Trường đại học
Đại học Y Dược Thành phố Hồ Chí MinhChuyên ngành
Y họcNgười đăng
Ẩn danhThể loại
luận án tiến sĩ2018
Phí lưu trữ
30.000 VNĐMục lục chi tiết
Tóm tắt
Bệnh viêm gan C (HCV) là một vấn đề sức khỏe toàn cầu, gây ra xơ gan và ung thư gan. Năm 2015, WHO ước tính có 71 triệu người nhiễm HCV mạn tính. SNP của IL28B, genotype HCV, và đột biến vùng core HCV là ba yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến hiệu quả điều trị. SNP rs12979860 của IL28B liên quan đến đáp ứng điều trị với phác đồ Interferon-Ribavirin. Đột biến vùng core HCV cũng ảnh hưởng đến kết quả điều trị và biến chứng ung thư gan. Nghiên cứu này nhằm xác định mối liên hệ giữa ba yếu tố trên ở bệnh nhân HCV mạn tính tại Trà Vinh.
SNP IL28B là một biến thể di truyền quan trọng ảnh hưởng đến đáp ứng điều trị HCV. Bệnh nhân có kiểu gen tốt của SNP rs12979860 có tỷ lệ đáp ứng virút bền vững (SVR) cao hơn gấp đôi so với kiểu gen xấu. Nghiên cứu này tập trung vào việc phân tích SNP IL28B và mối liên hệ của nó với genotype HCV và đột biến vùng core HCV.
Genotype HCV là yếu tố quyết định chính trong việc lựa chọn phác đồ điều trị. Các genotype khác nhau có đáp ứng khác nhau với Interferon. Nghiên cứu này xác định tỷ lệ các genotype HCV phổ biến ở bệnh nhân HCV mạn tính tại Trà Vinh và mối liên hệ của chúng với SNP IL28B và đột biến vùng core HCV.
Nghiên cứu sử dụng các kỹ thuật phân tích gen tiên tiến để xác định SNP IL28B, genotype HCV, và đột biến vùng core HCV. Các mẫu máu được thu thập từ bệnh nhân HCV mạn tính tại Trà Vinh. Kỹ thuật PCR và giải trình tự gen được áp dụng để phân tích các biến thể di truyền. Kết quả được so sánh với các nghiên cứu trước đây để đánh giá sự khác biệt về tỷ lệ genotype HCV và đột biến vùng core HCV.
Phân tích SNP được thực hiện bằng kỹ thuật Real-time PCR để xác định SNP rs12979860 của IL28B. Kết quả cho thấy sự phân bố của các kiểu gen CC, CT, và TT trong quần thể nghiên cứu. Kiểu gen CC có liên quan đến đáp ứng điều trị tốt hơn so với CT và TT.
Genotype HCV được xác định bằng giải trình tự vùng core và NS5B. Đột biến vùng core HCV được phân tích để đánh giá ảnh hưởng của chúng đến hiệu quả điều trị. Kết quả cho thấy sự hiện diện của các đột biến như R70Q và L91M, có liên quan đến đáp ứng kém với Interferon.
Nghiên cứu xác định tỷ lệ genotype HCV phổ biến là genotype 1 và 6. SNP rs12979860 của IL28B có liên quan đáng kể đến đáp ứng điều trị. Đột biến vùng core HCV cũng ảnh hưởng đến kết quả điều trị và tiên lượng bệnh. Kết quả này cung cấp cơ sở khoa học để tối ưu hóa phác đồ điều trị HCV tại Việt Nam.
Kết quả cho thấy bệnh nhân có genotype HCV 1 và kiểu gen CC của SNP IL28B có tỷ lệ SVR cao hơn. Điều này khẳng định vai trò của SNP IL28B trong việc dự đoán đáp ứng điều trị HCV.
Đột biến vùng core HCV như R70Q và L91M có liên quan đến đáp ứng kém với Interferon. Nghiên cứu này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phân tích đột biến vùng core HCV trong tiên lượng bệnh và điều trị.
Nghiên cứu này cung cấp hiểu biết sâu sắc về mối liên hệ giữa SNP IL28B, genotype HCV, và đột biến vùng core HCV. Kết quả có ý nghĩa quan trọng trong việc cá nhân hóa phác đồ điều trị HCV, đặc biệt là ở bệnh nhân có genotype HCV 1 và 6. Nghiên cứu cũng góp phần vào việc phát triển các chiến lược điều trị hiệu quả hơn cho bệnh nhân HCV mạn tính tại Việt Nam.
Kết quả nghiên cứu có thể được áp dụng để dự đoán đáp ứng điều trị và lựa chọn phác đồ phù hợp cho bệnh nhân HCV. SNP IL28B và đột biến vùng core HCV có thể trở thành các chỉ dấu sinh học quan trọng trong điều trị HCV.
Cần thêm các nghiên cứu quy mô lớn để xác nhận kết quả và mở rộng hiểu biết về mối liên hệ giữa các yếu tố di truyền và hiệu quả điều trị HCV. Nghiên cứu cũng nên tập trung vào việc phát triển các phương pháp điều trị mới dựa trên các biến thể di truyền.
Bạn đang xem trước tài liệu:
Luận án tiến sĩ mối liên quan giữa snp của il28b với genotype và đột biến vùng core của hcv
Luận án tiến sĩ "Mối liên hệ giữa SNP của IL28B với genotype và đột biến vùng core của HCV" tập trung nghiên cứu mối quan hệ giữa đa hình nucleotide đơn (SNP) của gen IL28B với kiểu gen và đột biến vùng core của virus viêm gan C (HCV). Nghiên cứu này cung cấp cái nhìn sâu sắc về cơ chế di truyền ảnh hưởng đến tiến triển bệnh và đáp ứng điều trị ở bệnh nhân nhiễm HCV, từ đó mở ra hướng tiếp cận mới trong chẩn đoán và điều trị bệnh. Độc giả sẽ hiểu rõ hơn về vai trò của các yếu tố di truyền trong bệnh lý viêm gan, đồng thời có cơ sở để áp dụng vào thực tiễn lâm sàng.
Để mở rộng kiến thức về chủ đề này, bạn có thể tham khảo Luận văn thạc sĩ sinh học xác định kiểu gen của virus gây viêm gan siêu vi B HBV, nghiên cứu mối liên quan giữa kiểu gen HBV và đặc điểm lâm sàng. Ngoài ra, Luận án tiến sĩ nghiên cứu sự biến đổi của super oxidase dimutase glutathion peroxidase cung cấp thông tin về các yếu tố oxy hóa ở bệnh nhân viêm gan B mạn tính. Cuối cùng, Luận án tiến sĩ nghiên cứu đột biến và đa hình di truyền trên gen mã hóa yếu tố IX là tài liệu hữu ích để hiểu sâu hơn về đột biến gen trong các bệnh lý di truyền. Mỗi liên kết là cơ hội để bạn khám phá thêm các góc nhìn chuyên sâu và bổ sung kiến thức liên quan.