I. Năng lực cạnh tranh và cơ sở lý luận
Năng lực cạnh tranh là khái niệm trung tâm trong luận văn, được phân tích từ góc độ lý thuyết và thực tiễn. Luận văn đề cập đến các lý thuyết cạnh tranh từ trường phái Cổ điển, Tân Cổ điển, và lý thuyết cạnh tranh không hoàn hảo. Hà Nội được xem là đối tượng nghiên cứu chính, với mục tiêu đánh giá và nâng cao năng lực cạnh tranh trong giai đoạn 2005-2010 và tầm nhìn đến 2020. Các chỉ số như PCI (Chỉ số năng lực cạnh tranh cấp tỉnh) được sử dụng để đo lường và phân tích. Luận văn cũng nhấn mạnh vai trò của chính sách cạnh tranh và chiến lược phát triển trong việc cải thiện năng lực cạnh tranh của địa phương.
1.1. Khái niệm năng lực cạnh tranh
Năng lực cạnh tranh được định nghĩa là khả năng của một địa phương hoặc doanh nghiệp trong việc duy trì và phát triển vị thế trên thị trường. Luận văn phân tích các cấp độ của năng lực cạnh tranh, từ cấp quốc gia đến cấp tỉnh, và các chỉ số đo lường như PCI. Hà Nội được đánh giá dựa trên các tiêu chí này, với mục tiêu xác định điểm mạnh và điểm yếu trong năng lực cạnh tranh.
1.2. Các lý thuyết cạnh tranh
Luận văn trình bày các lý thuyết cạnh tranh từ trường phái Cổ điển, Tân Cổ điển, và lý thuyết cạnh tranh không hoàn hảo. Các lý thuyết này được áp dụng để phân tích năng lực cạnh tranh của Hà Nội, đặc biệt là trong bối cảnh hội nhập kinh tế và cạnh tranh quốc tế. Các yếu tố như chính sách đô thị và quy hoạch đô thị cũng được đề cập như những nhân tố ảnh hưởng đến năng lực cạnh tranh.
II. Thực trạng năng lực cạnh tranh của Hà Nội giai đoạn 2005 2010
Luận văn phân tích thực trạng năng lực cạnh tranh của Hà Nội trong giai đoạn 2005-2010, dựa trên các chỉ số PCI. Hà Nội được đánh giá qua các tiêu chí như gia nhập thị trường, tiếp cận đất đai, chi phí thời gian, và dịch vụ hỗ trợ doanh nghiệp. Kết quả cho thấy Hà Nội có những thành tựu nhất định, nhưng cũng tồn tại nhiều hạn chế, đặc biệt là trong việc cải thiện cơ sở hạ tầng và chính sách cạnh tranh. Nguyên nhân của những hạn chế này được phân tích từ cả góc độ khách quan và chủ quan.
2.1. Đánh giá qua chỉ số PCI
PCI là công cụ chính để đánh giá năng lực cạnh tranh của Hà Nội. Luận văn chỉ ra rằng Hà Nội thường xếp hạng trung bình thấp trong các năm từ 2005-2010, với các chỉ số như gia nhập thị trường và tiếp cận đất đai còn nhiều bất cập. Các yếu tố như chi phí không chính thức và thiết chế pháp lý cũng ảnh hưởng tiêu cực đến năng lực cạnh tranh.
2.2. Thành tựu và hạn chế
Luận văn nhấn mạnh những thành tựu của Hà Nội trong việc cải thiện năng lực cạnh tranh, như nâng cao dịch vụ hỗ trợ doanh nghiệp và đào tạo lao động. Tuy nhiên, các hạn chế như cơ sở hạ tầng yếu kém và chính sách cạnh tranh chưa hiệu quả vẫn là những thách thức lớn. Nguyên nhân của những hạn chế này được phân tích từ cả góc độ khách quan và chủ quan.
III. Giải pháp nâng cao năng lực cạnh tranh của Hà Nội đến 2020
Luận văn đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao năng lực cạnh tranh của Hà Nội trong giai đoạn 2010-2015 và tầm nhìn đến 2020. Các giải pháp tập trung vào việc cải thiện cơ sở hạ tầng, chính sách cạnh tranh, và quy hoạch đô thị. Luận văn cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của phát triển bền vững và hội nhập kinh tế trong việc nâng cao năng lực cạnh tranh của Hà Nội.
3.1. Cải thiện cơ sở hạ tầng
Luận văn đề xuất các biện pháp cải thiện cơ sở hạ tầng của Hà Nội, bao gồm đầu tư vào giao thông, năng lượng, và công nghệ thông tin. Các giải pháp này nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho phát triển kinh tế và cạnh tranh quốc tế.
3.2. Chính sách cạnh tranh và quy hoạch đô thị
Luận văn nhấn mạnh tầm quan trọng của chính sách cạnh tranh và quy hoạch đô thị trong việc nâng cao năng lực cạnh tranh của Hà Nội. Các giải pháp bao gồm cải cách thủ tục hành chính, tăng cường minh bạch thông tin, và đẩy mạnh phát triển vùng.