Tổng quan nghiên cứu
Theo Tổng điều tra dân số và nhà ở năm 2009, dân tộc Nùng có khoảng 968.800 người, đứng thứ 7 trong số 54 dân tộc ở Việt Nam. Người Nùng sinh sống chủ yếu tại các tỉnh miền núi phía Bắc như Lạng Sơn, Cao Bằng, Bắc Giang, Hà Giang, Thái Nguyên, với tập trung đông nhất tại xã Tràng Phái, huyện Văn Quan, tỉnh Lạng Sơn. Đây là vùng đất có địa hình đồi núi, ruộng bậc thang, với đời sống chủ yếu dựa vào nông nghiệp và khai thác tài nguyên rừng. Trong bối cảnh hiện đại hóa và sự mai một của các giá trị truyền thống, việc bảo tồn tiếng Nùng và vốn kinh nghiệm thuốc thang cổ truyền của người Nùng trở nên cấp thiết.
Luận văn tập trung nghiên cứu các từ ngữ chỉ bệnh tật và thuốc thang cổ truyền trong tiếng Nùng, nhằm làm rõ đặc điểm từ vựng - ngữ nghĩa và phản ánh nét văn hóa đặc sắc của dân tộc Nùng. Phạm vi nghiên cứu giới hạn tại xã Tràng Phái, huyện Văn Quan, tỉnh Lạng Sơn, với tư liệu thu thập chủ yếu từ lời nói và thực tiễn sinh hoạt của người dân địa phương. Mục tiêu cụ thể là phân tích hình thức và ngữ nghĩa của các từ ngữ liên quan đến bệnh tật và thuốc thang cổ truyền, góp phần bảo tồn ngôn ngữ và văn hóa dân tộc, đồng thời làm nền tảng cho việc biên soạn bách khoa thư về sức khỏe cộng đồng và thuốc thang cổ truyền của người Nùng.
Nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc duy trì bản sắc văn hóa, nâng cao nhận thức về y học cổ truyền và phát triển ngôn ngữ dân tộc thiểu số, đồng thời cung cấp dữ liệu khoa học cho các ngành ngôn ngữ học, văn hóa học và y học cổ truyền.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Luận văn dựa trên lý thuyết trường từ vựng - ngữ nghĩa, một hướng nghiên cứu ngôn ngữ học hiện đại nhằm khảo sát từ vựng một cách hệ thống. Lý thuyết này phân tích mối quan hệ ngữ nghĩa giữa các từ trong một trường nghĩa, giúp nhận diện các nhóm từ có liên quan về mặt ý nghĩa. Theo Đỗ Hữu Châu và Nguyễn Thiện Giáp, trường nghĩa được chia thành các loại như trường nghĩa ngang (tuyến tính), trường nghĩa dọc (trực tuyến), trong đó có trường biểu vật, trường biểu niệm và trường liên tưởng.
Ngoài ra, luận văn vận dụng các khái niệm cơ bản về từ và ngữ, bao gồm phân loại từ theo hình thức (đơn âm tiết, đa âm tiết) và chức năng ngữ pháp (danh từ, động từ, tính từ), cũng như các phương thức cấu tạo từ như từ hóa hình vị, ghép và láy. Lý thuyết về nghĩa từ vựng, nghĩa biểu vật, nghĩa biểu niệm và nghĩa biểu thái cũng được sử dụng để phân tích sâu sắc các từ ngữ chỉ bệnh tật và thuốc thang cổ truyền.
Mối quan hệ giữa ngôn ngữ và văn hóa được xem xét như một cơ sở để hiểu cách thức từ ngữ phản ánh quan niệm, tri thức và lối sống của người Nùng. Văn hóa được định nghĩa là tổng thể các giá trị vật chất và tinh thần do con người sáng tạo và tích lũy, trong đó ngôn ngữ vừa là sản phẩm vừa là phương tiện lưu giữ và phát triển văn hóa.
Phương pháp nghiên cứu
Luận văn sử dụng phương pháp ngôn ngữ học điền dã để thu thập dữ liệu từ người Nùng tại xã Tràng Phái, huyện Văn Quan, tỉnh Lạng Sơn. Cỡ mẫu nghiên cứu bao gồm khoảng vài trăm người dân địa phương, được lựa chọn theo phương pháp chọn mẫu thuận tiện và có chủ đích nhằm đảm bảo tính đại diện cho cộng đồng người Nùng tại địa phương.
Dữ liệu thu thập gồm các từ ngữ chỉ bệnh tật và thuốc thang cổ truyền được ghi chép trực tiếp qua phỏng vấn, quan sát và ghi âm. Phương pháp thống kê - phân loại được áp dụng để phân tích hình thức từ (đơn âm tiết, đa âm tiết) và phân loại ngữ nghĩa theo các nhóm bệnh và loại thuốc. Phân tích miêu tả được sử dụng để trình bày đặc điểm hình thức và ngữ nghĩa của từ ngữ, đồng thời liên hệ với các yếu tố văn hóa và y học cổ truyền.
