Luận văn về quản lý nhà nước trong việc giảm nghèo bền vững tại quận Tân Phú, TP.HCM

Trường đại học

Trường Đại Học

Chuyên ngành

Quản Lý Công

Người đăng

Ẩn danh

Thể loại

Luận Văn

2018

133
0
0

Phí lưu trữ

30.000 VNĐ

Mục lục chi tiết

PHẦN MỞ ĐẦU

Lý do chọn đề tài luận văn

Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài luận văn

Mục đích và nhiệm vụ của luận văn

Đối tượng và phạm vi nghiên cứu của luận văn

Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu của luận văn

Ý nghĩa lý luận và thực tiễn của luận văn

Kết cấu của luận văn

1. CHƯƠNG 1: CƠ SỞ KHOA HỌC CỦA QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG TẠI CẤP HUYỆN

1.1. Một số vấn đề chung về giảm nghèo bền vững

1.2. Khái niệm nghèo đói

1.3. Chuẩn nghèo và tiêu chí xác định chuẩn nghèo

1.4. Giảm nghèo bền vững

1.5. Quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

1.6. Sự cần thiết phải quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

1.7. Nội dung quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại cấp huyện

1.8. Tổ chức triển khai các văn bản quy phạm pháp luật, chính sách và xây dựng, thực hiện các chương trình, kế hoạch về giảm nghèo bền vững

1.9. Tổ chức bộ máy và xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức thực hiện quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

1.10. Đầu tư, huy động các nguồn lực để giảm nghèo bền vững

1.11. Thanh tra, kiểm tra và giám sát công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

1.12. Những yếu tố ảnh hưởng đến hoạt động quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

1.12.1. Nhận thức của các cơ quan quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

1.12.2. Năng lực tổ chức, quản lý của bộ máy nhà nước các cấp

1.12.3. Chất lượng của đội ngũ cán bộ, công chức làm công tác giảm nghèo bền vững

1.12.4. Tư duy, ý thức của người nghèo

1.12.5. Xu thế hội nhập kinh tế quốc tế

1.12.6. Cơ sở hạ tầng, kỹ thuật của quốc gia

1.13. Kinh nghiệm quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững ở một số quận, huyện trên địa bàn Thành phố Hồ Chí Minh và một số bài học rút ra có giá trị tham khảo cho quận Tân Phú

1.13.1. Kinh nghiệm quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững ở một số quận, huyện trên địa bàn Thành phố Hồ Chí Minh

1.13.2. Một số bài học rút ra có giá trị tham khảo cho quận Tân Phú

1.14. TIỂU KẾT CHƯƠNG 1

2. CHƯƠNG 2: THỰC TRẠNG QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG TẠI QUẬN TÂN PHÚ, THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

2.1. Đặc điểm địa lý, dân cư và kinh tế - xã hội của quận Tân Phú

2.1.1. Đặc điểm địa lý, địa hình

2.1.2. Đặc điểm dân cư

2.1.3. Đặc điểm kinh tế xã hội

2.2. Thực trạng thực hiện mục tiêu giảm nghèo bền vững trên địa bàn quận Tân Phú

2.2.1. Về tỷ lệ hộ nghèo, hộ cận nghèo

2.2.2. Nguyên nhân gây ra nghèo đói

2.2.3. Kết quả thực hiện mục tiêu giảm nghèo

2.3. Thực trạng hoạt động quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại quận Tân Phú

2.3.1. Tổ chức triển khai các văn bản quy phạm pháp luật, chiến lược, chính sách và xây dựng các chương trình, kế hoạch về giảm nghèo bền vững

2.3.2. Tổ chức bộ máy và xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức thực hiện công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

2.3.3. Đầu tư, huy động các nguồn lực để giảm nghèo bền vững

2.3.4. Thanh tra, kiểm tra và giám sát về giảm nghèo bền vững

2.4. Đánh giá hoạt động quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại quận Tân Phú

2.4.1. Kết quả đạt được

2.4.2. Một số hạn chế

2.4.3. Nguyên nhân của những hạn chế

2.5. TIỂU KẾT CHƯƠNG 2

3. CHƯƠNG 3: MỘT SỐ GIẢI PHÁP NHẰM NÂNG CAO HOẠT ĐỘNG QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ GIẢM NGHÈO BỀN VỮNG TẠI QUẬN TÂN PHÚ, THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

