I. Tính cấp thiết của đề tài
Tai biến mạch máu não (TBMMN) là một trong những nguyên nhân hàng đầu gây tử vong và tàn phế ở người lớn. Mặc dù có nhiều tiến bộ trong chẩn đoán và điều trị, tỷ lệ mắc và tử vong do TBMMN vẫn cao, đặc biệt tại các nước có thu nhập thấp và trung bình. Nghiên cứu cho thấy tỷ lệ mắc đột quỵ tại Việt Nam là 1,62%. Việc xác định các yếu tố tiên lượng và phân tầng nguy cơ là rất quan trọng, giúp bác sĩ đưa ra quyết định điều trị kịp thời và hiệu quả. Copeptin, một chất chỉ điểm sinh học, đã được chứng minh có giá trị trong việc tiên lượng tình trạng bệnh nhân TBMMN. Đặc biệt, nghiên cứu về nồng độ copeptin huyết thanh có thể cung cấp thông tin quan trọng trong việc theo dõi và đánh giá mức độ nặng của bệnh nhân, từ đó hỗ trợ cho việc chẩn đoán và điều trị.
II. Mục tiêu nghiên cứu
Mục tiêu nghiên cứu của luận án này là xác định nồng độ copeptin huyết thanh ở bệnh nhân TBMMN trong giai đoạn cấp và đánh giá giá trị tiên lượng của nó. Nghiên cứu sẽ phân tích mối tương quan giữa nồng độ copeptin với các yếu tố tiên lượng khác như thang điểm NIHSS, thang điểm Glasgow, thể tích tổn thương não và các chỉ số cận lâm sàng như hs-CRP, fibrinogen, glucose máu. Điều này không chỉ giúp xác định vai trò của copeptin trong tiên lượng bệnh mà còn mở ra hướng nghiên cứu mới về việc ứng dụng chất chỉ điểm này trong thực tiễn lâm sàng, từ đó cải thiện kết quả điều trị cho bệnh nhân.
III. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn
Luận án này có ý nghĩa khoa học quan trọng khi lần đầu tiên nghiên cứu về vai trò của copeptin trong tiên lượng bệnh nhân TBMMN tại Việt Nam. Copeptin không chỉ là chất chỉ điểm sinh học giúp hỗ trợ chẩn đoán mà còn có thể theo dõi và tiên lượng bệnh nhân trong giai đoạn cấp. Việc định lượng copeptin góp phần cải thiện khả năng dự đoán diễn tiến bệnh, giúp bác sĩ có kế hoạch điều trị hiệu quả hơn. Từ góc độ thực tiễn, nghiên cứu này có thể dẫn đến việc áp dụng rộng rãi xét nghiệm copeptin trong lâm sàng, từ đó nâng cao chất lượng chăm sóc sức khỏe cho bệnh nhân TBMMN.
IV. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu được thực hiện trên bệnh nhân TBMMN giai đoạn cấp tại Bệnh viện Trường Đại học Y Dược Huế. Các bệnh nhân sẽ được phân loại theo thể nhồi máu não và xuất huyết não. Phương pháp nghiên cứu bao gồm thu thập mẫu máu để đo nồng độ copeptin, đồng thời thực hiện các xét nghiệm cận lâm sàng cần thiết để đánh giá tình trạng bệnh nhân. Dữ liệu sẽ được xử lý bằng các phương pháp thống kê phù hợp nhằm xác định mối tương quan giữa nồng độ copeptin và các yếu tố tiên lượng khác.
V. Kết quả nghiên cứu
Kết quả nghiên cứu cho thấy nồng độ copeptin huyết thanh có sự gia tăng đáng kể ở bệnh nhân TBMMN giai đoạn cấp so với nhóm chứng. Mối tương quan giữa nồng độ copeptin và các thang điểm đánh giá mức độ nặng của bệnh như NIHSS và Glasgow cho thấy copeptin có giá trị tiên lượng cao, hỗ trợ cho việc chẩn đoán và điều trị bệnh nhân. Ngoài ra, nồng độ copeptin cũng có mối liên hệ chặt chẽ với các yếu tố cận lâm sàng khác như thể tích tổn thương não, glucose máu, hs-CRP, và fibrinogen, từ đó khẳng định vai trò quan trọng của copeptin trong việc tiên lượng diễn tiến bệnh.