I. Khái niệm đặc trưng và nội dung của quyền con người
Luận văn bắt đầu bằng việc làm rõ các khái niệm cơ bản về quyền con người. Theo đó, quyền con người được định nghĩa là "những nhu cầu, lợi ích tự nhiên, vốn có và khách quan của con người được ghi nhận và bảo vệ trong pháp luật quốc gia và các thỏa thuận pháp lý quốc tế". Luận văn cũng phân tích các đặc trưng của quyền con người bao gồm tính phổ biến, không thể chuyển nhượng, không thể phân chia, và tính liên hệ, phụ thuộc lẫn nhau. Về nội dung, luận văn phân chia quyền con người thành hai nhóm chính: quyền dân sự, chính trị và quyền kinh tế, văn hóa, xã hội. Mỗi nhóm quyền này lại được phân tích chi tiết hơn về các quyền cụ thể. Ví dụ, quyền dân sự, chính trị bao gồm quyền sống, quyền tự do, quyền bất khả xâm phạm về thân thể, v.v. Phần này đặt nền tảng lý luận quan trọng cho việc phân tích vai trò của pháp luật trong việc bảo đảm quyền con người ở các phần sau.
II. Vai trò của pháp luật trong việc bảo đảm quyền con người
Luận văn khẳng định vai trò then chốt của pháp luật trong việc bảo đảm và bảo vệ quyền con người. Pháp luật được xem là công cụ quan trọng để ghi nhận, cụ thể hóa và bảo vệ quyền con người. Cụ thể, pháp luật đóng vai trò là phương tiện ghi nhận quyền con người, quy định các biện pháp bảo vệ, thiết lập hệ thống thiết chế bảo vệ và quy định các biện pháp để hiện thực hóa các quyền con người. Luận văn cũng chỉ ra rằng hiệu quả của việc bảo đảm quyền con người phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm hoàn cảnh quốc tế và trong nước, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, công tác tuyên truyền, giáo dục, và việc thực hiện, áp dụng pháp luật. Một điểm đáng chú ý là luận văn nhấn mạnh sự cần thiết của việc kết hợp giữa pháp luật quốc gia và quốc tế trong việc bảo vệ quyền con người.
III. Thực trạng vai trò của pháp luật trong bảo đảm quyền con người ở Việt Nam hiện nay
Luận văn phân tích thực trạng vai trò của pháp luật trong việc bảo đảm quyền con người ở Việt Nam hiện nay. Mặt tích cực được nêu ra là quyền con người đã được xác lập trong Hiến pháp năm 2013 và hệ thống pháp luật, được cụ thể hóa và bảo đảm thực hiện trên các lĩnh vực kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội. Tuy nhiên, luận văn cũng thẳng thắn chỉ ra những bất cập như công tác tuyên truyền, giáo dục về quyền con người còn hạn chế, hệ thống pháp luật về quyền con người còn nhiều bất cập, tổ chức thi hành pháp luật còn hạn chế. Việc phân tích cả mặt tích cực và hạn chế cho thấy cách tiếp cận khách quan và toàn diện của luận văn đối với vấn đề nghiên cứu.
IV. Quan điểm và giải pháp nâng cao vai trò của pháp luật trong bảo đảm quyền con người
Phần cuối của luận văn tập trung vào việc đề xuất quan điểm và giải pháp nâng cao vai trò của pháp luật trong bảo đảm quyền con người ở Việt Nam. Luận văn đề xuất quan điểm nâng cao vai trò của pháp luật phải gắn liền với mục tiêu phát triển kinh tế - xã hội, xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa và xây dựng con người mới xã hội chủ nghĩa. Về giải pháp, luận văn đề xuất tăng cường công tác tuyên truyền, giáo dục, xây dựng và củng cố các thiết chế bảo đảm thực hiện quyền con người, hoàn thiện hệ thống pháp luật, tăng cường hợp tác quốc tế về quyền con người và nâng cao hiệu quả tổ chức thi hành pháp luật. Các giải pháp được đề xuất khá toàn diện, bao quát nhiều khía cạnh và có tính khả thi cao.