I. Tổng quan về ung thư và điều trị
Luận văn bắt đầu bằng việc khái quát về ung thư, một nhóm bệnh lý nguy hiểm với tỷ lệ mắc và tử vong cao trên toàn cầu và tại Việt Nam. Tác giả dẫn số liệu từ Globocan 2020 cho thấy ung thư là nguyên nhân gây tử vong hàng đầu, nhấn mạnh tính cấp thiết của việc nghiên cứu và cải thiện phương pháp điều trị. Luận văn cũng đề cập đến các phương pháp điều trị ung thư hiện nay, bao gồm phẫu thuật, xạ trị, hóa trị, nội tiết, điều trị đích và miễn dịch. Tác giả phân loại các phương pháp này thành điều trị tại chỗ/tại vùng và điều trị toàn thân, đồng thời nêu rõ vai trò và chỉ định của từng phương pháp. Đặc biệt, luận văn nhấn mạnh tầm quan trọng của hóa trị liệu trong điều trị ung thư, nhưng cũng lưu ý về độc tính cao của thuốc và yêu cầu giám sát chặt chẽ trong quá trình sử dụng. Một điểm quan trọng được nêu ra là sự cần thiết của phương pháp điều trị đa mô thức, kết hợp nhiều phương pháp để đạt hiệu quả điều trị tối ưu. Ví dụ, "Hóa trị phối hợp với phẫu thuật thường được áp dụng trong trường hợp ung thư đã phát triển tương đối lớn..." cho thấy sự kết hợp giữa các phương pháp điều trị.
II. Vấn đề liên quan đến sử dụng thuốc DRPs
Luận văn tập trung vào vấn đề liên quan đến sử dụng thuốc (DRPs) trong điều trị ung thư. DRPs được định nghĩa là các vấn đề phát sinh trong quá trình sử dụng thuốc, từ khâu kê đơn, pha chế, cấp phát đến theo dõi sau khi sử dụng. Tác giả nhấn mạnh vai trò quan trọng của dược sĩ lâm sàng trong việc phát hiện và can thiệp DRPs, đặc biệt là đối với thuốc điều trị ung thư do độc tính cao và khoảng điều trị hẹp. Mặc dù Bệnh viện Ung Bướu Hà Nội đã triển khai hoạt động dược lâm sàng, nhưng luận văn cũng chỉ ra những hạn chế hiện tại như thiếu nhân lực, dược sĩ kiêm nhiệm nhiều công việc, dẫn đến việc giám sát và tư vấn cho bệnh nhân chưa được thực hiện thường xuyên, đặc biệt là đối với bệnh nhân ngoại trú sử dụng hóa trị liệu đường uống. "...hoạt động tư vấn, giáo dục bệnh nhân ngoại trú sử dụng hóa trị liệu đường uống chưa được triển khai; chưa có cơ chế giám sát việc tuân thủ điều trị như đối với người bệnh nội trú." đây là một điểm yếu cần được khắc phục để nâng cao hiệu quả điều trị và an toàn cho người bệnh.
III. Mục tiêu và phương pháp nghiên cứu
Luận văn đặt ra hai mục tiêu chính: (1) Phân tích DRPs trong kê đơn thuốc điều trị ung thư trên bệnh nhân nội trú và (2) Phân tích DRPs về tuân thủ dùng thuốc hóa trị liệu đường uống trên bệnh nhân ngoại trú. Cả hai mục tiêu đều tập trung vào 5 loại ung thư phổ biến tại Bệnh viện Ung Bướu Hà Nội. Tác giả hy vọng kết quả nghiên cứu sẽ cung cấp cái nhìn tổng quan về DRPs, từ đó đề xuất các giải pháp cải thiện hiệu quả sử dụng thuốc và hoạt động dược lâm sàng. Luận văn cũng trình bày rõ phương pháp nghiên cứu, bao gồm đối tượng nghiên cứu, tiêu chuẩn lựa chọn và loại trừ, thiết kế nghiên cứu, phương pháp thu thập dữ liệu, quy trình thực hiện, và các chỉ tiêu nghiên cứu. Việc mô tả chi tiết phương pháp nghiên cứu giúp đảm bảo tính khoa học và tin cậy của kết quả. Tuy nhiên, luận văn chưa đề cập đến phương pháp xử lý số liệu thống kê cụ thể.
IV. Nội dung và kết quả nghiên cứu tóm tắt
Luận văn trình bày kết quả nghiên cứu về DRPs trong kê đơn thuốc ung thư ở bệnh nhân nội trú và tuân thủ dùng thuốc hóa trị liệu đường uống ở bệnh nhân ngoại trú. Đối với bệnh nhân nội trú, luận văn phân tích đặc điểm bệnh nhân, thuốc điều trị, phác đồ điều trị, số lượng và loại DRPs, cũng như các yếu tố ảnh hưởng đến sự xuất hiện DRPs. Đối với bệnh nhân ngoại trú, luận văn tập trung vào đặc điểm bệnh nhân, bệnh lý, thuốc được kê đơn, DRPs liên quan đến tuân thủ dùng thuốc và các yếu tố ảnh hưởng. Luận văn cũng đưa ra bàn luận về phương pháp nghiên cứu, kết quả nghiên cứu và những hạn chế của đề tài. Cuối cùng, luận văn kết luận và đề xuất các kiến nghị nhằm nâng cao hiệu quả sử dụng thuốc ung thư và hoạt động dược lâm sàng tại Bệnh viện Ung Bướu Hà Nội. Do giới hạn về dung lượng, phần này chỉ tóm tắt nội dung và kết quả nghiên cứu. Chi tiết cụ thể về kết quả và bàn luận sẽ được trình bày trong phần tiếp theo của luận văn.