I. Giới thiệu về rối loạn giọng nói
Rối loạn giọng nói (rối loạn giọng nói) là tình trạng bất thường của một hoặc nhiều đặc tính của giọng nói, bao gồm rối loạn âm vực, cao độ, cường độ hay chất thanh. Rối loạn giọng nói (RLGN) có thể ở mức độ khác nhau từ khàn giọng đến mất giọng. Nhiều cơ quan tham gia vào quá trình phát âm, trong đó thanh quản là cơ quan phát âm chính. RLGN do nguyên nhân tại thanh quản phần lớn do rối loạn hoạt động của hệ thống cơ thanh quản xuất phát từ những hành vi lạm dụng giọng nói như la hét, nói to, nói cố sức, nói liên tục. Những nguyên nhân này mang tính hành vi, ngoài ra RLGN còn gặp trong các tổn thương thực thể tại thanh quản. RLGN thường có sự kết hợp giữa việc lạm dụng giọng nói với các bệnh lý tai mũi họng kèm theo như viêm mũi xoang, viêm họng, viêm amidan và đặc biệt là bệnh trào ngược họng thanh quản (LPR). Giáo viên là đối tượng phải sử dụng giọng nói như một công cụ nên có nguy cơ mắc RLGN cao hơn so với các nghề nghiệp khác. Chất lượng giọng nói của giáo viên ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả của công tác đào tạo, đặc biệt là học sinh tiểu học.
1.1. Tình trạng rối loạn giọng nói ở nữ giáo viên
Nghiên cứu cho thấy tỷ lệ mắc RLGN ở nữ giáo viên tiểu học tại Việt Nam rất cao. Các nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng tỷ lệ mắc RLGN ở giáo viên tiểu học có thể lên đến 76,20% - 79,33%. Điều này cho thấy sự cần thiết phải có các biện pháp can thiệp hiệu quả nhằm cải thiện tình trạng này. Việc chẩn đoán RLGN dựa vào nhiều phương pháp, bao gồm đánh giá chủ quan và đánh giá khách quan. Nội soi hoạt nghiệm thanh quản (NSHNTQ) giúp chẩn đoán chính xác hơn các bệnh lý thanh quản từ đó đưa ra các quy trình điều trị phù hợp. Các biện pháp can thiệp cần được thực hiện để giúp giáo viên biết cách sử dụng giọng nói đúng kỹ thuật và chăm sóc giọng nói của mình.
II. Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu được thực hiện với đối tượng là nữ giáo viên tiểu học tại huyện Gia Lâm, Hà Nội. Tiêu chuẩn lựa chọn bao gồm giáo viên có thời gian công tác từ 1 năm trở lên và có triệu chứng rối loạn giọng nói. Phương pháp nghiên cứu bao gồm thiết kế nghiên cứu cắt ngang, sử dụng bảng hỏi và nội soi thanh quản để thu thập dữ liệu. Các chỉ số nghiên cứu được xác định để đánh giá tình trạng RLGN và các bệnh lý tai mũi họng kèm theo. Việc phân tích dữ liệu được thực hiện bằng các phương pháp thống kê phù hợp nhằm đảm bảo tính chính xác và khách quan của kết quả. Đặc biệt, nghiên cứu cũng chú trọng đến vấn đề đạo đức trong nghiên cứu, đảm bảo quyền lợi của đối tượng tham gia.
2.1. Đối tượng và tiêu chuẩn nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu là nữ giáo viên tiểu học tại huyện Gia Lâm, Hà Nội. Tiêu chuẩn lựa chọn bao gồm giáo viên có triệu chứng rối loạn giọng nói và thời gian công tác từ 1 năm trở lên. Tiêu chuẩn loại trừ là những giáo viên có bệnh lý nặng không thể tham gia nghiên cứu. Địa điểm nghiên cứu được chọn là các trường tiểu học trên địa bàn huyện Gia Lâm. Thời gian nghiên cứu kéo dài trong 6 tháng, từ tháng 1 đến tháng 6 năm 2022. Phương pháp nghiên cứu bao gồm thiết kế nghiên cứu cắt ngang, sử dụng bảng hỏi và nội soi thanh quản để thu thập dữ liệu.
III. Kết quả nghiên cứu
Kết quả nghiên cứu cho thấy thực trạng rối loạn giọng nói của nữ giáo viên tiểu học tại huyện Gia Lâm có nhiều vấn đề nghiêm trọng. Tỷ lệ mắc RLGN chức năng và thực thể ở nhóm đối tượng nghiên cứu là rất cao. Các bệnh lý tai mũi họng kèm theo như viêm mũi xoang, viêm họng cũng được ghi nhận với tỷ lệ đáng kể. Đặc biệt, nghiên cứu chỉ ra rằng có mối liên quan giữa số lượng học sinh trong lớp và tỷ lệ mắc triệu chứng RLGN. Đánh giá hiệu quả của các biện pháp can thiệp cho thấy sự cải thiện rõ rệt về chất lượng giọng nói sau khi áp dụng các phương pháp điều trị như luyện giọng và vệ sinh giọng nói.
3.1. Thực trạng rối loạn giọng nói
Thực trạng rối loạn giọng nói của nữ giáo viên tiểu học cho thấy tỷ lệ mắc RLGN chức năng và thực thể cao. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng có sự gia tăng tỷ lệ mắc RLGN ở những giáo viên có thời gian dạy lâu năm và số lượng học sinh trong lớp lớn. Các triệu chứng rối loạn giọng nói như khàn giọng, mất giọng, và khó khăn trong phát âm được ghi nhận phổ biến. Điều này cho thấy sự cần thiết phải có các biện pháp can thiệp kịp thời để cải thiện tình trạng này.
IV. Đánh giá hiệu quả can thiệp
Đánh giá hiệu quả của các biện pháp can thiệp cho thấy sự cải thiện rõ rệt về chất lượng giọng nói của nữ giáo viên sau khi áp dụng các phương pháp điều trị. Các chỉ số liên quan đến RLGN chức năng và thực thể đều có sự cải thiện đáng kể. Tỷ lệ mắc các bệnh lý tai mũi họng kèm theo cũng giảm sau can thiệp. Việc tuân thủ các phác đồ điều trị và phương pháp luyện tập được đánh giá là yếu tố quan trọng trong việc duy trì hiệu quả điều trị. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng giáo viên cần được trang bị kiến thức về chăm sóc giọng nói để phòng ngừa RLGN trong tương lai.
4.1. Hiệu quả của biện pháp can thiệp
Các biện pháp can thiệp như luyện giọng, vệ sinh giọng nói và điều trị nội khoa đã cho thấy hiệu quả tích cực trong việc cải thiện tình trạng RLGN ở nữ giáo viên. Tỷ lệ cải thiện các triệu chứng cơ năng so với trước can thiệp là rất cao. Nghiên cứu cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giáo dục sức khỏe cho giáo viên về cách sử dụng giọng nói đúng kỹ thuật và chăm sóc giọng nói của mình. Điều này không chỉ giúp cải thiện chất lượng giọng nói mà còn nâng cao hiệu quả công tác giảng dạy.