3.1. Chủ trương, quan điểm của Đảng, mục tiêu của Nhà nước và địa phương về giảm nghèo bền vững

3.1.1. Chủ trương, quan điểm của Đảng và mục tiêu của Nhà nước

3.1.2. Mục tiêu của Thành phố Hồ Chí Minh

3.1.3. Mục tiêu của quận Tân Phú

3.2. Phương hướng quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại quận Tân Phú

3.2.1. Gắn hoạt động QLNN về giảm nghèo bền vững với hoạt động phát triển kinh tế – xã hội trên địa bàn

3.2.2. Kiện toàn tổ chức bộ máy quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

3.2.3. Tổ chức tốt công tác điều tra, rà soát, đánh giá thực tế tại địa bàn

3.2.4. Đẩy mạnh công tác tuyên truyền, vận động

3.2.5. Thực hiện tốt công tác đào tạo và nâng cao kỹ năng cho cán bộ, công chức làm công tác giảm nghèo bền vững

3.2.6. Đẩy mạnh huy động các nguồn lực để thực hiện quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

3.3. Một số giải pháp cụ thể

3.3.1. Hoàn thiện chương trình, kế hoạch về giảm nghèo bền vững; qua đó đẩy mạnh công tác tuyên truyền, nâng cao nhận thức và trợ giúp pháp lý cho người nghèo về giảm nghèo bền vững

3.3.2. Kiện toàn tổ chức bộ máy và xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức có chất lượng làm công tác quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

3.3.3. Đẩy mạnh huy động các nguồn lực, thực hiện các chính sách hỗ trợ người nghèo để giảm nghèo bền vững, tăng cường công tác phối hợp giữa các ban ngành, đoàn thể trong thực hiện quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

3.3.4. Tăng cường công tác thanh tra, kiểm tra và giám sát trong hoạt động quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

3.4. Một số kiến nghị

3.4.1. Đối với Trung ương

3.4.2. Đối với Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh

3.4.3. Đối với Ủy ban nhân dân quận Tân Phú

3.5. TIỂU KẾT CHƯƠNG 3

TÀI LIỆU THAM KHẢO

PHỤ LỤC

DANH MỤC CÁC BẢNG

DANH MỤC CÁC TỪ VIẾT TẮT

Tóm tắt

I. Cơ sở lý luận về giảm nghèo bền vững

Giảm nghèo bền vững là một trong những mục tiêu quan trọng trong chính sách phát triển kinh tế - xã hội của Việt Nam. Theo Tuyên bố của Liên hợp quốc, nghèo đói không chỉ là thiếu thốn về vật chất mà còn là sự thiếu hụt về quyền lợi và cơ hội tham gia vào các hoạt động xã hội. Để thực hiện giảm nghèo, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các cấp quản lý nhà nước và cộng đồng. Chính sách giảm nghèo cần được xây dựng dựa trên các tiêu chí cụ thể, bao gồm cả thu nhập và các yếu tố phi tiền tệ như giáo dục, y tế và điều kiện sống. Việc áp dụng chuẩn nghèo đa chiều đã giúp Việt Nam có cái nhìn toàn diện hơn về tình trạng nghèo đói, từ đó đưa ra các giải pháp phù hợp nhằm đạt được mục tiêu giảm nghèo bền vững.

1.1. Khái niệm và tiêu chí nghèo đói

Nghèo đói được định nghĩa theo hai dạng: nghèo tuyệt đối và nghèo tương đối. Nghèo tuyệt đối là tình trạng không đủ khả năng đáp ứng nhu cầu cơ bản để duy trì cuộc sống, trong khi nghèo tương đối liên quan đến sự so sánh mức sống giữa các nhóm dân cư. Các tiêu chí xác định chuẩn nghèo cần được cập nhật thường xuyên để phản ánh đúng thực trạng xã hội. Việc áp dụng các tiêu chí này không chỉ giúp xác định đối tượng cần hỗ trợ mà còn tạo cơ sở cho việc xây dựng các chính sách giảm nghèo hiệu quả hơn.

