Tổng quan nghiên cứu

Quả cam là một trong những loại trái cây có giá trị kinh tế và dinh dưỡng cao, đóng vai trò quan trọng trong ngành nông nghiệp Việt Nam và thế giới. Theo số liệu của FAO, sản lượng cây có múi toàn cầu năm 2014-2015 đạt khoảng 131 triệu tấn, trong đó cam chiếm 52,39%. Tại Việt Nam, sản lượng cây có múi tăng từ 109,2 nghìn tấn năm 1990 lên gần 1 triệu tấn năm 2016, với cam chiếm phần lớn trong tổng sản lượng. Riêng vùng Hàm Yên, Tuyên Quang, cam Sành là cây trồng chủ lực với diện tích hơn 4.000 ha và sản lượng trên 31 nghìn tấn năm 2015-2016.

Tuy nhiên, sau thu hoạch, quả cam thường bị tổn thất nghiêm trọng do các bệnh nấm như mốc xanh (Penicillium digitatum) và thán thư (Colletotrichum gloeosporioides). Tỷ lệ hư hỏng do nấm có thể lên đến 25-50%, gây thiệt hại lớn về kinh tế và ảnh hưởng đến chất lượng sản phẩm. Hiện nay, việc sử dụng thuốc bảo quản hóa học phổ biến nhưng gây ra nhiều tác động tiêu cực đến môi trường và sức khỏe con người, đồng thời làm gia tăng hiện tượng kháng thuốc của vi sinh vật.

Luận văn tập trung nghiên cứu ứng dụng công nghệ nano kim loại bạc (Ag) và đồng (Cu) để ức chế hai loại nấm gây bệnh trên quả cam tại Hàm Yên, nhằm tìm ra giải pháp bảo quản an toàn, hiệu quả và thân thiện với môi trường. Mục tiêu cụ thể gồm phân lập và định danh nấm gây bệnh, xác định loại nano kim loại và nồng độ thích hợp để ức chế nấm, đồng thời đánh giá chất lượng quả cam sau xử lý nano trong thời gian bảo quản. Nghiên cứu được thực hiện trên mẫu cam thu thập tại Hàm Yên trong năm 2018, với các chỉ tiêu đánh giá về tỷ lệ bệnh, chất lượng dinh dưỡng và tỷ lệ hao hụt.

Cơ sở lý thuyết và phương pháp nghiên cứu

Khung lý thuyết áp dụng

Luận văn dựa trên các lý thuyết và mô hình sau:

  • Công nghệ nano: Vật liệu nano có kích thước từ 1 đến 100 nm, sở hữu các đặc tính vật lý và hóa học vượt trội nhờ hiệu ứng bề mặt và hiệu ứng lượng tử, giúp tăng khả năng tương tác với vi sinh vật. Nano bạc và nano đồng được biết đến với khả năng kháng khuẩn, kháng nấm mạnh mẽ, có thể thay thế các hóa chất độc hại trong bảo quản nông sản.

  • Sinh học nấm gây bệnh thực vật: Nấm Penicillium digitatum và Colletotrichum gloeosporioides là tác nhân chính gây bệnh mốc xanh và thán thư trên quả cam. Quá trình nhiễm bệnh bao gồm giai đoạn bào tử nảy mầm và giai đoạn sinh dưỡng phát triển sợi nấm, phụ thuộc vào điều kiện môi trường như nhiệt độ, độ ẩm và pH.

  • Phương pháp ức chế nấm: Xác định nồng độ ức chế tối thiểu (MIC) và nồng độ diệt nấm tối thiểu (MFC) của các nano kim loại đối với bào tử và sợi nấm, từ đó đánh giá hiệu quả kháng nấm và khả năng ứng dụng trong bảo quản.

Các khái niệm chính bao gồm: MIC, MFC, hiệu quả ức chế nấm (%), công nghệ nano kim loại, sinh trưởng nấm, và bảo quản sau thu hoạch.

