I. Nghiên cứu
Luận văn tập trung vào nghiên cứu ảnh hưởng của phế phụ phẩm nông nghiệp đến đất lúa tại huyện Hoài Đức, Hà Nội. Mục tiêu chính là đánh giá tác động của việc sử dụng và xử lý phế phụ phẩm nông nghiệp đến tính chất đất, đặc biệt là trong canh tác lúa. Nghiên cứu này nhằm cung cấp cơ sở khoa học cho việc quản lý bền vững phế phụ phẩm nông nghiệp, góp phần bảo vệ môi trường và phát triển nông nghiệp bền vững.
1.1. Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu sử dụng các phương pháp kế thừa, khảo sát thực địa, thí nghiệm và xử lý thống kê toán học. Các mẫu đất được lấy từ ruộng lúa tại Hoài Đức để phân tích các chỉ tiêu như nhiệt độ, khu hệ vi sinh vật, và tính chất hóa học. Phương pháp này giúp đánh giá chính xác ảnh hưởng của việc đốt và vùi rơm rạ đến môi trường đất.
1.2. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng chính của nghiên cứu là đất lúa tại Hoài Đức, nơi có lượng lớn phế phụ phẩm nông nghiệp phát sinh từ canh tác lúa. Nghiên cứu tập trung vào các hình thức xử lý rơm rạ như đốt và vùi, đồng thời đánh giá tác động của chúng đến chất lượng đất và môi trường.
II. Ảnh hưởng
Nghiên cứu chỉ ra rằng việc đốt rơm rạ trên đồng ruộng gây ra nhiều tác động môi trường tiêu cực, bao gồm tăng nhiệt độ đất, giảm số lượng vi sinh vật và thoái hóa đất. Ngược lại, việc vùi rơm rạ vào đất có thể cải thiện hàm lượng mùn và các chất dinh dưỡng, góp phần nâng cao chất lượng đất.
2.1. Tác động đến nhiệt độ đất
Kết quả nghiên cứu cho thấy việc đốt rơm rạ làm tăng nhiệt độ đất đáng kể, gây ảnh hưởng đến hệ sinh thái đất. Nhiệt độ cao có thể tiêu diệt các vi sinh vật có lợi, làm giảm khả năng phân hủy chất hữu cơ và ảnh hưởng đến quá trình canh tác lúa.
2.2. Tác động đến khu hệ vi sinh vật
Đốt rơm rạ làm giảm đáng kể số lượng vi sinh vật trong đất, đặc biệt là các vi khuẩn có lợi. Điều này ảnh hưởng đến quá trình phân hủy chất hữu cơ và cung cấp dinh dưỡng cho cây trồng, từ đó làm giảm năng suất lúa.
III. Phế phụ phẩm nông nghiệp
Phế phụ phẩm nông nghiệp, đặc biệt là rơm rạ, là nguồn tài nguyên quan trọng trong nông nghiệp sinh thái. Tuy nhiên, việc quản lý không hiệu quả dẫn đến nhiều vấn đề môi trường. Nghiên cứu đề xuất các giải pháp tái sử dụng phế phụ phẩm nông nghiệp như làm phân bón hữu cơ, góp phần bảo vệ môi trường và phát triển nông nghiệp bền vững.
3.1. Quản lý phế phụ phẩm nông nghiệp
Nghiên cứu đề xuất các biện pháp quản lý hiệu quả phế phụ phẩm nông nghiệp, bao gồm thu gom, tái chế và sử dụng làm phân bón hữu cơ. Các giải pháp này không chỉ giảm thiểu ô nhiễm môi trường mà còn góp phần cải thiện chất lượng đất và nâng cao năng suất cây trồng.
3.2. Tác động đến môi trường
Việc xử lý không đúng cách phế phụ phẩm nông nghiệp gây ra nhiều vấn đề môi trường như ô nhiễm không khí, đất và nước. Nghiên cứu nhấn mạnh tầm quan trọng của việc áp dụng các biện pháp quản lý bền vững để giảm thiểu các tác động tiêu cực này.
IV. Đất lúa Hoài Đức Hà Nội
Đất lúa tại Hoài Đức, Hà Nội là đối tượng chính của nghiên cứu. Khu vực này có diện tích canh tác lúa lớn, với lượng phế phụ phẩm nông nghiệp phát sinh đáng kể. Nghiên cứu đánh giá hiện trạng quản lý chất thải rắn nông nghiệp và đề xuất các giải pháp phù hợp với điều kiện địa phương.
4.1. Hiện trạng quản lý chất thải rắn nông nghiệp
Nghiên cứu chỉ ra rằng việc quản lý chất thải rắn nông nghiệp tại Hoài Đức còn nhiều bất cập, chủ yếu dựa vào thói quen của người dân. Phần lớn rơm rạ được đốt trực tiếp trên đồng ruộng, gây ô nhiễm môi trường và thoái hóa đất.
4.2. Giải pháp quản lý bền vững
Nghiên cứu đề xuất các giải pháp quản lý bền vững chất thải rắn nông nghiệp tại Hoài Đức, bao gồm nâng cao nhận thức của người dân, áp dụng công nghệ xử lý hiện đại và phát triển các mô hình tái chế phế phụ phẩm nông nghiệp.