II. Thực trạng quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại quận Tân Phú

Quận Tân Phú, TP.HCM đã có những nỗ lực đáng kể trong công tác giảm nghèo bền vững. Tỷ lệ hộ nghèo đã giảm đáng kể trong những năm qua, tuy nhiên, vẫn còn nhiều thách thức cần phải giải quyết. Các chương trình hỗ trợ từ chính quyền địa phương đã giúp nhiều hộ gia đình thoát nghèo, nhưng mức độ bền vững của những kết quả này vẫn còn hạn chế. Một trong những nguyên nhân chính là do thiếu sự phối hợp giữa các cơ quan chức năng trong việc triển khai các chính sách giảm nghèo. Đặc biệt, việc huy động nguồn lực từ cộng đồng và các tổ chức xã hội vẫn chưa được phát huy tối đa.

2.1. Đặc điểm kinh tế xã hội của quận Tân Phú

Quận Tân Phú có đặc điểm dân cư đa dạng với nhiều thành phần kinh tế khác nhau. Kinh tế địa phương chủ yếu dựa vào dịch vụ và thương mại, tuy nhiên, vẫn còn một bộ phận dân cư sống trong điều kiện khó khăn. Việc giảm nghèo tại quận Tân Phú cần được thực hiện đồng bộ với các chương trình phát triển kinh tế - xã hội khác. Cần có các giải pháp cụ thể để nâng cao năng lực cho người dân, giúp họ có thể tự tạo ra thu nhập và cải thiện đời sống.

III. Giải pháp nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững

Để nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững, cần có sự cải cách trong tổ chức bộ máy và quy trình thực hiện các chính sách. Cần tăng cường công tác đào tạo và nâng cao kỹ năng cho đội ngũ cán bộ, công chức làm công tác giảm nghèo. Đồng thời, việc huy động các nguồn lực từ xã hội và cộng đồng cũng cần được chú trọng. Các chương trình hỗ trợ cần được thiết kế linh hoạt, phù hợp với nhu cầu thực tế của người dân. Việc đánh giá tác động của các chính sách cũng cần được thực hiện thường xuyên để có thể điều chỉnh kịp thời.

3.1. Tăng cường phối hợp giữa các cơ quan chức năng

Sự phối hợp giữa các cơ quan chức năng là yếu tố quyết định đến thành công của các chương trình giảm nghèo. Cần xây dựng cơ chế phối hợp chặt chẽ giữa các cấp chính quyền, tổ chức xã hội và cộng đồng trong việc triển khai các chính sách. Việc này không chỉ giúp tối ưu hóa nguồn lực mà còn tạo ra sự đồng thuận trong cộng đồng, từ đó nâng cao hiệu quả của các chương trình hỗ trợ.

15/01/2025
Luận văn quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại quận tân phú thành phố hồ chí minh

Bạn đang xem trước tài liệu:

Luận văn quản lý nhà nước về giảm nghèo bền vững tại quận tân phú thành phố hồ chí minh

Bài viết "Luận văn về quản lý nhà nước trong việc giảm nghèo bền vững tại quận Tân Phú, TP.HCM" tập trung vào việc phân tích các chính sách và biện pháp của nhà nước nhằm giảm nghèo bền vững tại khu vực này. Luận văn không chỉ nêu rõ thực trạng mà còn đề xuất các giải pháp khả thi để nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước trong công tác giảm nghèo. Độc giả sẽ tìm thấy những thông tin hữu ích về cách thức mà chính quyền địa phương có thể cải thiện đời sống của người dân thông qua các chương trình hỗ trợ và phát triển kinh tế.

Để mở rộng thêm kiến thức về quản lý nhà nước trong các lĩnh vực liên quan, bạn có thể tham khảo các bài viết sau: Luận văn về quản lý nhà nước trong giáo dục và đào tạo tại Việt Nam giai đoạn hiện nay, nơi đề cập đến vai trò của nhà nước trong giáo dục, một yếu tố quan trọng trong việc giảm nghèo. Bên cạnh đó, Luận văn về quản lý nhà nước đối với hoạt động du lịch tại tỉnh Ninh Bình cũng cung cấp cái nhìn về cách quản lý nhà nước có thể thúc đẩy phát triển kinh tế địa phương, từ đó góp phần vào việc giảm nghèo. Cuối cùng, Luận văn về quản lý nhà nước nguồn nhân lực du lịch tại tỉnh Quảng Bình sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của nguồn nhân lực trong việc phát triển bền vững. Những tài liệu này sẽ giúp bạn có cái nhìn sâu sắc hơn về các khía cạnh khác nhau của quản lý nhà nước trong việc phát triển kinh tế và xã hội.