Phương pháp nghiên cứu

  • Nguồn dữ liệu: Mẫu quả cam bị bệnh được thu thập tại các vườn cam Hàm Yên, Tuyên Quang. Nấm được phân lập từ mô bệnh trên quả, nuôi cấy trên môi trường PDA, Czapek và Hansen. DNA tổng số được chiết xuất để phân tích trình tự gen ITS nhằm định danh chính xác chủng nấm.

  • Phương pháp phân tích:

    • Xác định MIC và MFC của nano Ag, nano Cu và nano AgH (hỗn hợp nano Ag và H2O2) trên bào tử nấm bằng phương pháp pha loãng nửa.
    • Đánh giá khả năng ức chế sinh trưởng sợi nấm trên môi trường thạch bổ sung nano ở các nồng độ khác nhau.
    • Thí nghiệm xâm nhiễm nhân tạo trên quả cam để khảo sát tỷ lệ bệnh sau xử lý nano.
    • Đánh giá chất lượng quả cam bảo quản qua các chỉ tiêu: hàm lượng vitamin C, tổng chất khô hòa tan (TSS), tỷ lệ thối hỏng, tỷ lệ mốc cuống, tỷ lệ hao hụt khối lượng.
  • Cỡ mẫu và chọn mẫu: Mỗi thí nghiệm được lặp lại 3 lần, sử dụng 3 quả cam cho mỗi công thức xử lý. Mật độ bào tử nấm sử dụng là 10^6 CFU/ml.

  • Timeline nghiên cứu: Nghiên cứu thực hiện trong năm 2018, theo dõi bảo quản quả cam trong 40 ngày với tần suất lấy mẫu 10 ngày/lần.

Kết quả nghiên cứu và thảo luận

Những phát hiện chính

  1. Phân lập và định danh nấm gây bệnh: Hai chủng nấm được phân lập từ quả cam bệnh tại Hàm Yên là Penicillium digitatum N11 và Colletotrichum gloeosporioides N8. Phân tích trình tự gen ITS cho thấy độ tương đồng với các chủng trên GenBank lần lượt là 99% và 100%.

  2. Khả năng ức chế bào tử nấm của nano kim loại:

    • Nano AgH có MIC và MFC thấp nhất, lần lượt là 0,098 ppm và 0,098 ppm đối với P. digitatum N11, và 0,098 ppm và 0,195 ppm đối với C. gloeosporioides N8.
    • Nano Ag có MIC 12,5 ppm và MFC 400 ppm với nấm N11, MIC 50 ppm và MFC 100 ppm với nấm N8.
    • Nano Cu có MIC 500 ppm và MFC 1000 ppm với nấm N11, MIC 1000 ppm và MFC 2000 ppm với nấm N8.
    • Carbendazim có hiệu quả thấp hơn nano AgH và nano Ag, đặc biệt với nấm N8, không tiêu diệt hoàn toàn ở nồng độ 400 ppm.
  3. Khả năng ức chế sinh trưởng sợi nấm: Nano AgH và nano Cu thể hiện hiệu quả ức chế sinh trưởng sợi nấm N11 và N8 theo nồng độ và thời gian. Ở nồng độ 15 ppm nano AgH, ức chế sinh trưởng nấm N11 đạt 100% sau 10 ngày. Nano Cu 500 ppm cũng đạt 100% ức chế sau 10 ngày.

  4. Ứng dụng nano trong bảo quản quả cam: Xử lý quả cam bằng nano AgH làm giảm tỷ lệ thối hỏng và mốc cuống đáng kể so với đối chứng. Sau 40 ngày bảo quản ở 10-12°C, quả cam xử lý nano duy trì hàm lượng vitamin C và TSS cao hơn, tỷ lệ hao hụt khối lượng thấp hơn.

