I. Khái quát về hoạt động tiếp công dân của UBND phường
Luận văn thạc sĩ luật học "Hoạt động tiếp công dân của Ủy ban nhân dân phường trên địa bàn quận Hai Bà Trưng, thành phố Hà Nội" của tác giả Lê Thị Thu Phương, dưới sự hướng dẫn của PGS.TS Bùi Thị Đào, đã đi sâu phân tích hoạt động tiếp công dân, một nhiệm vụ quan trọng của nhà nước, đặc biệt ở cấp cơ sở là UBND phường. Luận văn khẳng định tầm quan trọng của hoạt động này trong việc củng cố mối quan hệ giữa Đảng, Nhà nước với nhân dân, thể hiện phương châm "dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra". Thông qua tiếp công dân, chính quyền có thể lắng nghe, tiếp nhận ý kiến, kiến nghị, phản ánh của người dân, từ đó kịp thời giải quyết các vấn đề vướng mắc, đồng thời nắm bắt thông tin, điều chỉnh chính sách phù hợp với thực tiễn. Luận văn cũng đưa ra khái niệm “tiếp công dân” dựa trên Luật Tiếp công dân 2013: “là việc cơ quan, tổ chức, đơn vị, cá nhân quy định tại Điều 4 Luật này đón tiếp để lắng nghe, tiếp nhận khiếu nại, tố cáo, kiến nghị, phản ánh của công dân, giải thích hướng dẫn cho công dân về việc thực hiện khiếu nại, tố cáo, kiến nghị, phản ánh đúng theo quy định pháp luật”. Tác giả nhấn mạnh vai trò của UBND phường trong việc tổ chức đón tiếp, lắng nghe, tiếp nhận và hướng dẫn người dân thực hiện quyền khiếu nại, tố cáo theo đúng pháp luật. Hoạt động này được thực hiện bởi Chủ tịch UBND phường hoặc công chức được phân công, bao gồm việc sắp xếp cơ sở vật chất, bố trí nhân lực, sắp xếp thời gian tiếp công dân một cách hợp lý. Luận văn cũng đề cập đến các hình thức tiếp công dân như tiếp công dân thường xuyên, định kỳ và đột xuất.
II. Thực trạng hoạt động tiếp công dân tại UBND phường trên địa bàn quận Hai Bà Trưng
Luận văn đã khảo sát thực trạng hoạt động tiếp công dân tại các UBND phường trên địa bàn quận Hai Bà Trưng, Hà Nội từ năm 2015 đến 2020. Mặc dù luận văn không cung cấp số liệu thống kê cụ thể trong phần trích dẫn này, nhưng có thể suy ra rằng tác giả đã tiến hành nghiên cứu thực tiễn để đánh giá tình hình thực hiện pháp luật về tiếp công dân. Dựa trên những nghiên cứu trước đó được đề cập trong luận văn, có thể thấy công tác tiếp công dân đã được quan tâm, tuy nhiên vẫn còn tồn tại một số hạn chế như: việc giải quyết đơn thư khiếu nại còn chậm, chưa triệt để, vẫn còn hiện tượng đùn đẩy trách nhiệm, trình độ chuyên môn của cán bộ tiếp dân chưa cao, công tác tuyên truyền, phổ biến pháp luật chưa hiệu quả. Những hạn chế này dẫn đến tình trạng khiếu kiện vượt cấp còn nhiều, gây khó khăn cho người dân và ảnh hưởng đến uy tín của chính quyền. Việc tác giả lựa chọn địa bàn quận Hai Bà Trưng làm đối tượng nghiên cứu cho thấy mong muốn tìm hiểu sâu hơn về thực tiễn hoạt động tiếp công dân tại một khu vực cụ thể, từ đó rút ra những bài học kinh nghiệm cho các địa phương khác.
III. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu
Luận văn được xây dựng dựa trên cơ sở lý luận của Chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về nhà nước và pháp luật, các chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước. Tác giả sử dụng các phương pháp nghiên cứu như phân tích, tổng hợp và thống kê để phân tích các quy định pháp luật về tiếp công dân, đánh giá thực trạng hoạt động tiếp công dân tại các UBND phường và đề xuất các giải pháp nâng cao chất lượng hoạt động này. Việc sử dụng kết hợp các phương pháp nghiên cứu này giúp luận văn tiếp cận vấn đề một cách khoa học, toàn diện và khách quan. Tác giả cũng tham khảo nhiều nguồn tài liệu, bao gồm các công trình nghiên cứu, sách, báo, tạp chí chuyên ngành để làm rõ hơn về vấn đề nghiên cứu. Điều này cho thấy sự nghiêm túc và công phu trong quá trình thực hiện luận văn.
IV. Đánh giá chung và ý nghĩa của luận văn
Luận văn mang ý nghĩa cả về lý luận và thực tiễn. Về mặt lý luận, luận văn góp phần làm rõ hơn cơ sở lý luận và pháp lý về hoạt động tiếp công dân, đồng thời bổ sung vào kho tàng kiến thức về lĩnh vực này. Về mặt thực tiễn, luận văn cung cấp cái nhìn tổng quan về thực trạng hoạt động tiếp công dân tại các UBND phường trên địa bàn quận Hai Bà Trưng, từ đó đề xuất các phương hướng và giải pháp nhằm nâng cao chất lượng hoạt động này. Mặc dù phần trích dẫn không cung cấp chi tiết về các giải pháp được đề xuất, nhưng có thể dự đoán rằng tác giả sẽ tập trung vào việc hoàn thiện hệ thống pháp luật, nâng cao năng lực cán bộ tiếp dân, tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến pháp luật, và xây dựng cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động tiếp công dân. Nhìn chung, luận văn là một công trình nghiên cứu có giá trị, góp phần nâng cao hiệu quả hoạt động tiếp công dân, củng cố niềm tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước.