I. Tổng Quan Pháp Lý Phân Định Biên Giới Biển Việt Nam
Vấn đề phân định biên giới biển là một yếu tố then chốt trong luật biển quốc tế, đặc biệt quan trọng đối với các quốc gia có vùng biển tiếp giáp hoặc đối diện. Việc xác định rõ ràng biên giới biển không chỉ giúp các quốc gia khẳng định chủ quyền biển đảo mà còn tạo điều kiện cho việc quản lý, khai thác tài nguyên biển một cách bền vững. Theo đó, luật biển quốc tế đóng vai trò quan trọng trong việc thiết lập các nguyên tắc và phương pháp để giải quyết các tranh chấp liên quan đến biên giới biển. Việc phân định này phải dựa trên sự tôn trọng luật pháp quốc tế và thực tiễn quốc tế, nhằm tránh xung đột và thúc đẩy hợp tác giữa các quốc gia. Các quốc gia đều mong muốn và quan tâm tới vấn đề xác định rõ chủ quyền hải đảo và vạch đường biên giới lãnh hải, vùng đặc quyền về kinh tế và thềm lục địa.
1.1. Khái niệm và ý nghĩa của phân định biên giới biển
Phân định biên giới biển là quá trình hoạch định và phân chia các vùng biển thuộc chủ quyền quốc gia, bao gồm nội thủy và lãnh hải, đặc biệt khi có sự chồng lấn giữa hai hay nhiều quốc gia. Việc này có ý nghĩa quan trọng trong việc xác định phạm vi chủ quyền biển đảo, tạo cơ sở pháp lý cho việc quản lý và khai thác tài nguyên biển. Phân định biên giới biển được nhận định là vấn đề trung tâm của Luật Biển và là một vấn đề quan trọng trong thực tiễn phân định biển. Vấn đề này không chỉ có ý nghĩa đối với mỗi quốc gia có biển trong xác định biên giới vùng biển quốc gia mà còn có vai trò đối với việc xác lập trật tự trên biển.
1.2. Các căn cứ pháp lý quốc tế để xác định biên giới biển
Việc xác lập đường biên giới quốc gia trên biển dựa trên nhiều căn cứ pháp lý quốc tế, bao gồm các điều ước quốc tế song phương và đa phương, các nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế, và các tập quán quốc tế được thừa nhận rộng rãi. Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS) năm 1982 là một văn kiện pháp lý quan trọng, quy định về các vùng biển mà các quốc gia ven biển có quyền được hưởng, cũng như việc sử dụng và khai thác biển và đại dương. Các điều ước song phương ký kết giữa các quốc gia về vấn đề phân định biên giới trên biển và phân định các vùng biển thuộc chủ quyền quốc gia hay quyền chủ quyền quốc gia.
II. Vấn Đề Biên Giới Biển Việt Nam Campuchia Thực Trạng
Quan hệ giữa Việt Nam và Campuchia trong vấn đề biên giới biển là một quá trình lịch sử lâu dài và phức tạp. Mặc dù hai nước đã đạt được những thỏa thuận quan trọng, như Hiệp định về vùng nước lịch sử, nhưng vẫn còn tồn tại những thách thức trong việc phân định dứt điểm biên giới biển. Các vấn đề như vùng biển chồng lấn và sự khác biệt trong quan điểm pháp lý đòi hỏi sự nỗ lực đàm phán và hợp tác từ cả hai phía. Việc giải quyết vấn đề này có ý nghĩa quan trọng trong việc củng cố quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa hai nước, đồng thời đảm bảo an ninh và ổn định khu vực. Năm 1982, hai bên đã ký Hiệp định về vùng nước lịch sử, trong đó xác định rõ chủ quyền đảo của mỗi bên theo một đường mà Toàn quyền Đông Dương Jules Brévié đề xuất năm 1939, thiết lập một vùng nước lịch sử chung hai bên cùng nhau kiểm soát và quản lý, hoạt động đánh bắt hải sản được thực hiện theo tập quán như cũ, mọi hoạt động liên quan đến thăm dò dầu khí phải có ý kiến nhất trí của bên kia.
2.1. Lịch sử và hiện trạng phân định biên giới biển
Lịch sử vấn đề biên giới trên biển giữa Việt Nam và Campuchia trải qua nhiều giai đoạn, từ thời kỳ thuộc địa đến nay. Hiện trạng giải quyết vấn đề phân định biên giới trên biển giữa hai nước vẫn còn nhiều thách thức, đặc biệt là trong việc xác định ranh giới trong vùng nước lịch sử và vùng đặc quyền kinh tế. Hiện nay, giữa hai bên vẫn còn tồn tại vấn đề phân định đường biên giới nội thủy và lãnh hải trong vùng nước lịch sử là và đường biên giới trong vùng đặc quyền về kinh tế và thềm lục địa. Mong muốn của hai bên là sẽ tiếp tục giải quyết vấn đề tồn tại trên theo tinh thần bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, vì lợi ích quan hệ hợp tác hữu nghị giữa hai quốc gia, phù hợp với pháp luật và thực tiễn quốc tế.
2.2. Các vấn đề pháp lý còn tồn tại cần giải quyết
Một số vấn đề pháp lý vẫn còn tồn tại và cần được giải quyết trong quá trình phân định biên giới biển, bao gồm việc xác định quy chế pháp lý của đường Brévié và việc vận dụng nguyên tắc Uti Possidetis. Do lập trường của Campuchia là phân định biên giới trên bộ xong mới phân định biên giới trên biển, năm 2013, còn phía Việt Nam mong muốn giải quyết triệt để song song vấn đề phân định biên giới trên bộ và trên biển. Việt Nam và Campuchia mới hoàn thành xong phân giới cắm mốc trên bộ nên thời gian tới, hai nước sẽ tập trung phân định biên giới trên biển.
III. Giải Pháp Phân Định Biên Giới Biển Hướng Tiếp Cận Mới
Để giải quyết vấn đề phân định biên giới biển Việt Nam - Campuchia, cần có một cách tiếp cận toàn diện và linh hoạt, kết hợp các biện pháp hòa bình và tuân thủ luật biển quốc tế. Việc tăng cường đối thoại và đàm phán, đồng thời tìm kiếm sự hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế và khu vực, có thể giúp hai nước đạt được một thỏa thuận công bằng và bền vững. Ngoài ra, việc thúc đẩy hợp tác trong các lĩnh vực như bảo vệ môi trường biển và khai thác tài nguyên chung cũng có thể tạo ra một môi trường thuận lợi cho việc giải quyết vấn đề biên giới biển. Trong tiến trình tìm đạt các thỏa thuận chung, cả nhà nước đều bày tỏ cam kết tôn trọng các hiệp ước, hiệp định về biên giới mà hai nước đã ký kết trong những năm 1980 và trên cơ sở đó, đang tiếp tục đàm phán giải quyết các vấn đề biên giới lãnh thổ còn tồn tại để sớm xây dựng được biên giới hoà bình, hữu nghị hợp tác trên đất liền, trên biển giữa hai quốc gia.
3.1. Lựa chọn biện pháp hòa bình và đàm phán
Giải pháp hàng đầu để giải quyết tranh chấp biên giới biển là lựa chọn biện pháp hòa bình, thông qua đối thoại và đàm phán trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau và tuân thủ luật pháp quốc tế. Việc này đòi hỏi sự kiên nhẫn và thiện chí từ cả hai phía, cũng như sự sẵn sàng tìm kiếm các giải pháp sáng tạo và linh hoạt. Một trong 1 z những lý do hai bên chưa phân định được biên giới trên biển là do những khác biệt về lập trường phân định, chính vì vậy, luận văn sẽ là một cơ hội để có thể tập trung, phân tích, làm rõ những khác biệt này và đề xuất phương án giải quyết mang tính thực tiễn và tính khả thi cao hơn.
3.2. Giải quyết các vấn đề pháp lý còn tồn tại
Việc giải quyết các vấn đề pháp lý còn tồn tại, như quy chế pháp lý của đường Brévié và việc vận dụng nguyên tắc Uti Possidetis, là rất quan trọng để đạt được một thỏa thuận phân định biên giới biển công bằng và bền vững. Điều này đòi hỏi sự phân tích kỹ lưỡng các căn cứ pháp lý và thực tiễn quốc tế, cũng như sự tham gia của các chuyên gia pháp lý có kinh nghiệm. Vấn đề này vẫn chưa phải là cấp thiết nhưng nó vẫn đang để ngỏ cho tất cả các học giả, chuyên gia nghiên cứu tìm hướng giải quyết trên cơ sở xây dựng những luận điểm, lập luận để hài hòa được lập trường, nhu cầu, lợi ích và các yêu sách mà các bên đưa ra.
IV. Hợp Tác Biển Việt Nam Campuchia Cơ Hội và Thách Thức
Bên cạnh việc giải quyết vấn đề biên giới biển, việc tăng cường hợp tác biển Việt Nam - Campuchia trong các lĩnh vực như bảo vệ môi trường, khai thác tài nguyên, và an ninh hàng hải có thể mang lại lợi ích chung cho cả hai nước. Tuy nhiên, việc hợp tác này cũng đối mặt với những thách thức, như sự khác biệt về quan điểm và lợi ích, cũng như các vấn đề liên quan đến an ninh biển. Để vượt qua những thách thức này, cần có sự tin tưởng và cam kết từ cả hai phía, cũng như sự hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế và khu vực. Theo ý kiến chủ quan của tác giả, đề tài luận văn này, vấn đề phân định biên giới trên biển giữa Việt Nam và Campuchia trong thời gian tới sẽ được quan tâm nhiều hơn do vấn đề chủ quyền quốc gia ngày càng được giới khoa học lẫn nhà cầm quyền quan tâm trú trọng cùng sự thay đổi khá trọng yếu về quan hệ chính trị quốc tế giữa các quốc gia.
4.1. Vai trò của ASEAN trong thúc đẩy hợp tác biển
ASEAN có thể đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy hợp tác biển giữa Việt Nam và Campuchia, thông qua việc tạo ra một khuôn khổ pháp lý và chính trị thuận lợi, cũng như hỗ trợ các dự án hợp tác cụ thể. Việc tăng cường vai trò của ASEAN trong vấn đề này có thể giúp củng cố hòa bình và ổn định khu vực. Phía Campuchia thì tiêu biểu có luận án tiến sỹ của Sarin Chhak (“Les Fronties Du Cambodge”), Khim Y (“Le Limites Du Domaine Cambodge “) và các tài liệu chuyên sâu, tác giả đã nỗ lực tham khảo và sử dụng các nguồn tài liệu để làm phong phú nguồn tư liệu tham khảo sau này.
4.2. Các lĩnh vực hợp tác tiềm năng và thách thức
Các lĩnh vực hợp tác biển tiềm năng giữa Việt Nam và Campuchia bao gồm bảo vệ môi trường biển, khai thác tài nguyên chung, và an ninh hàng hải. Tuy nhiên, việc hợp tác này cũng đối mặt với những thách thức, như sự khác biệt về quan điểm và lợi ích, cũng như các vấn đề liên quan đến an ninh biển. Đề tài luận văn này tiếp tục nghiên cứu những vấn đề nhằm giải quyết vấn đề phân định biên giới trên biển giữa Việt Nam và Campuchia nhưng theo một cách tiếp cận và một góc độ khai thác mới. Bởi lẽ, các đề tài, công trình nghiên cứu khoa học vấn đề phân định biên giới biển Việt Nam và Campuchia đã được tiếp cận ở góc độ khai thác những quan điểm các bên đưa ra nói chung.
V. Tác Động Phân Định Biên Giới Biển Đến Kinh Tế và An Ninh
Việc phân định biên giới biển có tác động lớn đến kinh tế và an ninh của cả Việt Nam và Campuchia. Một thỏa thuận phân định rõ ràng có thể tạo điều kiện cho việc khai thác tài nguyên biển một cách bền vững, thúc đẩy thương mại và đầu tư, và tăng cường an ninh biển. Ngược lại, việc không giải quyết được vấn đề biên giới biển có thể dẫn đến tranh chấp và xung đột, gây ảnh hưởng tiêu cực đến kinh tế và an ninh của cả hai nước. Với mong muốn đi sâu nghiên cứu các nguyên tắc để giải quyết vấn đề phân định biên giới trên biển, luận văn nêu được các đề xuất các phương hướng giải quyết phân định biên giới trên biển giữa Việt Nam và Campuchia, lý giải vấn đề Đường Brévié năm 1939 theo nguyên tắc Uti Possidetis để vận dụng vào giải quyết vấn đề phân định biên giới giữa Việt Nam và Campuchia vào trong thực tiễn.
