LỜI CAM ĐOAN
1. PHẦN MỞ ĐẦU
1.1. Tính cấp thiết nghiên cứu đề tài
1.2. Tổng quan các công trình nghiên cứu có liên quan
1.3. Đối tượng, mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
1.4. Phạm vi nghiên cứu
1.5. Phương pháp nghiên cứu
1.6. Kết cấu khóa luận tốt nghiệp
2. MỘT SỐ LÝ LUẬN VỀ NÂNG CAO HIỆU QUẢ QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI HÀNG GIẢ, HÀNG KÉM CHẤT LƯỢNG CẤP TỈNH
2.1. Quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng
2.2. Khái niệm, đặc điểm, phân loại hàng giả, hàng kém chất lượng
2.3. Quản lý nhà nước về hàng giả, hàng kém chất lượng
2.4. Nội dung và các tiêu chí đánh giá quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng cấp tỉnh
2.5. Nội dung nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng cấp tỉnh
2.6. Các tiêu chí đánh giá quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng cấp tỉnh
2.7. Những nhân tố ảnh hưởng đến nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng cấp tỉnh
2.7.1. Nhân tố khách quan
2.7.2. Nhân tố chủ quan
2.8. Kinh nghiệm quản lý đối với hàng giả, hàng kém chất lượng của một số địa phương và bài học cho tỉnh Vĩnh Phúc
2.8.1. Kinh nghiệm quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng của thành phố Hà Nội
2.8.2. Kinh nghiệm quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng của tỉnh Phú Thọ
2.8.3. Bài học cho tỉnh Vĩnh Phúc
3. PHÂN TÍCH THỰC TRẠNG NÂNG CAO HIỆU QUẢ QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI HÀNG GIẢ, HÀNG KÉM CHẤT LƯỢNG TRÊN ĐỊA BÀN TỈNH VĨNH PHÚC
3.1. Những đặc điểm cơ bản của tỉnh Vĩnh Phúc
3.1.1. Đặc điểm tự nhiên
3.1.2. Đặc điểm kinh tế - xã hội tỉnh Vĩnh Phúc
3.2. Phân tích thực trạng nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
3.2.1. Tổ chức bộ máy quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
3.2.2. Thực trạng ban hành các chương trình, kế hoạch, văn bản đối với hàng giả, hàng kém chất lượng
3.2.3. Thực trạng tổ chức thực hiện về phòng, chống hàng giả, hàng kém chất lượng
3.2.4. Kiểm tra, thanh tra, giám sát nội bộ, giải quyết khiếu nại, tố cáo và xử lý vi phạm pháp luật đối với hàng giả, hàng kém chất lượng
3.2.5. Thành công và hạn chế của quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
3.2.5.1. Hạn chế và nguyên nhân
4. MỘT SỐ KIẾN NGHỊ, GIẢI PHÁP NÂNG CAO HIỆU QUẢ QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI HÀNG GIẢ, HÀNG KÉM CHẤT LƯỢNG TRÊN ĐỊA BÀN TỈNH VĨNH PHÚC
4.1. Phương hướng và mục tiêu nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
4.2. Phương hướng trong quản lý nhằm nâng cao hiệu quả quản lý đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
4.3. Mục tiêu nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
4.4. Giải pháp nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
4.4.1. Hoàn thiện tổ chức bộ máy quản lý nhà nước đối với hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
4.4.2. Nâng cao hiệu quả việc xây dựng và chỉ đạo thực hiện các chương trình, kế hoạch, văn bản về phòng chống hàng giả, hàng kém chất lượng trên địa bàn tỉnh Vĩnh Phúc
4.4.3. Nâng cao chất lượng nguồn nhân lực, cơ sở vật chất phục vụ thực hiện công tác quản lý đối với hàng giả, hàng kém chất lượng
4.4.4. Tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến, giáo dục pháp luật
4.4.5. Hoàn thiện cơ chế phối hợp về phòng, chống hàng giả, hàng kém chất lượng
4.4.6. Nâng cao nhận thức của người tiêu dùng và doanh nghiệp trong việc bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình
4.4.7. Nâng cao hiệu quả kiểm tra, kiểm soát và xử lý vi phạm
4.4.8. Kiến nghị đối với Chính Phủ, Bộ, ngành trung ương
4.4.9. Kiến nghị đối với tỉnh Vĩnh Phúc
TÀI LIỆU THAM KHẢO