Tổng quan nghiên cứu
Trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế, tiếng Anh ngày càng trở thành ngôn ngữ quan trọng trong giáo dục và giao tiếp tại Việt Nam. Tại Trường Đại học Lạc Hồng, sinh viên chuyên ngành tiếng Anh trình độ tiền trung cấp (pre-intermediate) gặp nhiều khó khăn trong việc phát triển kỹ năng nói, đặc biệt là các lỗi ngữ pháp phổ biến. Theo khảo sát với 30 sinh viên, các lỗi ngữ pháp như sai về sự hòa hợp chủ ngữ - động từ chiếm khoảng 40%, sai sử dụng thì chiếm 35%, lỗi về trật tự từ 15%, lỗi dùng mạo từ và giới từ mỗi loại chiếm khoảng 5%. Nghiên cứu nhằm mục tiêu xác định các lỗi ngữ pháp thường gặp trong kỹ năng nói của sinh viên, đồng thời phân tích nguyên nhân dẫn đến các lỗi này. Thời gian nghiên cứu tập trung vào năm học 2023-2024 tại Trường Đại học Lạc Hồng, tỉnh Đồng Nai. Kết quả nghiên cứu có ý nghĩa thiết thực trong việc nâng cao chất lượng giảng dạy tiếng Anh, giúp sinh viên cải thiện khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh một cách chính xác và tự tin hơn, góp phần nâng cao hiệu quả đào tạo ngoại ngữ trong bối cảnh hội nhập quốc tế.
Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu
Khung lý thuyết áp dụng
Nghiên cứu dựa trên Lý thuyết Phân tích lỗi (Error Analysis Theory) nhằm phân loại và hiểu rõ các lỗi ngữ pháp trong kỹ năng nói tiếng Anh của người học. Hai lý thuyết chính được áp dụng gồm:
- Lý thuyết Phân biệt lỗi và sai sót (Error vs. Mistake) của Corder (1967), phân biệt lỗi là sự sai lệch hệ thống do thiếu hiểu biết, còn sai sót là lỗi ngẫu nhiên có thể tự sửa.
- Lý thuyết về các loại lỗi ngữ pháp phổ biến như sai hòa hợp chủ ngữ - động từ, sai sử dụng thì, lỗi mạo từ, lỗi trật tự từ và lỗi giới từ, được tổng hợp từ các nghiên cứu của Ellis (1997), Larsen-Freeman (2000), Lightbown & Spada (2013).
Các khái niệm chính bao gồm: kỹ năng nói (speaking skills), lỗi ngữ pháp (grammatical errors), hòa hợp chủ ngữ - động từ (subject-verb agreement), sử dụng mạo từ (article usage), và sai trật tự từ (word order).
Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng phương pháp định lượng với cỡ mẫu 30 sinh viên năm nhất chuyên ngành tiếng Anh tại Trường Đại học Lạc Hồng, được chọn ngẫu nhiên từ hai lớp học. Dữ liệu được thu thập qua ba bài kiểm tra nói mô phỏng theo cấu trúc bài thi IELTS Speaking (phần 1 và phần 2) gồm: bài kiểm tra đầu vào (pre-test), bài kiểm tra giữa kỳ (ongoing test) và bài kiểm tra cuối kỳ (post-test). Ngoài ra, bảng câu hỏi khảo sát với thang đo Likert 5 mức được sử dụng để thu thập ý kiến về nguyên nhân gây ra lỗi ngữ pháp.
Phân tích dữ liệu bao gồm: thống kê tần suất và tỷ lệ các lỗi ngữ pháp trong từng bài kiểm tra, so sánh sự thay đổi qua các giai đoạn, và phân tích định tính từ bảng câu hỏi để xác định nguyên nhân. Quy trình phân tích đảm bảo độ tin cậy qua kiểm tra đồng thuận giữa các giám khảo (inter-rater reliability). Nghiên cứu tuân thủ các quy định đạo đức, bảo mật thông tin và quyền tự nguyện tham gia của người học.
Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Những phát hiện chính
- Lỗi hòa hợp chủ ngữ - động từ là lỗi phổ biến nhất, chiếm 40% trong pre-test, giảm còn 25% trong post-test, cho thấy sự cải thiện đáng kể sau quá trình can thiệp.
- Lỗi sử dụng thì chiếm 35% trong pre-test, tăng nhẹ lên 40% trong ongoing test và giảm còn 30% trong post-test, phản ánh sự khó khăn trong việc duy trì nhất quán về thì trong nói.
- Lỗi trật tự từ chiếm 15% trong pre-test, giảm xuống còn 8% trong post-test, cho thấy sự tiến bộ trong việc sắp xếp câu đúng cú pháp.
- Lỗi dùng mạo từ và giới từ chiếm tỷ lệ thấp hơn, lần lượt khoảng 5-14% và 4-6% qua các giai đoạn, nhưng vẫn cần chú trọng cải thiện.
Thảo luận kết quả
Nguyên nhân chính dẫn đến các lỗi ngữ pháp bao gồm: thiếu môi trường tiếp xúc tiếng Anh ngoài lớp học (được 83% người tham gia đồng ý), thiếu tài liệu giảng dạy phù hợp (77% đồng ý), khó khăn trong việc hiểu các quy tắc ngữ pháp, và thiếu cơ hội luyện tập nói. Kết quả này phù hợp với các nghiên cứu trước đây về ảnh hưởng của môi trường học tập và tài nguyên giảng dạy đến khả năng ngôn ngữ của người học.