5.1. Ảnh hưởng đến khai thác tài nguyên biển
Việc phân định biên giới biển rõ ràng có thể tạo điều kiện cho việc khai thác tài nguyên biển một cách bền vững, bao gồm dầu khí, hải sản, và các nguồn tài nguyên khác. Điều này có thể mang lại lợi ích kinh tế lớn cho cả Việt Nam và Campuchia. Do mục đích nghiên cứu nêu trên, luận văn được xây dựng với mong muốn có những đóng góp của đề tài về mặt khoa học xây dựng cơ sở pháp lý vững chắc và có nhiều lý luận sắc bén cũng như thực tiễn làm căn cứ để trong vấn đề giải quyết triệt để phân định biên giới trên biển giữa Việt Nam và Campuchia trong tương lai.
5.2. Tác động đến an ninh quốc phòng trên biển
Việc phân định biên giới biển có tác động trực tiếp đến an ninh quốc phòng trên biển của cả Việt Nam và Campuchia. Một thỏa thuận phân định rõ ràng có thể giúp giảm thiểu nguy cơ xung đột và tăng cường hợp tác trong việc bảo vệ an ninh biển. Nghiên cứu được tiến hành trên đối tượng là các Công ước luật biển năm 1982, Hiệp định phân định biển giữa Việt Nam – Thái Lan, Hiệp định về vùng nước lịch sử chung giữa Việt Nam – Campuchia, các tài liệu văn kiện lý luận trước đây về vấn đề biển Việt Nam và Campuchia.
VI. Tương Lai Phân Định Biên Giới Biển Hợp Tác và Phát Triển
Tương lai của việc phân định biên giới biển Việt Nam - Campuchia phụ thuộc vào sự hợp tác và cam kết từ cả hai phía. Việc tiếp tục đối thoại và đàm phán, đồng thời tìm kiếm các giải pháp sáng tạo và linh hoạt, có thể giúp hai nước đạt được một thỏa thuận công bằng và bền vững. Ngoài ra, việc tăng cường hợp tác biển trong các lĩnh vực khác cũng có thể tạo ra một môi trường thuận lợi cho việc giải quyết vấn đề biên giới biển. Với đề tài có mục đích đóng góp cho lý luận khoa học và quan trọng hơn là đóng góp vào thực tiễn giải quyết vấn đề biên giới trên biển giữa Việt Nam và Campuchia một cách triệt để, Luận văn sẽ được giới hạn phạm vi nghiên cứu trong văn bản pháp lý, bài phân tích, luận điểm đưa ra của các bên trong vấn đề này.
6.1. Triển vọng hợp tác trong tương lai
Triển vọng hợp tác trong tương lai giữa Việt Nam và Campuchia trong vấn đề biên giới biển là rất lớn, đặc biệt nếu cả hai nước có thể vượt qua những thách thức hiện tại và xây dựng một mối quan hệ tin cậy và tôn trọng lẫn nhau. Luận văn được nghiên cứu dựa trên các phương pháp duy vật biện chứng để tiếp cận vấn đề và định hướng về vấn đề cần viết. Đây là các phương pháp định hướng, phương pháp cơ bản. Ngoài ra, để hoàn thành tốt luận văn này, Việc sử dụng các phương pháp nghiên cứu cụ thể như đánh giá tổng hợp, so sánh và phân tích chuyên sâu để phù hợp với phạm vi và nội dung nghiên cứu đã giới hạn từ đầu, tránh bị xao lãng hay dàn trải mà không đạt được mục tiêu nghiên cứu.
6.2. Đề xuất chính sách và khuyến nghị
Để thúc đẩy quá trình phân định biên giới biển và tăng cường hợp tác biển giữa Việt Nam và Campuchia, cần có những đề xuất chính sách và khuyến nghị cụ thể, bao gồm việc tăng cường đối thoại và đàm phán, tìm kiếm sự hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế và khu vực, và thúc đẩy hợp tác trong các lĩnh vực như bảo vệ môi trường biển và khai thác tài nguyên chung. Việc nghiên cứu tài liệu và xây dựng được nội dung chi tiết luận văn, Luận văn đã được tận dụng các điều kiện thuận lợi để nghiên cứu. Cụ thể là, Luận văn được dành khối lượng lớn và phần nhiều thời gian cho việc nghiên cứu các tài liệu phía Campuchia xây dựng các luận điểm của họ đối với vấn 5 z đề phân định biên giới biển với Việt Nam và các nước láng giềng của Campuchia dựa trên các nguồn tư liệu từ thư viện, các mối quan hệ ngoại giao với các cơ quan có liên quan, mạng trực tuyến.