Trường đại học
Trường Đại Học Y Dược Đà NẵngChuyên ngành
Y Tế Công CộngNgười đăng
Ẩn danhThể loại
Luận Văn2005
Phí lưu trữ
30.000 VNĐMục lục chi tiết
Tóm tắt
Tai nạn thương tích (TNTT) là một trong những nguyên nhân hàng đầu gây tử vong và tàn tật ở trẻ em, đặc biệt là trong độ tuổi từ 10 đến 16. Tại Quận Liên Chiểu, Đà Nẵng, việc nâng cao kiến thức an toàn cho trẻ em và thái độ của phụ huynh về phòng tránh TNTT là rất cần thiết. Nghiên cứu này nhằm mục đích tìm hiểu mức độ hiểu biết và thái độ của trẻ em cũng như gia đình về vấn đề này.
Tai nạn thương tích được chia thành hai loại chính: thương tích không chủ định và thương tích có chủ định. Thương tích không chủ định thường xảy ra do sự bất cẩn, trong khi thương tích có chủ định liên quan đến hành vi bạo lực. Việc hiểu rõ các loại tai nạn này giúp trẻ em và phụ huynh có biện pháp phòng tránh hiệu quả.
Theo thống kê, Đà Nẵng ghi nhận hàng nghìn trường hợp TNTT mỗi năm, trong đó trẻ em là nhóm đối tượng chịu ảnh hưởng nặng nề. Các nguyên nhân chủ yếu bao gồm tai nạn giao thông, ngã, và đuối nước. Việc nâng cao nhận thức về phòng tránh tai nạn thương tích là rất quan trọng.
Mặc dù có nhiều nỗ lực trong việc giáo dục và nâng cao nhận thức về phòng tránh TNTT, nhưng vẫn còn nhiều thách thức. Thiếu kiến thức và thái độ đúng đắn từ cả trẻ em và phụ huynh là nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này. Cần có những giải pháp cụ thể để cải thiện tình hình.
Nhiều trẻ em không có đủ kiến thức về các biện pháp phòng tránh TNTT. Chỉ 25,4% trẻ em có kiến thức đạt yêu cầu về phòng tránh TNTT. Điều này cho thấy cần có chương trình giáo dục an toàn hiệu quả hơn.
Thái độ của phụ huynh cũng đóng vai trò quan trọng trong việc phòng tránh TNTT. Nhiều phụ huynh chưa nhận thức đầy đủ về nguy cơ và biện pháp phòng tránh, dẫn đến việc trẻ em không được bảo vệ đúng mức.
Để nâng cao kiến thức và thái độ về phòng tránh TNTT, cần áp dụng các phương pháp giáo dục hiệu quả. Các chương trình giáo dục an toàn cần được triển khai đồng bộ tại trường học và cộng đồng.
Các trường học cần xây dựng chương trình giáo dục an toàn, bao gồm các buổi học về phòng tránh TNTT. Việc này giúp trẻ em hiểu rõ hơn về nguy cơ và cách phòng tránh.
Tổ chức các hoạt động ngoại khóa như hội thảo, buổi diễn tập về phòng tránh TNTT sẽ giúp trẻ em thực hành và ghi nhớ kiến thức một cách hiệu quả.
Kết quả nghiên cứu cho thấy có mối liên quan giữa kiến thức, thái độ và thực hành về phòng tránh TNTT. Trẻ em có kiến thức tốt thường có thái độ tích cực hơn và thực hành tốt hơn trong việc phòng tránh tai nạn.
Nghiên cứu cho thấy 87,8% trẻ em quan tâm đến thông tin về TNTT. Điều này cho thấy sự quan tâm của trẻ em đối với vấn đề an toàn là rất cao.
Tỷ lệ trẻ em thực hành các biện pháp phòng tránh TNTT đạt 32,3%. Cần có những biện pháp khuyến khích trẻ em thực hành thường xuyên hơn.
Việc nâng cao kiến thức và thái độ về phòng tránh TNTT cho trẻ em là một nhiệm vụ quan trọng. Cần có sự phối hợp giữa gia đình, nhà trường và cộng đồng để tạo ra môi trường an toàn cho trẻ em.
Cần triển khai các chương trình truyền thông giáo dục an toàn một cách đồng bộ và hiệu quả. Các biện pháp can thiệp cần được thực hiện kịp thời để giảm thiểu tai nạn thương tích.
Trong tương lai, cần tiếp tục nghiên cứu và phát triển các chương trình giáo dục an toàn nhằm nâng cao nhận thức và thực hành của trẻ em về phòng tránh TNTT.
Bạn đang xem trước tài liệu:
Luận văn mô tả kiến thức thái độ thực hành về phòng tránh tai nạn thương tích của trẻ em từ 10 đến dưới 16 tuổi tại quận liên chiểu thành phố đà nẵng