Thảo luận kết quả

Hiệu quả ức chế nấm của nano AgH vượt trội so với nano Ag và nano Cu, có thể do sự kết hợp giữa nano bạc và H2O2 tạo ra tác động cộng hưởng trong việc phá hủy bào tử và sợi nấm. Kết quả này phù hợp với các nghiên cứu quốc tế cho thấy nano bạc có khả năng kháng nấm mạnh mẽ ở nồng độ thấp, đồng thời hạn chế sự phát triển của các chủng nấm đa kháng thuốc.

Nano đồng tuy có hiệu quả ức chế thấp hơn nano bạc nhưng vẫn thể hiện khả năng kiểm soát nấm tốt, đặc biệt ở nồng độ cao. Điều này phù hợp với vai trò sinh học của đồng trong thực vật và khả năng kháng khuẩn đã được công nhận.

So sánh với carbendazim, một loại thuốc diệt nấm truyền thống, các nano kim loại cho thấy hiệu quả vượt trội với liều lượng thấp hơn hàng trăm lần, đồng thời giảm thiểu nguy cơ tồn dư hóa chất độc hại trong nông sản và môi trường.

Dữ liệu có thể được trình bày qua biểu đồ so sánh MIC và MFC của các nano với carbendazim, biểu đồ tỷ lệ ức chế sinh trưởng sợi nấm theo thời gian và nồng độ, cũng như bảng tổng hợp các chỉ tiêu chất lượng quả cam sau bảo quản.

Đề xuất và khuyến nghị

  1. Ứng dụng nano AgH trong bảo quản quả cam: Khuyến nghị sử dụng nano AgH ở nồng độ khoảng 0,1 ppm để xử lý quả cam sau thu hoạch nhằm giảm thiểu tỷ lệ bệnh mốc xanh và thán thư, kéo dài thời gian bảo quản từ 30-40 ngày. Chủ thể thực hiện là các cơ sở đóng gói và bảo quản cam.

  2. Phát triển bao bì có bổ sung nano bạc và đồng: Đề xuất nghiên cứu và sản xuất màng bao bì thực phẩm có chứa nano Ag và Cu để tăng cường khả năng kháng nấm, giảm thiểu sử dụng hóa chất bảo quản. Thời gian triển khai trong 2-3 năm, phối hợp giữa viện nghiên cứu và doanh nghiệp sản xuất bao bì.

  3. Đào tạo và hướng dẫn kỹ thuật cho nông dân và doanh nghiệp: Tổ chức các khóa tập huấn về công nghệ nano trong bảo quản nông sản, cách sử dụng nano an toàn và hiệu quả, nhằm nâng cao nhận thức và kỹ năng áp dụng. Thời gian thực hiện trong vòng 1 năm.

  4. Nghiên cứu mở rộng ứng dụng nano kim loại cho các loại trái cây khác: Khuyến khích các nghiên cứu tiếp theo áp dụng nano Ag và Cu để kiểm soát các loại nấm gây bệnh trên nhiều loại trái cây khác nhằm đa dạng hóa giải pháp bảo quản thân thiện môi trường.

Đối tượng nên tham khảo luận văn

  1. Các nhà nghiên cứu và sinh viên ngành Khoa học Môi trường, Nông nghiệp và Công nghệ thực phẩm: Nghiên cứu cung cấp cơ sở khoa học và phương pháp ứng dụng công nghệ nano trong bảo quản nông sản, giúp phát triển các đề tài liên quan.

  2. Doanh nghiệp sản xuất và kinh doanh nông sản, đặc biệt là các cơ sở đóng gói và bảo quản quả cam: Tham khảo để áp dụng công nghệ nano nhằm nâng cao chất lượng sản phẩm, giảm thiểu tổn thất sau thu hoạch và đáp ứng yêu cầu thị trường về an toàn thực phẩm.

  3. Cơ quan quản lý nhà nước về nông nghiệp và an toàn thực phẩm: Sử dụng kết quả nghiên cứu để xây dựng chính sách, quy định về sử dụng công nghệ mới trong bảo quản nông sản, đồng thời kiểm soát việc sử dụng hóa chất độc hại.

