I. Tổng quan về Đái tháo đường và Công tác xã hội
Đái tháo đường (ĐTĐ) là một bệnh mạn tính ngày càng phổ biến, gây ra nhiều biến chứng nguy hiểm nếu không được kiểm soát tốt. Theo tài liệu, tỷ lệ mắc ĐTĐ đang gia tăng trên toàn cầu, đặt ra thách thức lớn cho hệ thống y tế. Tại Việt Nam, số lượng người mắc ĐTĐ cũng không ngừng tăng, đòi hỏi sự quan tâm và can thiệp kịp thời.
Công tác xã hội (CTXH) đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ người bệnh ĐTĐ, giúp họ hiểu rõ về bệnh, tuân thủ điều trị và cải thiện chất lượng cuộc sống. CTXH nhóm là một phương pháp hiệu quả, tạo môi trường chia sẻ kinh nghiệm, kiến thức và hỗ trợ lẫn nhau giữa các bệnh nhân. Tuy nhiên, việc áp dụng CTXH nhóm cho người bệnh ĐTĐ tại Việt Nam vẫn còn nhiều hạn chế, đặc biệt là ở các bệnh viện tuyến tỉnh và huyện. Luận văn này tập trung vào việc nghiên cứu thực trạng CTXH nhóm với người bệnh ĐTĐ điều trị nội trú tại Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp, từ đó đề xuất các giải pháp nâng cao hiệu quả hoạt động.
II. Thực trạng Công tác xã hội nhóm với người bệnh ĐTĐ tại Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc
Luận văn đã khảo sát 101 người bệnh ĐTĐ điều trị nội trú tại Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc để đánh giá thực trạng CTXH nhóm. Kết quả cho thấy hoạt động CTXH nhóm tại bệnh viện còn hạn chế, chủ yếu tập trung vào hỗ trợ thủ tục hành chính. Việc hỗ trợ tâm lý, chia sẻ kinh nghiệm và kiến thức về bệnh còn chưa được chú trọng. "Hầu như chưa có bệnh viện tuyến tỉnh và huyện nào thực hiện hỗ trợ người bệnh về mặt tâm lý hay can thiệp CTXH để giúp người bệnh cải thiện tình trạng sức khỏe của mình." Điều này cho thấy sự cần thiết phải phát triển và hoàn thiện các hoạt động CTXH nhóm để đáp ứng nhu cầu của người bệnh ĐTĐ.
III. Các yếu tố ảnh hưởng và Mô hình can thiệp CTXH nhóm
Luận văn phân tích các yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả CTXH nhóm, bao gồm yếu tố chủ quan (như kiến thức, thái độ, hành vi của người bệnh) và yếu tố khách quan (như nguồn lực, cơ sở vật chất, chính sách hỗ trợ). "Nghiên cứu này nếu chúng ta can thiệp trợ giúp người bệnh ĐTĐ nâng cao khả năng nhận thức về bệnh ĐTĐ vai trò của dinh dưỡng và luyện tập trong bệnh điều trị bệnh ĐTĐ hiệu quả hơn." Từ đó, luận văn đề xuất mô hình can thiệp CTXH nhóm gồm các giai đoạn: thành lập nhóm, hoạt động nhóm, can thiệp và lượng giá. Mô hình này tập trung vào việc cung cấp kiến thức về bệnh, kỹ năng tự chăm sóc, hỗ trợ tâm lý và tạo môi trường chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau giữa các thành viên trong nhóm. Việc áp dụng mô hình này được kỳ vọng sẽ mang lại hiệu quả tích cực trong việc hỗ trợ người bệnh ĐTĐ.
IV. Đánh giá và Đề xuất
Luận văn đánh giá kết quả thực nghiệm mô hình CTXH nhóm và cho thấy sự cải thiện về kiến thức, thái độ và hành vi tự chăm sóc của người bệnh ĐTĐ. "Cho thấy công tác tư vấn, hướng dẫn người bệnh đạt hiệu quả, người bệnh ĐTĐ có nhu cầu và quan tâm đến cách tự chăm sóc bản thân." Tuy nhiên, để mô hình được triển khai rộng rãi và đạt hiệu quả cao hơn, cần có sự hỗ trợ từ phía bệnh viện, các ban ngành liên quan và cộng đồng. Luận văn đề xuất một số biện pháp như: đào tạo nhân viên CTXH, tăng cường cơ sở vật chất, xây dựng chính sách hỗ trợ và tuyên truyền nâng cao nhận thức của cộng đồng về bệnh ĐTĐ và vai trò của CTXH. Những đề xuất này có giá trị thực tiễn cao, góp phần nâng cao chất lượng chăm sóc và hỗ trợ người bệnh ĐTĐ tại Bệnh viện Đa khoa Sa Đéc và các cơ sở y tế khác.