I. Khái niệm và Lý luận chung về Quyền Sở hữu Tài sản Riêng của Vợ Chồng
Luận văn bắt đầu bằng việc phân tích khái niệm "sở hữu" và "quyền sở hữu" dưới góc độ triết học, kinh tế và pháp lý. Sở hữu được hiểu là một phạm trù khách quan, thể hiện quan hệ xã hội về chiếm hữu của cải vật chất. Quyền sở hữu là sự thể chế hóa của sở hữu bởi pháp luật, cho phép chủ thể thực hiện các quyền năng đối với tài sản. Luận văn nhấn mạnh vai trò của quyền sở hữu như trụ cột của chế độ tài sản, là tiền đề cho sự phát triển kinh tế.
Tác giả đi sâu phân tích khái niệm "tài sản riêng của vợ chồng" theo Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014, bao gồm tài sản có từ trước khi kết hôn, tài sản được thừa kế riêng, được tặng cho riêng, tài sản phục vụ nhu cầu thiết yếu, tài sản chia khi chấm dứt chế độ tài sản chung. Đặc điểm của tài sản riêng được làm rõ là thuộc quyền sở hữu của mỗi cá nhân vợ hoặc chồng, tồn tại song song với chế độ tài sản chung trong hôn nhân.
Luận văn cũng làm rõ quyền sở hữu tài sản riêng, bao gồm quyền chiếm hữu, sử dụng và định đoạt. Vợ, chồng có quyền tự do thực hiện các quyền này đối với tài sản riêng của mình. Ý nghĩa của việc quy định quyền sở hữu tài sản riêng được nhấn mạnh là đảm bảo quyền lợi cá nhân, thúc đẩy sự bình đẳng trong quan hệ hôn nhân, đồng thời góp phần phát triển kinh tế - xã hội.
II. Quy định của Pháp luật về Quyền Sở hữu Tài sản Riêng
Chương này tập trung phân tích các quy định cụ thể của Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014 về tài sản riêng của vợ chồng. Luận văn dẫn chiếu các điều luật liên quan đến từng loại tài sản riêng, như Điều 33 về tài sản có từ trước khi kết hôn, Điều 34 về tài sản được thừa kế riêng, được tặng cho riêng, Điều 35 về tài sản phục vụ nhu cầu thiết yếu, và Điều 36 về tài sản chia khi chấm dứt chế độ tài sản chung.
Việc phân tích không chỉ dừng lại ở việc liệt kê các điều luật mà còn đi sâu vào giải thích ý nghĩa, phạm vi áp dụng của từng quy định. Ví dụ, luận văn phân tích rõ thế nào là "tài sản phục vụ nhu cầu thiết yếu", làm rõ ranh giới giữa tài sản chung và tài sản riêng trong trường hợp này.
Ngoài ra, chương này cũng đề cập đến các vấn đề liên quan đến việc thực hiện các quyền chiếm hữu, sử dụng và định đoạt tài sản riêng. Luận văn phân tích các trường hợp vợ, chồng được phép định đoạt tài sản riêng của mình, cũng như các hạn chế nhằm bảo vệ quyền lợi của bên kia và con cái. Ví dụ, việc định đoạt tài sản riêng có giá trị lớn phải có sự đồng ý của cả hai vợ chồng.
III. Thực tiễn áp dụng và Phương hướng Hoàn thiện
Chương này đánh giá thực tiễn áp dụng các quy định về quyền sở hữu tài sản riêng của vợ chồng. Dựa trên các nghiên cứu thực tế, tác giả chỉ ra những vướng mắc, bất cập trong quá trình áp dụng pháp luật. Ví dụ, việc xác định tài sản riêng trong một số trường hợp còn gặp khó khăn, dẫn đến tranh chấp kéo dài.
Một số vướng mắc được nêu ra như khó khăn trong việc chứng minh nguồn gốc tài sản, sự thiếu rõ ràng trong việc phân biệt giữa tài sản riêng và tài sản chung khi có sự đóng góp của cả hai vợ chồng. Tác giả cũng phân tích những hạn chế trong việc thực hiện các quyền chiếm hữu, sử dụng, định đoạt tài sản riêng, đặc biệt là trong trường hợp vợ hoặc chồng lạm dụng quyền của mình.
Từ những phân tích trên, luận văn đề xuất các phương hướng hoàn thiện pháp luật, bao gồm việc bổ sung, sửa đổi các quy định chưa rõ ràng, hoàn thiện cơ chế giải quyết tranh chấp liên quan đến tài sản riêng. Bên cạnh đó, tác giả cũng đề xuất các giải pháp về nâng cao nhận thức pháp luật, tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến pháp luật về hôn nhân và gia đình.