu thế kỷ XX. Ông đã chỉ ra những thói hư tật xấu trong hoạt động báo chí, từ việc thiếu trung thực đến việc chạy theo lợi ích cá nhân. Nguyễn Văn Vĩnh nhấn mạnh rằng báo chí không chỉ là công cụ truyền tải thông tin mà còn phải có trách nhiệm với xã hội. Ông phê phán những nhà báo chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền mà quên đi sứ mệnh cao cả của nghề báo. Những bài viết của ông không chỉ mang tính chất phê phán mà còn là lời kêu gọi cho sự cải cách trong ngành báo chí, nhằm nâng cao chất lượng báo chí và phục vụ lợi ích cộng đồng.
1.1. Tình trạng báo chí
Nguyễn Văn Vĩnh đã chỉ ra rằng tình trạng báo chí thời kỳ này đang bị ảnh hưởng nặng nề bởi các hủ tục và mê tín dị đoan. Ông phê phán việc báo chí thường xuyên đưa tin sai lệch, không kiểm chứng, dẫn đến việc người dân bị hiểu lầm và hoang mang. Ông cho rằng báo chí cần phải có trách nhiệm trong việc cung cấp thông tin chính xác và đáng tin cậy. Những bài viết của ông không chỉ đơn thuần là phê phán mà còn là những phân tích sâu sắc về tác động của báo chí đến xã hội. Ông kêu gọi các nhà báo cần phải có đạo đức nghề nghiệp và trách nhiệm xã hội, từ đó nâng cao văn hóa báo chí trong cộng đồng.
II. Thói hư tật xấu trong báo chí
Nguyễn Văn Vĩnh đã chỉ ra nhiều thói hư tật xấu trong báo chí, từ việc ăn gian nói dối đến việc chạy theo hư danh. Ông phê phán những nhà báo không có tâm huyết với nghề, chỉ chăm chăm vào lợi ích cá nhân mà quên đi trách nhiệm với xã hội. Ông cho rằng những thói hư này không chỉ làm giảm chất lượng báo chí mà còn ảnh hưởng đến lòng tin của công chúng đối với báo chí. Ông đã đưa ra những ví dụ cụ thể về các bài báo sai sự thật, gây hoang mang cho người đọc. Qua đó, ông kêu gọi sự cần thiết phải có những quy định chặt chẽ hơn trong hoạt động báo chí để ngăn chặn những hành vi này.
2.1. Phê phán những hủ tục
Trong các tác phẩm của mình, Nguyễn Văn Vĩnh đã phê phán những hủ tục và mê tín dị đoan đang tồn tại trong xã hội. Ông cho rằng những hủ tục này không chỉ làm tổn hại đến đời sống tinh thần của người dân mà còn cản trở sự phát triển của xã hội. Ông đã chỉ ra rằng báo chí cần phải có vai trò trong việc tuyên truyền và giáo dục người dân về những giá trị văn hóa tích cực, từ đó góp phần xóa bỏ những hủ tục lạc hậu. Ông nhấn mạnh rằng báo chí không chỉ là nơi phản ánh thực tế mà còn là công cụ để thay đổi nhận thức và hành vi của người dân.
III. Giá trị thời sự trong những bài viết
Nguyễn Văn Vĩnh đã thể hiện khả năng nhìn thấy trước những vấn đề của xã hội qua các bài viết của mình. Ông không chỉ phê phán mà còn đưa ra những giải pháp thiết thực cho các vấn đề xã hội. Những bài viết của ông vẫn còn giá trị cho đến ngày nay, khi mà nhiều thói hư tật xấu vẫn còn tồn tại trong xã hội hiện đại. Ông đã chỉ ra rằng việc phê phán không chỉ là trách nhiệm của nhà báo mà còn là trách nhiệm của mỗi công dân. Ông kêu gọi mọi người cùng nhau đấu tranh chống lại những thói hư tật xấu, từ đó xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
3.1. Nhìn vào thói hư tật xấu của người Việt hiện đại
Nguyễn Văn Vĩnh đã có những nhận định sắc sảo về thói hư tật xấu của người Việt hiện đại. Ông cho rằng nhiều vấn đề mà ông đã phê phán trong quá khứ vẫn còn tồn tại và thậm chí còn biến tướng hơn. Ông kêu gọi sự cần thiết phải có cái nhìn khách quan hơn về những vấn đề này, từ đó có những giải pháp phù hợp. Ông nhấn mạnh rằng việc phê phán không chỉ là trách nhiệm của nhà báo mà còn là trách nhiệm của mỗi công dân trong việc xây dựng một xã hội văn minh và tiến bộ.