Timeline nghiên cứu kéo dài khoảng 12 tháng, bao gồm các giai đoạn: chuẩn bị và khảo sát thực địa (3 tháng), thu thập và xử lý dữ liệu (5 tháng), phân tích và viết báo cáo (4 tháng). Luận văn cũng tham khảo các tài liệu ngôn ngữ học, văn hóa học và y học cổ truyền để bổ sung cơ sở lý luận và so sánh kết quả.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
- Đặc điểm hình thức từ ngữ chỉ bệnh tật và thuốc thang cổ truyền: Các từ ngữ trong tiếng Nùng có hình thức đa dạng, gồm từ đơn âm tiết (chiếm khoảng 30%), từ hai âm tiết (khoảng 45%), từ ba âm tiết trở lên chiếm phần còn lại. Ví dụ, từ đơn âm tiết thường chỉ các bệnh phổ biến như đau, sốt; từ đa âm tiết thường biểu thị các bệnh phức tạp hoặc tên các vị thuốc. 
- Phân loại ngữ nghĩa các từ chỉ bệnh tật: Từ ngữ được phân thành các nhóm bệnh ngoại thương, bệnh ngũ quan, bệnh phần mềm, bệnh nội thương, bệnh lục phủ ngũ tạng, bệnh thần kinh và bệnh xương khớp. Trong đó, nhóm bệnh ngoại thương chiếm khoảng 25% số từ thu thập, nhóm bệnh nội thương chiếm 20%, các nhóm còn lại phân bố đều. 
- Phân loại từ ngữ chỉ thuốc thang cổ truyền: Thuốc được chia thành thuốc chữa bệnh, thuốc bổ, thuốc chữa các bệnh xương khớp, thuốc chữa các bệnh ngũ quan, ngoài da, giải nhiệt, thuốc chữa các bệnh tâm thần, thần kinh, thuốc chữa các bệnh sinh sản, thuốc chữa rắn cắn, ong đốt. Từ ngữ chỉ thuốc bổ chiếm khoảng 15% tổng số từ, phản ánh nhu cầu chăm sóc sức khỏe toàn diện của người Nùng. 
- Mối liên hệ giữa từ ngữ và văn hóa y học cổ truyền: Các từ ngữ không chỉ mang ý nghĩa y học mà còn phản ánh quan niệm về sức khỏe, bệnh tật và phương pháp chữa trị truyền thống của người Nùng. Ví dụ, nhiều từ chỉ bệnh tật liên quan đến các yếu tố thiên nhiên và tâm linh, thể hiện sự hòa hợp giữa con người và môi trường. 
Thảo luận kết quả
Kết quả cho thấy tiếng Nùng có hệ thống từ vựng phong phú và đa dạng về bệnh tật và thuốc thang cổ truyền, phản ánh sự phát triển lâu dài của y học dân gian trong cộng đồng. Tỷ lệ từ đơn âm tiết và đa âm tiết phù hợp với đặc điểm ngôn ngữ đơn lập của tiếng Nùng, đồng thời cho thấy sự phong phú trong cách biểu đạt các khái niệm y học.
Phân loại ngữ nghĩa cho thấy sự phân biệt rõ ràng giữa các nhóm bệnh và loại thuốc, phù hợp với các phân loại y học cổ truyền phổ biến. So sánh với các nghiên cứu về tiếng Việt và các dân tộc thiểu số khác, kết quả này khẳng định tính đặc thù và giá trị văn hóa của tiếng Nùng trong lĩnh vực y học cổ truyền.
Việc từ ngữ phản ánh quan niệm văn hóa về bệnh tật và chữa trị cho thấy ngôn ngữ không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là kho tàng tri thức truyền thống, góp phần bảo tồn và phát triển văn hóa dân tộc. Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ phân bố tần suất từ theo số âm tiết và bảng phân loại từ ngữ theo nhóm bệnh và loại thuốc để minh họa rõ nét hơn.
Đề xuất và khuyến nghị
- Xây dựng tài liệu từ điển chuyên ngành về bệnh tật và thuốc thang cổ truyền tiếng Nùng: Tập hợp và hệ thống hóa các từ ngữ đã thu thập, biên soạn thành từ điển phục vụ nghiên cứu và bảo tồn ngôn ngữ. Thời gian thực hiện dự kiến 12-18 tháng, do các cơ quan nghiên cứu ngôn ngữ và văn hóa dân tộc chủ trì. 
- Tổ chức các lớp đào tạo, truyền dạy y học cổ truyền và tiếng Nùng cho cộng đồng: Nâng cao nhận thức và kỹ năng sử dụng thuốc thang cổ truyền, đồng thời bảo tồn tiếng mẹ đẻ. Thời gian triển khai trong 2 năm, phối hợp giữa các trung tâm y tế và văn hóa địa phương. 
- Phát triển các chương trình nghiên cứu liên ngành về ngôn ngữ, văn hóa và y học cổ truyền của người Nùng: Khuyến khích các trường đại học và viện nghiên cứu phối hợp thực hiện để khai thác sâu hơn các giá trị văn hóa và khoa học. Kế hoạch dài hạn từ 3-5 năm. 
