I. Luận án thạc sĩ luật học
Luận án thạc sĩ luật học tập trung vào việc nghiên cứu và phân tích các vấn đề pháp lý liên quan đến giải quyết tranh chấp phát sinh từ hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế. Luận án này nhằm mục đích cung cấp một cái nhìn toàn diện về các hình thức giải quyết tranh chấp, bao gồm thương lượng, hoà giải, trọng tài và toà án. Nó cũng đưa ra các kiến nghị nhằm hoàn thiện hệ thống pháp luật Việt Nam để phù hợp với thông lệ quốc tế.
1.1. Mục đích nghiên cứu
Mục đích chính của luận án là phân tích các tranh chấp hợp đồng thường phát sinh trong hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế và đề xuất các giải pháp pháp lý hiệu quả. Luận án cũng nhằm giúp các thương nhân Việt Nam hiểu rõ hơn về các hình thức giải quyết tranh chấp, từ đó có thể lựa chọn phương thức phù hợp nhất khi xảy ra tranh chấp.
1.2. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận án là các tranh chấp hợp đồng phát sinh từ hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế giữa thương nhân Việt Nam và thương nhân nước ngoài. Phạm vi nghiên cứu tập trung vào các tranh chấp được giải quyết bởi các cơ quan tài phán kinh tế tại Việt Nam.
II. Giải quyết tranh chấp hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế
Giải quyết tranh chấp trong hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế là một vấn đề phức tạp, đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về luật học quốc tế và pháp lý hợp đồng. Luận án đề cập đến các hình thức giải quyết tranh chấp như thương lượng, hoà giải, trọng tài và toà án, đồng thời phân tích ưu nhược điểm của từng phương thức.
2.1. Thương lượng và hoà giải
Thương lượng và hoà giải là hai hình thức giải quyết tranh chấp được ưa chuộng do tính linh hoạt và chi phí thấp. Thương lượng thường được tiến hành trực tiếp giữa các bên, trong khi hoà giải có sự tham gia của bên thứ ba như chuyên gia pháp lý hoặc hoà giải viên. Luận án nhấn mạnh rằng, mặc dù hai hình thức này không mang tính ràng buộc pháp lý, nhưng chúng có thể giúp các bên đạt được giải pháp nhanh chóng và hiệu quả.
2.2. Trọng tài và toà án
Trọng tài và toà án là hai hình thức giải quyết tranh chấp mang tính ràng buộc pháp lý. Trọng tài thường được lựa chọn trong các tranh chấp quốc tế do tính bảo mật và linh hoạt. Toà án, mặt khác, là cơ quan có thẩm quyền cao nhất trong việc giải quyết tranh chấp, nhưng thường tốn kém và mất nhiều thời gian. Luận án phân tích các ưu điểm và hạn chế của từng hình thức, giúp các thương nhân có cái nhìn tổng quan khi lựa chọn phương thức giải quyết.
III. Tranh chấp hợp đồng và pháp lý hợp đồng
Tranh chấp hợp đồng thường phát sinh từ việc vi phạm các điều khoản trong hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế. Luận án phân tích các loại tranh chấp thường gặp, bao gồm tranh chấp về thời gian giao hàng, chất lượng hàng hoá, và nghĩa vụ thanh toán. Nó cũng đề cập đến các quy định pháp lý liên quan đến việc giải quyết tranh chấp, bao gồm Công ước Viên 1980 và Luật Thương mại Việt Nam.
3.1. Tranh chấp do bên bán vi phạm hợp đồng
Các tranh chấp thường phát sinh khi bên bán không giao hàng, giao hàng chậm, hoặc giao hàng không đúng quy cách. Luận án chỉ ra rằng, việc không giao hàng đúng thời hạn có thể dẫn đến việc huỷ hợp đồng và yêu cầu bồi thường thiệt hại. Các quy định pháp lý về thời hạn giao hàng và nghĩa vụ của bên bán cũng được phân tích chi tiết.
3.2. Tranh chấp do bên mua vi phạm hợp đồng
Tranh chấp cũng có thể phát sinh khi bên mua chậm nhận hàng hoặc không thanh toán đúng hạn. Luận án nhấn mạnh rằng, việc vi phạm nghĩa vụ thanh toán có thể dẫn đến các hậu quả pháp lý nghiêm trọng, bao gồm việc bên bán có quyền đòi bồi thường thiệt hại hoặc huỷ hợp đồng.
IV. Thực tiễn và kiến nghị
Luận án đưa ra các kiến nghị nhằm hoàn thiện hệ thống pháp luật Việt Nam trong việc giải quyết tranh chấp hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế. Các kiến nghị bao gồm việc cập nhật các quy định pháp lý để phù hợp với thông lệ quốc tế, tăng cường hiệu quả của các cơ quan tài phán, và nâng cao nhận thức của các thương nhân về pháp luật hợp đồng.
4.1. Hoàn thiện pháp luật
Luận án đề xuất việc cập nhật và hoàn thiện các quy định pháp luật liên quan đến hợp đồng mua bán hàng hoá quốc tế, đặc biệt là các quy định về thời hạn giao hàng, nghĩa vụ thanh toán, và các hình thức giải quyết tranh chấp. Điều này sẽ giúp các thương nhân Việt Nam tự tin hơn khi tham gia vào các giao dịch quốc tế.
4.2. Nâng cao hiệu quả của cơ quan tài phán
Luận án cũng đề xuất việc tăng cường hiệu quả của các cơ quan tài phán trong việc giải quyết tranh chấp hợp đồng. Điều này bao gồm việc đào tạo đội ngũ chuyên gia pháp lý, cải thiện quy trình tố tụng, và tăng cường hợp tác quốc tế trong lĩnh vực tài phán kinh tế.