Trường đại học
Trường Đại Học Y Tế Công CộngChuyên ngành
Y Tế Công CộngNgười đăng
Ẩn danhThể loại
Luận Văn Thạc Sỹ2010
Phí lưu trữ
30.000 VNĐMục lục chi tiết
Tóm tắt
Bệnh dại là một trong những bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, lây truyền từ động vật sang người. Tại Phú Thọ, tình hình bệnh dại đã có những diễn biến phức tạp trong giai đoạn 2009-2010. Mặc dù đã có nhiều nỗ lực trong công tác phòng chống bệnh dại, nhưng số ca mắc và tử vong vẫn ở mức cao. Theo báo cáo của Bộ Y tế, Phú Thọ luôn nằm trong nhóm tỉnh có tỷ lệ tử vong do bệnh dại cao nhất cả nước.
Bệnh dại là bệnh truyền nhiễm cấp tính do vi rút dại gây ra, lây truyền chủ yếu qua vết cắn của động vật mắc bệnh. Nguyên nhân chính dẫn đến bệnh dại là do chó và mèo, chiếm tỷ lệ cao trong các ca mắc bệnh.
Trong giai đoạn này, Phú Thọ ghi nhận nhiều ca tử vong do bệnh dại, với tỷ lệ cao hơn so với các tỉnh khác. Số liệu thống kê cho thấy, tỷ lệ tử vong do bệnh dại tại Phú Thọ là 1,85/100.000 dân, cao gấp nhiều lần so với mức trung bình cả nước.
Công tác phòng chống bệnh dại tại Phú Thọ gặp nhiều khó khăn. Một trong những thách thức lớn nhất là sự thiếu hụt kiến thức của người dân về bệnh dại và các biện pháp phòng ngừa. Hơn nữa, việc phối hợp giữa các cơ quan y tế và thú y còn lỏng lẻo, dẫn đến hiệu quả công tác phòng chống chưa cao.
Nhiều người dân chưa hiểu rõ về triệu chứng và cách phòng ngừa bệnh dại. Theo khảo sát, chỉ có 21,5% người dân thực hành đúng các biện pháp phòng chống bệnh dại.
Sự phối hợp giữa ngành y tế và thú y chưa chặt chẽ, dẫn đến việc triển khai các chương trình phòng chống bệnh dại không hiệu quả. Các hoạt động truyền thông giáo dục sức khỏe chưa được thực hiện thường xuyên.
Để nâng cao hiệu quả công tác phòng chống bệnh dại, cần triển khai đồng bộ nhiều biện pháp. Việc tăng cường truyền thông giáo dục sức khỏe cho người dân là rất cần thiết. Đồng thời, cần cải thiện điều kiện tiêm phòng và tăng cường sự phối hợp giữa các cơ quan chức năng.
Cần tổ chức các buổi truyền thông về bệnh dại, cách phòng ngừa và xử trí khi bị súc vật cắn. Nội dung truyền thông cần phù hợp với từng nhóm đối tượng để đạt hiệu quả cao.
Các điểm tiêm phòng cần được nâng cấp, đảm bảo đủ trang thiết bị và nhân lực. Cần có kế hoạch tiêm phòng định kỳ cho người dân, đặc biệt là những khu vực có nguy cơ cao.
Nghiên cứu cho thấy, mặc dù có nhiều nỗ lực trong công tác phòng chống bệnh dại, nhưng kết quả vẫn chưa đạt yêu cầu. Tỷ lệ người dân có kiến thức và thái độ tích cực về bệnh dại là cao, nhưng thực hành phòng chống còn hạn chế.
Kết quả khảo sát cho thấy 79,5% người dân có kiến thức về bệnh dại, nhưng chỉ 21,5% thực hành đúng các biện pháp phòng ngừa. Điều này cho thấy cần có sự can thiệp kịp thời.
Thực hành phòng chống bệnh dại của người dân còn thấp, đặc biệt là ở những khu vực nông thôn. Cần có các chương trình hỗ trợ để nâng cao thực hành phòng chống bệnh dại trong cộng đồng.
Công tác phòng chống bệnh dại tại Phú Thọ cần được cải thiện và duy trì liên tục. Cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các cơ quan chức năng và sự tham gia tích cực của cộng đồng. Hướng đi tương lai là tăng cường nghiên cứu và ứng dụng các biện pháp mới trong phòng chống bệnh dại.
Cần xây dựng các chương trình truyền thông hiệu quả, cải thiện điều kiện tiêm phòng và tăng cường sự phối hợp giữa các cơ quan chức năng để nâng cao hiệu quả công tác phòng chống bệnh dại.
Cần tiếp tục nghiên cứu và theo dõi tình hình bệnh dại tại địa phương, từ đó có những điều chỉnh kịp thời trong công tác phòng chống bệnh dại.
Bạn đang xem trước tài liệu:
Luận văn thực trạng công tác phòng chống bệnh dại và kiến thức thái độ thực hành về bệnh dại của cán bộ y tế cán bộ thú y và người dân tại phú thọ năm 2009 2010