Việc giảm tỷ lệ lỗi qua các bài kiểm tra cho thấy hiệu quả của phương pháp giảng dạy và luyện tập được áp dụng trong nghiên cứu, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cung cấp phản hồi kịp thời và thực hành có hướng dẫn. Biểu đồ so sánh tỷ lệ lỗi qua các giai đoạn có thể minh họa rõ sự tiến bộ của sinh viên, giúp giảng viên điều chỉnh phương pháp giảng dạy phù hợp hơn.
Đề xuất và khuyến nghị
- Tăng cường môi trường sử dụng tiếng Anh ngoài lớp học: Tổ chức các câu lạc bộ tiếng Anh, hoạt động giao tiếp thực tế nhằm nâng cao khả năng vận dụng ngữ pháp chính xác trong giao tiếp hàng ngày. Thời gian thực hiện: trong vòng 1 học kỳ; chủ thể: nhà trường và giảng viên.
- Cập nhật và bổ sung tài liệu giảng dạy phù hợp: Phát triển tài liệu tập trung vào các lỗi ngữ pháp phổ biến, kết hợp bài tập thực hành nói và phản hồi chi tiết. Thời gian: 6 tháng; chủ thể: bộ môn tiếng Anh.
- Tổ chức các buổi đào tạo nâng cao năng lực giảng dạy cho giáo viên: Tập huấn về phương pháp sửa lỗi ngữ pháp hiệu quả và kỹ thuật phản hồi tích cực. Thời gian: 3 tháng; chủ thể: phòng đào tạo và giảng viên.
- Khuyến khích sinh viên tự học và luyện tập qua công nghệ: Sử dụng các ứng dụng học tiếng Anh, phần mềm luyện nói có phản hồi ngữ pháp để tăng cường thực hành cá nhân. Thời gian: liên tục; chủ thể: sinh viên và nhà trường hỗ trợ kỹ thuật.
Đối tượng nên tham khảo luận văn
- Giảng viên tiếng Anh tại các trường đại học và cao đẳng: Nghiên cứu cung cấp dữ liệu thực tiễn và giải pháp giúp cải thiện phương pháp giảng dạy kỹ năng nói, đặc biệt trong việc sửa lỗi ngữ pháp.
- Sinh viên chuyên ngành tiếng Anh và các ngành liên quan: Giúp nhận diện lỗi phổ biến và hiểu nguyên nhân, từ đó chủ động cải thiện kỹ năng nói.
- Nhà quản lý giáo dục và phát triển chương trình đào tạo: Tham khảo để thiết kế chương trình học và tài liệu phù hợp với trình độ và nhu cầu của người học.
- Các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực ngôn ngữ học ứng dụng và giáo dục ngoại ngữ: Cung cấp cơ sở dữ liệu và khung lý thuyết để phát triển các nghiên cứu tiếp theo về lỗi ngữ pháp và kỹ năng nói.
Câu hỏi thường gặp
Lỗi ngữ pháp nào phổ biến nhất trong kỹ năng nói của sinh viên EFL?
Lỗi hòa hợp chủ ngữ - động từ chiếm tỷ lệ cao nhất, khoảng 40% trong bài kiểm tra đầu vào, do sinh viên chưa nắm vững quy tắc và bị ảnh hưởng từ ngôn ngữ mẹ đẻ.Nguyên nhân chính gây ra các lỗi ngữ pháp trong nói là gì?
Thiếu môi trường tiếp xúc tiếng Anh thực tế và tài liệu giảng dạy chưa phù hợp là hai nguyên nhân hàng đầu, theo khảo sát với hơn 80% sinh viên đồng ý.Phương pháp nào hiệu quả để giảm lỗi ngữ pháp trong kỹ năng nói?
Kết hợp luyện tập nói theo chủ đề, phản hồi kịp thời và sử dụng tài liệu tập trung vào lỗi phổ biến giúp cải thiện đáng kể khả năng ngữ pháp.Làm thế nào để sinh viên tự cải thiện lỗi ngữ pháp khi nói?
Sinh viên nên tích cực tham gia các hoạt động giao tiếp tiếng Anh, sử dụng ứng dụng học tập có phản hồi ngữ pháp và luyện tập thường xuyên.Nghiên cứu có áp dụng được cho các trình độ khác ngoài pre-intermediate không?
Mặc dù tập trung vào trình độ tiền trung cấp, các phát hiện về lỗi ngữ pháp và nguyên nhân có thể tham khảo để điều chỉnh phù hợp với các trình độ khác.
Kết luận
- Xác định rõ các lỗi ngữ pháp phổ biến trong kỹ năng nói của sinh viên EFL pre-intermediate tại Trường Đại học Lạc Hồng, với lỗi hòa hợp chủ ngữ - động từ và sai sử dụng thì chiếm tỷ lệ cao nhất.
- Phân tích nguyên nhân chủ yếu gồm thiếu môi trường tiếp xúc tiếng Anh và tài liệu giảng dạy chưa đầy đủ.
- Kết quả kiểm tra qua các giai đoạn cho thấy sự cải thiện rõ rệt sau khi áp dụng các biện pháp can thiệp.
- Đề xuất các giải pháp thiết thực nhằm nâng cao chất lượng giảng dạy và tạo điều kiện luyện tập cho sinh viên.
- Khuyến nghị các nhà giáo dục và sinh viên áp dụng kết quả nghiên cứu để nâng cao hiệu quả học tập và giảng dạy tiếng Anh.
Hành động tiếp theo: Các giảng viên và nhà quản lý giáo dục nên triển khai các giải pháp đề xuất trong vòng 1 học kỳ tới để đánh giá hiệu quả thực tiễn. Sinh viên được khuyến khích tham gia tích cực vào các hoạt động giao tiếp tiếng Anh nhằm nâng cao kỹ năng nói và giảm lỗi ngữ pháp.