- Hỗ trợ bảo tồn và phát triển nguồn dược liệu truyền thống tại địa phương: Bảo vệ môi trường sinh thái và phát triển bền vững nguồn thuốc thang cổ truyền, góp phần nâng cao sức khỏe cộng đồng. Chủ thể thực hiện là các cơ quan quản lý nông lâm nghiệp và y tế địa phương, thời gian 5 năm. 
Đối tượng nên tham khảo luận văn
- Nhà nghiên cứu ngôn ngữ học và văn hóa dân tộc thiểu số: Luận văn cung cấp dữ liệu phong phú về từ vựng và ngữ nghĩa tiếng Nùng, giúp hiểu sâu sắc mối quan hệ giữa ngôn ngữ và văn hóa trong cộng đồng dân tộc thiểu số. 
- Chuyên gia y học cổ truyền và dược liệu: Tài liệu về thuốc thang cổ truyền và cách gọi tên bệnh tật trong tiếng Nùng hỗ trợ nghiên cứu và phát triển y học dân gian, góp phần bảo tồn tri thức y học truyền thống. 
- Cán bộ quản lý văn hóa và giáo dục địa phương: Thông tin trong luận văn giúp xây dựng các chương trình bảo tồn ngôn ngữ và văn hóa dân tộc, đồng thời nâng cao nhận thức cộng đồng về giá trị truyền thống. 
- Sinh viên và học viên cao học ngành ngôn ngữ học, văn hóa học, y học cổ truyền: Luận văn là tài liệu tham khảo hữu ích cho việc học tập, nghiên cứu chuyên sâu về ngôn ngữ dân tộc thiểu số và y học truyền thống. 
Câu hỏi thường gặp
- Tại sao cần nghiên cứu từ ngữ chỉ bệnh tật và thuốc thang cổ truyền trong tiếng Nùng? 
 Nghiên cứu giúp bảo tồn ngôn ngữ và văn hóa dân tộc Nùng, đồng thời lưu giữ tri thức y học cổ truyền quý báu, góp phần phát triển y học dân gian và nâng cao sức khỏe cộng đồng.
- Phương pháp thu thập dữ liệu trong nghiên cứu này là gì? 
 Dữ liệu được thu thập qua phương pháp ngôn ngữ học điền dã, phỏng vấn trực tiếp người dân địa phương, kết hợp quan sát và ghi âm, đảm bảo tính chính xác và đa dạng của tư liệu.
- Các từ ngữ chỉ bệnh tật trong tiếng Nùng có đặc điểm gì nổi bật? 
 Từ ngữ có hình thức đa dạng, gồm đơn âm tiết và đa âm tiết, phân loại rõ ràng theo nhóm bệnh như ngoại thương, nội thương, thần kinh, xương khớp, phản ánh quan niệm y học truyền thống của người Nùng.
- Thuốc thang cổ truyền của người Nùng có điểm gì đặc biệt? 
 Thuốc có nguồn gốc hoàn toàn tự nhiên, gồm nhiều loại thuốc chữa bệnh và thuốc bổ, được phối hợp theo nguyên tắc y học cổ truyền, phản ánh sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên trong văn hóa Nùng.
- Luận văn có thể ứng dụng như thế nào trong thực tiễn? 
 Kết quả nghiên cứu hỗ trợ biên soạn từ điển, phát triển chương trình đào tạo y học cổ truyền, bảo tồn ngôn ngữ và văn hóa dân tộc, đồng thời góp phần phát triển y học cộng đồng tại các vùng dân tộc thiểu số.
Kết luận
- Luận văn đã làm rõ đặc điểm hình thức và ngữ nghĩa của các từ ngữ chỉ bệnh tật và thuốc thang cổ truyền trong tiếng Nùng, góp phần làm sáng tỏ mối quan hệ giữa ngôn ngữ và văn hóa y học dân gian.
- Dữ liệu thu thập tại xã Tràng Phái, huyện Văn Quan, tỉnh Lạng Sơn phản ánh sự đa dạng và phong phú của vốn từ vựng y học truyền thống của người Nùng.
- Nghiên cứu góp phần bảo tồn tiếng Nùng và tri thức thuốc thang cổ truyền, đồng thời làm nền tảng cho các công trình nghiên cứu và ứng dụng thực tiễn trong y học cổ truyền và văn hóa dân tộc.
- Đề xuất các giải pháp cụ thể nhằm phát triển tài liệu từ điển, đào tạo cộng đồng và bảo tồn nguồn dược liệu truyền thống.
- Các bước tiếp theo bao gồm triển khai biên soạn từ điển, tổ chức đào tạo và nghiên cứu liên ngành, nhằm phát huy giá trị nghiên cứu và bảo vệ di sản văn hóa y học của người Nùng.
Quý độc giả và các nhà nghiên cứu quan tâm có thể liên hệ với các cơ sở nghiên cứu ngôn ngữ và văn hóa dân tộc để tiếp cận tài liệu chi tiết và tham gia các dự án bảo tồn, phát triển ngôn ngữ và y học cổ truyền dân tộc thiểu số.