  4. Nhà sản xuất vật liệu bao bì và công nghệ nano: Tham khảo để phát triển các sản phẩm bao bì hoạt hóa có chứa nano kim loại, mở rộng ứng dụng trong ngành công nghiệp thực phẩm và nông nghiệp.

Câu hỏi thường gặp

  1. Nano bạc và nano đồng có an toàn khi sử dụng trong bảo quản thực phẩm không?
    Nghiên cứu cho thấy nano bạc và nano đồng ở nồng độ thấp không gây độc hại cho người sử dụng và môi trường. Cơ quan An toàn Thực phẩm Châu Âu khuyến cáo giới hạn nano Ag giải phóng không vượt quá 0,05 mg/kg trong thực phẩm, đảm bảo an toàn khi sử dụng.

  2. Nano kim loại có thể thay thế hoàn toàn thuốc bảo quản hóa học không?
    Nano kim loại có hiệu quả ức chế nấm cao với liều lượng thấp, giảm thiểu tác động môi trường và sức khỏe. Tuy nhiên, việc thay thế hoàn toàn cần có thêm nghiên cứu và đánh giá thực tiễn trên quy mô lớn để đảm bảo hiệu quả và chi phí.

  3. Phương pháp xác định MIC và MFC của nano kim loại như thế nào?
    MIC là nồng độ thấp nhất ức chế sự phát triển của bào tử nấm, MFC là nồng độ thấp nhất tiêu diệt hoàn toàn bào tử. Phương pháp pha loãng nửa được sử dụng với mật độ bào tử 10^6 CFU/ml, theo dõi sự phát triển sau 72 giờ.

  4. Nano AgH khác gì so với nano Ag thông thường?
    Nano AgH là hỗn hợp nano bạc và H2O2, tạo ra hiệu ứng cộng hưởng giúp tăng cường khả năng ức chế nấm mạnh hơn nano bạc đơn thuần, thể hiện MIC và MFC thấp hơn đáng kể.

  5. Có thể áp dụng công nghệ nano này cho các loại trái cây khác không?
    Công nghệ nano kim loại có tiềm năng ứng dụng rộng rãi trong bảo quản nhiều loại trái cây và nông sản khác, đặc biệt các loại dễ bị nhiễm nấm sau thu hoạch. Cần nghiên cứu thêm để điều chỉnh nồng độ và phương pháp phù hợp với từng loại sản phẩm.

Kết luận

  • Phân lập và định danh chính xác hai chủng nấm Penicillium digitatum N11 và Colletotrichum gloeosporioides N8 gây bệnh trên quả cam Hàm Yên, Tuyên Quang.
  • Nano bạc (Ag), nano đồng (Cu) và đặc biệt nano AgH thể hiện khả năng ức chế và tiêu diệt nấm mạnh mẽ ở nồng độ thấp, vượt trội so với thuốc diệt nấm truyền thống.
  • Ứng dụng nano kim loại trong xử lý và bảo quản quả cam giúp giảm tỷ lệ thối hỏng, duy trì chất lượng dinh dưỡng và kéo dài thời gian bảo quản đến 40 ngày.
  • Đề xuất áp dụng nano AgH trong bảo quản quả cam và phát triển bao bì có chứa nano để nâng cao hiệu quả bảo quản thân thiện môi trường.
  • Các bước tiếp theo bao gồm mở rộng nghiên cứu trên quy mô lớn, đào tạo kỹ thuật và phát triển sản phẩm ứng dụng công nghệ nano trong nông nghiệp.

Luận văn cung cấp nền tảng khoa học và thực tiễn cho việc ứng dụng công nghệ nano kim loại trong bảo quản nông sản, góp phần phát triển nông nghiệp bền vững và bảo vệ sức khỏe cộng đồng. Các cơ sở sản xuất và nghiên cứu được khuyến khích tiếp cận và triển khai các giải pháp này nhằm nâng cao giá trị sản phẩm và giảm thiểu tổn thất sau thu hoạch.