I. Tác động của con người đến rừng ngập mặn
Nghiên cứu tập trung vào tác động của con người đến rừng ngập mặn tại huyện Tiên Yên, Quảng Ninh. Các hoạt động như khai thác gỗ, nuôi trồng thủy sản, và đô thị hóa đã gây suy thoái nghiêm trọng đến diện tích và chất lượng rừng. Rừng ngập mặn tại Tiên Yên đã giảm từ 6000 ha xuống còn khoảng 50-60% so với trước đây. Các tác động này không chỉ ảnh hưởng đến hệ sinh thái mà còn đe dọa sinh kế của người dân địa phương.
1.1. Khai thác gỗ và thủy sản
Khai thác gỗ và thủy sản không kiểm soát là nguyên nhân chính dẫn đến suy thoái rừng ngập mặn tại Tiên Yên. Việc khai thác quá mức đã làm giảm đáng kể diện tích rừng, ảnh hưởng đến đa dạng sinh học và hệ sinh thái ven biển.
1.2. Nuôi trồng thủy sản
Các khu nuôi trồng thủy sản mở rộng đã chiếm dụng diện tích lớn của rừng ngập mặn. Việc chuyển đổi đất rừng sang nuôi trồng thủy sản không chỉ làm mất đi môi trường sống của nhiều loài động thực vật mà còn gây ô nhiễm nguồn nước.
II. Ứng dụng GIS trong nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng GIS để phân tích và đánh giá tác động của con người đến rừng ngập mặn tại Tiên Yên. Công nghệ GIS giúp xây dựng bản đồ chuyên đề, phân tích biến động diện tích rừng, và đánh giá mức độ tác động. Nghiên cứu GIS cung cấp cơ sở dữ liệu không gian và thuộc tính, hỗ trợ quản lý và bảo tồn rừng ngập mặn hiệu quả.
2.1. Xây dựng bản đồ chuyên đề
Bản đồ chuyên đề được xây dựng bằng GIS thể hiện rõ các khu vực bị tác động mạnh bởi hoạt động của con người. Các lớp dữ liệu không gian và thuộc tính được tích hợp để phân tích biến động diện tích rừng và đề xuất giải pháp bảo tồn.
2.2. Phân tích biến động diện tích
Sử dụng GIS, nghiên cứu đã phân tích biến động diện tích rừng ngập mặn từ năm 2010 đến 2014. Kết quả cho thấy sự suy giảm đáng kể diện tích rừng do các hoạt động khai thác và chuyển đổi đất.
III. Bảo tồn và phát triển bền vững
Nghiên cứu đề xuất các giải pháp bảo tồn rừng ngập mặn và phát triển bền vững tại huyện Tiên Yên. Các giải pháp bao gồm quản lý chặt chẽ hoạt động khai thác, phục hồi diện tích rừng bị suy thoái, và nâng cao nhận thức cộng đồng về giá trị của rừng ngập mặn. Quản lý tài nguyên thiên nhiên hiệu quả là yếu tố then chốt để đảm bảo sự phát triển bền vững của hệ sinh thái ven biển.
3.1. Quản lý tài nguyên thiên nhiên
Các biện pháp quản lý tài nguyên thiên nhiên được đề xuất nhằm hạn chế tác động tiêu cực của con người đến rừng ngập mặn. Việc quản lý chặt chẽ hoạt động khai thác và nuôi trồng thủy sản là cần thiết để bảo vệ diện tích rừng còn lại.
3.2. Phục hồi và phát triển rừng
Nghiên cứu đề xuất các chương trình phục hồi và phát triển rừng ngập mặn tại Tiên Yên. Các khu vực bị suy thoái sẽ được trồng lại rừng và quản lý chặt chẽ để đảm bảo sự phát triển bền vững.