I. Lịch sử làng Chánh Thành từ năm 1715 đến 1932
Luận văn thạc sĩ tập trung nghiên cứu lịch sử làng Chánh Thành từ năm 1715 đến năm 1932, một giai đoạn quan trọng trong quá trình hình thành và phát triển của làng. Làng Chánh Thành nằm tại Thành phố Qui Nhơn, tỉnh Bình Định, được xem là một trong những cộng đồng dân cư lâu đời, gắn liền với lịch sử phát triển của vùng đất này. Luận văn sử dụng các tài liệu lịch sử và tư liệu nghiên cứu để phục dựng lại bức tranh toàn diện về sự hình thành, biến đổi xã hội, và phát triển kinh tế của làng. Qua đó, làm rõ vai trò của làng trong việc góp phần vào sự phát triển của đô thị Qui Nhơn.
1.1. Quá trình hình thành và phát triển
Làng Chánh Thành được hình thành từ năm 1715, gắn liền với quá trình tụ cư của người Việt và người Hoa. Luận văn phân tích các yếu tố tự nhiên, kinh tế, và xã hội đã thúc đẩy sự hình thành của làng. Đặc biệt, vị trí địa lý thuận lợi gần Cảng Thi Nại đã tạo điều kiện cho làng phát triển kinh tế thương mại và ngư nghiệp. Quá trình phát triển của làng cũng chịu ảnh hưởng lớn từ các biến đổi chính trị và xã hội của Việt Nam trong giai đoạn này.
1.2. Biến đổi xã hội và văn hóa
Luận văn nhấn mạnh sự biến đổi xã hội và văn hóa của làng Chánh Thành qua các thời kỳ. Từ một cộng đồng nông nghiệp truyền thống, làng dần chuyển đổi sang mô hình kinh tế thương mại và ngư nghiệp. Các di tích lịch sử như Đình làng Chánh Thành và Chùa Ông Nhiêu được bảo tồn, phản ánh đời sống tín ngưỡng và văn hóa phong phú của cộng đồng. Luận văn cũng đề cập đến sự giao thoa văn hóa giữa người Việt và người Hoa, tạo nên bản sắc độc đáo của làng.
II. Di sản văn hóa và bảo tồn
Luận văn đặc biệt quan tâm đến các di sản văn hóa của làng Chánh Thành, bao gồm các di tích lịch sử, tín ngưỡng, và giáo dục. Các di tích như Đình làng Chánh Thành, Chùa Ông Nhiêu, và Lăng Ông Nam Hải được nghiên cứu chi tiết, phản ánh đời sống tâm linh và văn hóa của cộng đồng. Luận văn cũng đề xuất các phương pháp bảo tồn di sản văn hóa, nhằm duy trì và phát huy giá trị truyền thống của làng trong bối cảnh hiện đại.
2.1. Di tích lịch sử và tín ngưỡng
Các di tích lịch sử như Đình làng Chánh Thành và Chùa Ông Nhiêu được xem là những biểu tượng văn hóa quan trọng của làng. Luận văn phân tích kiến trúc, lịch sử, và ý nghĩa tín ngưỡng của các di tích này. Đặc biệt, Lăng Ông Nam Hải là nơi thờ cúng thần biển, phản ánh mối quan hệ mật thiết giữa cộng đồng và biển cả. Các di tích này không chỉ là nơi sinh hoạt tín ngưỡng mà còn là nguồn tư liệu quý giá để nghiên cứu lịch sử và văn hóa của làng.
2.2. Giáo dục và khoa cử
Luận văn cũng đề cập đến hệ thống giáo dục và khoa cử của làng Chánh Thành trong giai đoạn từ năm 1715 đến 1932. Các trường học như Trường tiểu học Pháp - Việt và Trường tư thục Đào Duy Từ được nghiên cứu, phản ánh sự phát triển của giáo dục tại làng. Luận văn nhấn mạnh vai trò của giáo dục trong việc đào tạo nhân tài và góp phần vào sự phát triển của cộng đồng.
III. Kinh tế và phát triển làng
Luận văn phân tích các hoạt động kinh tế chính của làng Chánh Thành, bao gồm ngư nghiệp, thủ công nghiệp, và thương mại. Cảng Thi Nại đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy kinh tế của làng, đặc biệt là hoạt động ngoại thương. Luận văn cũng đề cập đến các nghề truyền thống như làm mắm, đan lưới, và đóng thuyền, phản ánh sự đa dạng trong hoạt động kinh tế của cộng đồng.
3.1. Ngư nghiệp và thủ công nghiệp
Ngư nghiệp là một trong những ngành kinh tế chính của làng Chánh Thành, với các hoạt động khai thác thủy sản và làm mắm. Luận văn phân tích quy trình sản xuất và vai trò của các nghề truyền thống như đan lưới và đóng thuyền. Các hoạt động này không chỉ đóng góp vào kinh tế của làng mà còn góp phần bảo tồn các giá trị văn hóa truyền thống.
3.2. Thương mại và ngoại thương
Cảng Thi Nại là trung tâm thương mại quan trọng của làng Chánh Thành, đặc biệt trong giai đoạn từ năm 1715 đến 1932. Luận văn nghiên cứu các hoạt động ngoại thương qua cảng, bao gồm việc trao đổi hàng hóa với các quốc gia trong khu vực. Các chợ truyền thống của làng cũng được đề cập, phản ánh sự phát triển của thương mại địa phương.